Bạn Thân Trà Xanh

Chương 16



- Anh à... Em cần anh giúp. Ngay lập tức. Chuyện của con An Chi... nó đã vượt quá tầm kiểm soát rồi. Em cần... cần dập tắt nó. Hoàn toàn.

Cuộc điện thoại đó, là dấu hiệu cho đòn tấn công lớn nhất sắp diễn ra. Mai Anh đã không còn đường lùi. Cô ta sẽ làm mọi thứ. Kể cả những chuyện tàn nhẫn nhất.

7

An Chi vuốt phẳng nếp váy, hít một hơi thật sâu. Cô đứng trước cửa quán cà phê sang trọng, nơi từng là địa điểm quen thuộc của cô và Hoàng Nam. Hôm nay, nó là nơi Mai Anh và Hoàng Nam vẫn thường lui tới. Và hôm nay, cũng là nơi cô đã khéo léo sắp đặt một cuộc gặp gỡ 'tình cờ' với vài người bạn chung mà cô biết chưa hoàn toàn tin vào những tin đồn của Mai Anh.

Bước vào trong, An Chi nở một nụ cười nhẹ, hướng về phía bàn quen thuộc ở góc quán. Vài gương mặt quen thuộc ngẩng lên nhìn cô, ánh mắt thoáng qua sự ngạc nhiên.

- Ôi, An Chi? Cậu thật à?

Hà (người bạn từng né tránh điện thoại của cô) lên tiếng, vẻ mặt vừa bất ngờ vừa lúng túng. Cạnh đó là Linh (cũng từng xa lánh) và Quân, người bạn khá thân với Hoàng Nam.

- Chào mọi người. Lâu rồi không gặp. - An Chi đáp, giọng bình thản như không có chuyện gì xảy ra.

Không khí hơi gượng gạo trong giây lát. An Chi chủ động gọi đồ uống, rồi ngồi xuống, đối diện với ánh mắt dò xét của họ.

- Nghe nói dạo này cậu... không được khỏe lắm à? - Quân lên tiếng, vẻ thăm dò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

An Chi biết đó là những gì Mai Anh đã rải ra. Cô mỉm cười.

- Tôi vẫn ổn. Chỉ là... vừa trải qua một vài chuyện không vui thôi. Mà này, mấy cậu còn nhớ... cái lần chúng ta đi cắm trại ở Tam Đảo năm ngoái không?

An Chi bắt đầu kể chuyện, không nói xấu Mai Anh, chỉ kể những kỷ niệm cũ. Kể về trò đùa cả nhóm cùng nghĩ ra, kể về lần đi bộ đường dài suýt lạc. Rồi, cô khéo léo lồng vào những chi tiết nhỏ liên quan đến Mai Anh.

- Cái lần Mai Anh tự dưng kêu đau chân, không đi tiếp được, thế là Nam phải cõng ấy? Tớ lúc đó thấy hơi lạ, vì lúc nãy còn thấy cậu ấy chạy nhảy bình thường mà nhỉ? Hay cái lần buổi tối ngồi đốt lửa trại, Mai Anh cứ nhất định đòi Nam kể chuyện ma, mặc dù tớ đã nói tớ sợ ấy? Bây giờ nghĩ lại... những chuyện đó... cũng hơi kỳ lạ nhỉ?

An Chi nói, ánh mắt nhìn xa xăm như đang hồi tưởng, giọng điệu như chỉ đang tự hỏi bản thân. Cô không kết luận, chỉ đặt ra những câu hỏi mở.

Hà và Linh nhìn nhau, có vẻ suy ngẫm. Quân nhíu mày, cố gắng nhớ lại.

- Cậu nói vậy... giờ tớ mới để ý. Đúng là có mấy lần Mai Anh hơi... ờm... - Linh ngập ngừng.

- Chỉ là những chuyện nhỏ thôi mà, có gì đâu Chi. Cậu... đừng suy nghĩ nhiều quá. - Hà cố gắng làm dịu không khí, nhưng giọng điệu lại thiếu thuyết phục.

Carrot Và Tịch Dương

An Chi mỉm cười nhẹ, không đáp lời đó. Cô lấy điện thoại ra, lướt một lát, rồi giả vờ thở dài.

- Thật buồn cười. Hôm qua dọn dẹp điện thoại, lại thấy cái này.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com