Hắn luôn miệng cười.
Vui đến lắp bắp, cứ không ngừng lẩm bẩm:
“Nhan Nhan, hôm nay em thật sự đẹp quá.”
Còn tôi thì hơi lơ đãng.
Ánh mắt lướt khắp đám đông, tìm kiếm bóng dáng Sầm Thiến Ninh.
Cuối cùng, tôi cũng thấy một thân hình lén lút, dáng vẻ khả nghi núp ở góc.
Nhìn bộ dạng chật vật bây giờ của cô ta.
Khóe môi tôi khẽ nhếch lên.
"Thời Hành, em hơi choáng. Em ra kia hóng gió chút, sẽ quay lại ngay." Dù gì nghi thức cũng chưa chính thức bắt đầu, đi dạo chút cũng không sao.
Quan trọng nhất là.
Tôi không lẻ loi, làm sao cho Sầm Thiến Ninh cơ hội?
Lục Thời Hành gật đầu, dặn tôi mau quay lại.
Tôi chọn kỹ một ban công.
Vừa không gần đến mức có người xông tới kịp cản mọi chuyện sắp diễn ra; cũng không xa đến nỗi người ta bỏ lỡ vở kịch hay này.
Sầm Thiến Ninh thấy tôi đi một mình, lập tức rón rén mò tới.
Tôi giả vờ không hay biết.
Cố ý đưa tay khẽ vuốt bụng hơi nhô lên.
Tôi mang thai đã hơn bốn tháng.
Dù váy cưới được may đặc biệt, vẫn không che hết bụng bầu.
Quả nhiên, theo động tác tay tôi, ánh mắt Sầm Thiến Ninh lập tức dán chặt vào bụng tôi.
Cô ta bất ngờ lao tới, rút con d.a.o gọt trái cây giấu trong tay áo, nhắm thẳng bụng tôi mà đâm!
“A!”
Hiện trường lập tức hỗn loạn, tiếng hét vang dội khắp nơi.
Lục Thời Hành lao đến, tung một cú đá thẳng, đá Sầm Thiến Ninh bay ra xa.
Hắn mắt đỏ bừng, bế thốc tôi chạy ra ngoài.
"Đừng sợ, Nhan Nhan, đừng sợ. Em sẽ không sao đâu." Tôi không sợ.
Tôi đã tính chuẩn vị trí, không c.h.ế.t được.
Chỉ là đứa bé chắc chắn không giữ nổi.
Dù sao, từ đầu tôi cũng chẳng định sinh.
Ngược lại, Lục Thời Hành không ngừng nói “đừng sợ”, ngón tay run lên bần bật.
Giọng hắn thậm chí nghẹn lại như sắp khóc.
Từ khi quen Lục Thời Hành đến nay, đây là lần đầu tiên tôi thấy hắn hoảng loạn đến vậy.
Trước khi ngất đi, tôi không nhịn được hả hê nghĩ: Có người sắp xui lớn rồi!
Tôi nằm suốt một tuần mới tỉnh lại.
Bị thương, mất con đương nhiên là nguyên nhân.
Nhưng chủ yếu vì quãng thời gian này quá mệt mỏi.
Thật sự quá mệt rồi.
May mà, vừa tỉnh dậy đã nghe tin tốt.
Sầm Thiến Ninh bị bắt bỏ tù.
Đám cưới được phát trực tiếp toàn mạng.
Hàng chục triệu người tận mắt thấy cô ta giữa chốn đông người rút dao, cố ý g.i.ế.c người.
Dù nhà họ Sầm quyền thế cỡ nào, cũng không cứu nổi cô ta.
Huống hồ, nhà họ Sầm ở thủ đô chỉ tầm trung.
Sầm Thiến Ninh ngang ngược được nhiều năm như vậy, phần lớn nhờ Lục Thời Hành nuông chiều.
Mà nay cô ta suýt g.i.ế.c c.h.ế.t người Lục Thời Hành thật lòng yêu, còn làm hại đứa con chưa chào đời của hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lục Thời Hành không đích thân diệt cô ta đã coi như nhân từ.
Sầm Thiến Ninh bị bắt tại trận, lập tức bị còng tay áp giải đi.
Và đó chỉ là bắt đầu.
Vài ngày sau, trên mạng xuất hiện một đám người đứng ra tố cáo.
Không ai khác, chính là thân nhân của mấy cô gái từng bị fan khinh miệt gọi bằng số từ 1 đến 17.
Dù thấp hèn như cỏ rác, họ vẫn có tim, có tình cảm.
Sầm Thiến Ninh nghĩ dựa vào thế lực mà muốn giẫm đạp họ sao cũng được.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Cô ta từng làm được.
Bịt miệng họ, ép họ phải câm lặng.
Nhưng lửa hận trong lòng họ chưa bao giờ tắt, chỉ chờ gió nổi.
Ngay từ hơn một năm trước, khi tôi chưa tiếp cận Lục Thời Hành, đã tìm được họ.
Chúng tôi ngầm bắt tay, trở thành đồng minh.
Trên con đường chinh phục Lục Thời Hành, họ giúp tôi không ít.
Chúng tôi cùng chờ ngày này.
Ngày chính tay kéo Sầm Thiến Ninh xuống địa ngục.
Trên người cô ta, vác mấy chục mạng người.
Không còn Lục Thời Hành chống lưng, chờ cô ta chỉ có con đường chết.
Chỉ là tôi không ngờ, Sầm Thiến Ninh còn chưa kịp ra tòa.
Cô ta chẳng biết lấy đâu ra một cây bút bi.
Đêm khuya, thừa lúc không ai chú ý, đ.â.m sâu cây bút vào cổ họng.
Dùng cách thê thảm đó, kết liễu đời mình.
Quá trình c.h.ế.t rất chậm, rất đau đớn.
Nghe nói, m.á.u của cô ta chảy rất lâu, rất lâu.
Đến tận sáng hôm sau, lính canh mới phát hiện, lúc đó cô ta mới tắt thở.
Cuối cùng, tôi vẫn kết hôn với Lục Thời Hành.
Ba năm bên nhau, ân ái ngọt ngào.
Ba năm sau, tôi rốt cuộc đã gom đủ chứng cứ phạm tội của hắn — Lớn thì nhận hối lộ, bao che cho Sầm Thiến Ninh xử lý xác chết, che giấu án mạng;
Nhỏ thì trốn thuế, mua dâm, gây rối đánh người.
Một chồng dày hồ sơ đủ để hắn an ổn hưởng tuổi già trong tù.
Khi cảnh sát tới gõ cửa, Lục Thời Hành hoàn toàn không tin nổi.
Hắn nhìn tôi, lặp đi lặp lại hỏi: "Tại sao, Nhan Nhan. Tại sao em lại làm vậy? Rõ ràng anh yêu em đến thế." Tôi lại bật cười đến rơi nước mắt.
Cười đến suýt muốn nôn.
“Làm gì có nhiều tại sao đến vậy?”
Tôi nhìn Lục Thời Hành bị còng tay.
“Loại cặn bã như anh, ai cũng có quyền giết.”
Nếu không có hắn chống lưng, Sầm Thiến Ninh sao có thể tác oai tác quái đến vậy.
Bọn họ đều là hung thủ.
Nên, tôi không tha cho một ai.
Lục Thời Hành vào tù, tôi nhanh chóng nộp đơn ly hôn, rồi chia lấy gần hết tài sản.
Đó là khoản tiền lớn nhất mà tôi từng thấy trong đời.
Một số tiền đủ để dễ dàng đè bẹp cả cuộc sống của những kẻ như chúng tôi.
Tôi lấy phần lớn số tiền đó, chia cho những người từng giống tôi — nạn nhân.
Kẻ ác cuối cùng cũng bị lôi xuống địa ngục.
Còn chúng tôi, rốt cuộc có thể đường hoàng đứng dưới ánh mặt trời.
Hết.