Bạch Tử Tái Sinh

Chương 472



Chỉ trong chớp mắt, dư luận đã thay đổi hoàn toàn.

Chuyện của Trầm Thanh Thanh đã gây náo động rất lớn. Cả ba Mẹ Trầm cũng biết về chuyện này và đã gọi điện hỏi Trầm Thanh Thanh rằng rốt cuộc là chuyện gì.

Trầm Thanh Thanh bị dư luận công kích và những hành động của cô khi học ở Đại học T đã bị lộ ra, có thể nói là cô đã mất hết danh tiếng.

Đến giờ, ba Mẹ Trầm cũng biết được những gì Trầm Thanh Thanh đã làm trong suốt những năm qua từ các nguồn thông tin trên mạng. Họ nhớ lại lời Trầm Thanh Thanh đã nói với họ trước đây, rằng thẻ của Bạch Tử đã bị mất và đề nghị họ khóa thẻ để tránh rủi ro... Những chuyện này giờ mới được sáng tỏ, thì ra những năm qua, Trầm Thanh Thanh luôn cố tình làm họ hiểu lầm.

Khi cuộc gọi được kết nối, Trầm Thanh Thanh khóc lóc rất đau lòng. Ba Mẹ Trầm chỉ có duy nhất một đứa con gái, suốt bao năm qua họ luôn vì Trầm Thanh Thanh mà lo lắng, nhưng giờ thì họ chỉ có thể chịu trách nhiệm như một người ba, người mẹ.

Cuối cùng, họ đã chủ động liên lạc với Bạch Xuyên Hùng  và hẹn một buổi gặp mặt để giải thích rõ ràng mọi chuyện, xin lỗi Bạch Tử vì những gì đã làm trong quá khứ.

Bạch Tử đương nhiên không thể chấp nhận lời xin lỗi từ ba mẹ Trầm.

"Không cần xin lỗi tôi, tôi chưa bao giờ muốn làm gì Trầm Thanh Thanh , là cô ấy luôn gây khó dễ cho tôi."

Mặc dù trong lòng Bạch Tử có chút oán giận vì sự thờ ơ của ba mẹ Trầm, nhưng cô cũng không thể quên được ân tình mà họ đã nuôi dưỡng cô. Vì thế, cô không thể trách móc họ.

Vì Bạch Tử không định truy cứu thêm nữa, Bạch Xuyên Hùng  và Giang Quỳnh Chi cũng không nói gì thêm.

Trong suốt hơn mười năm qua, tóc của ba Mẹ Trầm đã bạc nhiều, dường như công việc kinh doanh cũng không thuận lợi trong những năm gần đây. Bạch Tử có thể dự đoán rằng một cuộc khủng hoảng tài chính chưa từng có sẽ sớm đến, và khi đó, tập đoànTrầm sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

Ngay cả tập đoànBạch, dù lớn mạnh, cũng sẽ bị ảnh hưởng phần nào. Tuy nhiên, với nền tảng vững mạnh, họ vẫn có thể vượt qua. Trong cuộc khủng hoảng tài chính này, có quá nhiều doanh nghiệp không thể chống đỡ, và tập đoànTrầm chính là một trong số đó.

Bạch Tử đã dự đoán được kết quả này, và hiện tại, cô cũng không muốn làm khó họ.

Mọi chuyện đã được làm rõ.

Mẹ Trầm nói vớiBạch Tử: Bạch Tử, dù sao đi nữa, những năm qua... chúngta thật sự đãthờ ơ con."

Bạch Tử chỉ nhếch miệng, không trả lời. Giang Quỳnh Chi cũng nhận ra Bạch Tử không muốn nói nhiều với họ nữa.

Với người ngoài, có thể họ chỉ có vài năm xa cách, nhưng từ góc nhìn của Bạch Tử , đó là mối quan hệ từ kiếp trước cộng thêm kiếp này, hai kiếp tích tụ lại. Cô không dễ dàng tha thứ.

Giang Quỳnh Chi bước lên một bước, nói: "Vậy đã rõ ràng rồi, chúng tôi còn việc khác, xin phép đi trước."

"Được, vậy chúng tôi cũng đi."

Ba Mẹ Trầm gật đầu, và cả hai bên đều tạm biệt nhau.

Dù hai gia đình đã giải thích rõ ràng với nhau, Trầm Thanh Thanh không còn khả năng phản kháng. Những hành động mà Bạch Tử đã khởi xướng trên mạng đã hoàn toàn hạ gục Trầm Thanh Thanh .Ngay sau đó, Weibo của Trầm Thanh Thanh bị hàng loạt người dùng báo cáo và cuối cùng bị khóa hoàn toàn.

Sau đó, công tyTruyền thông Ngư Du đã công bố tuyên bố rằng hợp đồng với Trầm Thanh Thanh đã hết hạn và cô không còn là nghệ sĩ của công ty nữa.

Đội ngũ của Trầm Thanh Thanh thông báo giải tán, còn những fan hâm mộ tự thành lập các hội nhóm ủng hộ cô trên Weibo cũng đồng loạt xóa tài khoản.

Trước đây, Trầm Thanh Thanh đã bị phong tỏa lặng lẽ, giờ đây, ngay cả quyền phát biểu trước công chúng cũng đã hoàn toàn bị chặn đứng. Điều duy nhất còn lại dành cho cô là từ từ biến mất cho đến khi công chúng không còn nhớ đến cô nữa.

Mặc dù Trầm Thanh Thanh không thể lên tiếng nữa, nhưng những việc cô đã làm trong giới giải trí suốt những năm qua vẫn dần bị đào bới lên. Cô đã thay quản lý, những tin đồn vô căn cứ, và nhiều tin đồn trên mạng nữa...

Mọi chuyện dần dần được phơi bày. Cả vụ scandal này kéo dài nửa tháng và kết thúc bằng sự thất bại của Trầm Thanh Thanh .

Hôm đó, Bạch Tử đến đúng hẹn tại quán cà phê.

Tầng hai vắng người, chỉ có Trầm Thanh Thanh mặc áo khoác dài màu nâu ngồi cạnh cửa sổ lớn. Cô đeo kính râm, có vẻ như đã thuê riêng cả tầng hai. Trầm Thanh Thanh cầm tách cà phê, nhìn ra ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng uống một ngụm.

Bạch Tử bước đến gần.

Trầm Thanh Thanh nghe thấy tiếng bước chân, quay lại, "Đến rồi à, tôi đã gọi cà phê Americano không đường cho cô."

Bạch Tử dựa lưng vào ghế, nhấc tách cà phê lên uống một ngụm, "Gọi tôi đến có chuyện gì?"

Trầm Thanh Thanh cười khẽ, "Ngày xưa luôn đề phòng tôi, giờ thì không sợ tôi bỏ thuốc hay sao?"

Bạch Tử: "Nếu tôi sợ, tôi đã không đến. Nếu có chuyện thì nói đi, đây có lẽ là lần gặp mặt cuối cùng của chúng ta."

Trầm Thanh Thanh đặt tách cà phê xuống, hỏi thẳng: "Chắccô cảm thấy rất tự hào đúng không?"

"Ồ? Saocô lại nghĩ thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Không phải sao,cô lúc nào cũng... kiêu ngạo vậy mà. Sinh viên chuyên ngành xuất sắc? Diễn viên phụ? Nữ diễn viên xuất sắc? Người nổi tiếng hàng đầu?"

Bạch Tử khẽ mím môi, giọng điệu bình thản, "Tôi chưa bao giờ coi nghề diễn viên là một thứ đáng khoe khoang. Đây là sở thích của tôi, những thành tựu đạt được nếucô cho rằng tôi kiêu ngạo, thì tôi đúng là kiêu ngạo, ít nhất tôi tự hào về điều đó."

Trầm Thanh Thanh nhướn mày, "Sở thích? À, ra là sở thích củacô."

Cô ta thở dài thật dài, nhìn ra ngoài cửa sổ, tự thì thầm, "Hình như tôi cả đời này đều không có sở thích gì... Tôi đã theo đuổi bao lâu rồi, rốt cuộc là đang tìm kiếm điều gì..."

Có lẽ cả đời này côta đều chỉ đang tìm kiếm sự công nhận.

Cô ta muốn người khác thừa nhận mình, ngưỡng mộ mình, ghen tị với mình... nhưng cuối cùng, cô lại là người ghen tị với người khác.

"Đã lâu rồi tôi luôn muốn hỏi cô một câu."

"Cô muốn biết, liệu tôi có phải là người của thế giới này không à?"

"… Sao cô biết?"

Bạch Tử mỉm cười bí ẩn, nâng tách cà phê lên uống một ngụm nữa, "Cô nghĩ tôi có phải không?"

Trầm Thanh Thanh nhìn Bạch Tử, đôi mắt cô đầy sự khám phá, nhưng không thể đọc được suy nghĩ củaBạch Tử , "Tôi muốn có một câu trả lời chính xác. Tôi muốn biết tôi thất bại ở đâu."

Bạch Tử không trả lời câu hỏi đó.

"Tôi không hiểcô đang nói gì, nếu cô không còn gì để nói thì tôi đi trước, buổi chiều tôi còn có lịch trình."

Bạch Tử đứng dậy chuẩn bị rời đi, Trầm Thanh Thanh đột ngột đứng lên, tiến lại và bắt lấy tay của Bạch Tử, "Nói cho tôi biếtcô không phải là người của thế giới này đúng không? Nói nhanh đi!"

Bạch Tử nhẹ nhàng rút tay mình khỏi sự nắm giữ của cô, đôi mắt trong trẻo đối diện với ánh nhìn gần như điên cuồng của Trầm Thanh Thanh .

Cô không thể nói cho Trầm Thanh Thanh sự thật này.

Cô sẽ để Trầm Thanh Thanh cả đời này bị vấn đề này ám ảnh, không ngủ được.

Bạch Tử rời đi.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Trầm Thanh Thanh đuổi theo, nhưng Bạch Tử đi rất nhanh, phía dưới có xe đang chờ cô, chiếc xe nhanh chóng khuất dạng trong dòng xe cộ.

Trầm Thanh Thanh lo sợ mình bị nhận ra, đành phải dừng lại.

Rốt cuộc, Bạch Tử có phải là người của thế giới này không?

Trầm Thanh Thanh đã bị câu hỏi này ám ảnh suốt một thời gian dài.

Nếu Bạch Tử không phải là người của thế giới này, vậy tại sao cô lại có thể sống lại?

Sự tái sinh luôn có lý do của nó, trong kiếp trước, Bạch Tử sống một cuộc đời huy hoàng, cô có điều gì không hài lòng hay tiếc nuối không?

Nhưng nếu Bạch Tử không sống lại, thì làm sao cô biết được nhiều kế hoạch của mình đến thế? Làm sao mỗi lần cô lại có thể phòng bị được tất cả?

Tất cả những điều này không thể giải thích được. Trầm Thanh Thanh cũng không thể hiểu. Cô cảm thấy rằng Bạch Tử không có lý do để sống lại, nhưng lại không nghĩ ra được giải thích hợp lý nào ngoài việc cô cũng như mình – một người đã sống lại.

Chắc chắn Bạch Tử sẽ không nói cho Trầm Thanh Thanh sự thật.

Trầm Thanh Thanh sẽ không bao giờ biết được rằng cô ta thực sự đã từng thắng Bạch Tử trong một kiếp sống trước, chính điều đó đã dẫn đến việc Bạch Tử tái sinh trong kiếp này.

Trầm Thanh Thanh bị ba mẹ đưa trở lại thành phố A.

Như cô đã nói, dù rời khỏi giới giải trí, Trầm Thanh Thanh vẫn tiếp tục sống cuộc sống như một tiểu thư giàu có ở thành phố A.

Tuy nhiên, ba mẹ Trầm Thanh Thanh đối xử với cô không còn chân thành như trước, luôn có cảm giác rằng giữa họ tồn tại một khoảng cách nào đó.

Dù vậy, đối với Trầm Thanh Thanh , điều đó cũng chẳng sao cả. Cô hoàn toàn không quan tâm.

Mỗi ngày, Trầm Thanh Thanh đều say rượu, chỉ có khi say cô mới tạm quên đi sự thất bại của mình.

Khoảng hai tháng trôi qua, mọi thứ đã lắng xuống.

Bộ phim "Bách Thế Hưng" chính thức công bố ngày phát hành và sắpchiếu rạp!