Lâm Hàn dừng xe tại cửa bệnh viện của trường học, trong xe còn mở nhạc.
Mở cửa xe, tôi ngồi vào vị trí phó lái, không nhịn được thở dài một hơi.
Lâm Hàn khom lưng về phía tôi, giúp tôi cài dây an toàn, tôi uể oải nói tiếng cám ơn.
“Sức hấp dẫn của bạn học Thẩm chúng ta thật sự rất lớn.”
Lúc nhấn ga khởi động xe, Lâm Hàn nói một câu như vậy, hình như anh ấy đã biết trước tâm tư của Chu Kỳ, lúc này đang châm chọc tôi.
Tâm trạng tôi không tốt nên quay đầu nhìn về phía phong cảnh ngoài cửa sổ xe.
Lúc này là hơn hai giờ chiều, cơm trưa tôi còn chưa ăn, bụng không chịu thua kém kêu ùng ục.
“Có gì muốn ăn không? Tôi mời khách.” Chỉ nghe giọng điệu cũng đoán được anh ấy rất vui.
Tôi rầu rĩ trả lời: “Cậu quyết định đi, tôi ăn gì cũng được.”
Tôi vốn cho rằng phú nhị đại như Lâm Hàn bình thường khi ăn cơm sẽ đến những nhà hàng chính quy.
Nhưng khi đi qua một con phố thương mại, anh ấy lại đỗ xe ở khu bãi đỗ.
Anh ấy đi phía trước, bảo tôi đi theo, đi bộ mấy trăm mét, đến một tiệm thịt nướng bảng hiệu cũ trang hoàng đơn giản.
Cửa hàng này không lớn, ông chủ là một ông bác năm sáu mươi tuổi, rất nhiệt tình.
Vào thời điểm này, khách trong tiệm rất ít.
Tôi cầm lấy một chuỗi thịt nướng không có ớt rồi ăn vài miếng.
“Đây là món ăn ngon nhất trên đời tôi từng ăn, bởi vì dị ứng cay, tôi vẫn luôn ăn rất thanh đạm. Chỉ là trong tiệm không có ai, chỉ có hai chúng ta nên quạnh quẽ quá.”
“Buổi tối nhiều người thì náo nhiệt lắm.” Lâm Hàn chống cằm nhìn tôi.
Anh ấy tùy ý hỏi: “Chỉ có hai chúng ta, không tốt sao?”
Tôi không hiểu ý trong lời nói của anh ấy, lẩm bẩm nói: “Chu Kỳ cũng chưa ăn cơm trưa, chờ lúc trở về mang cho cậu ấy một phần đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
“Cậu quan tâm cậu ấy như vậy, chẳng lẽ có tình cảm với cậu ấy?” Lâm Hàn cười híp mắt nhìn chằm chằm tôi.
“Chu Kỳ là bạn tốt của tôi.” Tôi trả lời vô cùng kiên định.
Lâm Hàn uống mấy ngụm bia, không chút để ý hỏi: “Nếu như cậu ấy theo đuổi cậu, cậu sẽ đồng ý sao?”
Tôi chính trực nói, dùng cái thẻ trong tay chỉ anh ấy: “Đừng dùng tình yêu dơ bẩn làm ô uế tình bạn thuần khiết giữa tôi và cậu ấy.”
Lâm Hàn tiếp tục hỏi: “Vậy nếu như tôi theo đuổi cậu, cậu có đồng ý không?”
“...” Tôi sửng sốt mở to hai mắt.
Rất nhanh tôi đã kịp phản ứng, anh ấy đang trêu đùa tôi.
Dù sao Lâm Hàn cũng là tay lão luyện tình trường, thân mang kinh nghiệm của kẻ già đời. Mọi người đều nói cả nam và nữ anh ấy đều chơi, đối tượng yêu đương một tháng đổi một lần.
Anh ấy nói đùa nên tôi cũng nói đùa theo: “Yêu đương với cậu, cậu sẽ trả bao nhiêu tiền chia tay?”
Ý cười Lâm Hàn càng sâu: “Nếu cậu thích tiền thì kết hôn với tôi có lời hơn.”
“Kết hôn với con trai, chắc chắn cha mẹ sẽ đánh c.h.ế.t cậu.”
Tôi cúi đầu ăn thịt nướng, bia ướp lạnh hết chai này đến chai khác.
Có thể là hôm nay thịt nướng không thêm cay, không hợp khẩu vị Lâm Hàn nên anh ấy chỉ ăn chút đồ chay, còn thịt thì để cho tôi ăn.
Chờ tôi ăn no, lúc đang xoa xoa bụng nấc cụt anh ấy mới tiếp tục đề tài vừa rồi.
“Tôi có một anh trai, một chị gái, lớn hơn tôi mười mấy tuổi. Bọn họ đã lập gia đình sinh con, sự nghiệp kinh doanh rất khá. Yêu cầu của cha mẹ tôi đối với tôi là, tất cả đều nghe theo tôi.”
“Bọn họ sáng suốt hơn cậu tưởng, cho nên cậu hoàn toàn không cần lo lắng. Sau khi kết hôn có vấn đề gì, tôi sẽ giải quyết.”
“Sau khi kết hôn? Có phải cái này xa quá rồi không?”
Thu Vũ Miên Miên
Tôi cười gượng: “Ha ha, cậu đùa đấy à?”
Anh ấy lạnh mặt, ánh mắt ngưng trọng, sau đó tôi cười không nổi nữa.