Bạn Trai Tôi Mua Biệt Thự Cho Bạch Nguyệt Quang

Chương 2



Anh xách áo khoác đi vội vã.



Nhưng lại để quên quà sinh nhật.



Một tấm bưu thiếp, bên trong có mã QR vẽ tay.



Dùng điện thoại quét thử, giai điệu du dương chậm rãi lan tỏa trong không khí ẩm ướt.



Trên tấm thiệp có hai dòng chữ viết tay của Chu Trì An:



【Vẫn luôn nói sẽ viết cho em một bài hát sinh nhật độc quyền, năm nay cuối cùng cũng làm được.】



【Sinh nhật vui vẻ, cảm ơn em đã luôn ở bên anh.】



Thì ra anh vẫn nhớ lời hứa này.



Tôi ngẩng đầu, lại thấy những dòng bình luận liên tục chạy qua:



【Ông đây phục thật, sao nữ phụ cái gì cũng muốn giành thế, rõ ràng là bài hát nam chính viết khi gặp lại nữ chính, lấy cảm hứng từ đó, sao lại thành của nữ phụ rồi, mặt dày!】



【Nữ phụ này sao lại có ham muốn chiếm hữu tiền của người khác mạnh thế nhỉ? Tiền nam chính kiếm được người ta muốn tiêu thế nào thì tiêu, suốt ngày trưng cái mặt đưa đám ra nhìn đã thấy phiền.】



【He he, nam chính đi giúp công chúa nhỏ kiêu ngạo chỉnh đàn rồi kìa, ai cũng biết, chỉnh đàn bằng với chỉnh tình, màn piano play sắp tới rồi!】



Tôi mở WeChat của Chu Trì An.



Anh không thích đăng bài trên vòng bạn bè, duy chỉ có nửa tháng trước đăng bốn chữ:



【Lại thấy ánh dương.】



Nhưng hôm đó là một ngày mưa âm u.



Theo như bình luận, hôm đó là ngày anh và Tô Oánh gặp lại nhau.



Củ khoai lang đã nguội ngắt, tôi không động đến.



Xé nát tấm bưu thiếp thành ba bốn mảnh rồi ném vào thùng rác.



Bình luận chửi tôi không biết điều.



3



Một tháng trước, tôi phát hiện ra những dòng bình luận kỳ lạ.



Họ nói Chu Trì An có một bạch nguyệt quang thời niên thiếu, tình yêu đích thực của đời anh.



Ban đầu tôi không tin những bình luận kỳ lạ đó.



Cho đến khi Chu Trì An quả nhiên dẫn về một cô gái.



Và tôi cũng dựa theo lời bình luận, tìm được căn biệt thự Chu Trì An mua cho cô ta.



4



Tôi chắp vá từ những dòng bình luận thành một câu chuyện hoàn chỉnh.



Chu Trì An và Tô Oánh là nam nữ chính của một tiểu thuyết ngọt sủng.



Bố mẹ Chu Trì An làm người hầu trong nhà họ Tô, sự tự ti thời niên thiếu khiến Chu Trì An không dám đến gần Tô Oánh, chỉ có thể nhìn từ xa.



Cho đến khi nhà họ Tô phá sản, Tô Oánh trở thành cô nhi, hai người gặp lại nhau thì thân phận đã đảo ngược. Nhưng trong lòng Chu Trì An, Tô Oánh mãi mãi là bảo bối cần anh trân trọng yêu thương.



Còn tôi, Văn Nguyệt, chỉ là lựa chọn thứ hai của Chu Trì An, là sự lựa chọn tạm bợ của anh.



Khi gặp Tô Oánh, anh mới phát hiện ra, đời này không thể tạm bợ được.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -



Chu Trì An cả đêm không về.



Gần trưa, một cô gái trẻ đến cửa.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!



Một bộ đồ kiểu tiểu thư sang chảnh, chỉ riêng chiếc kẹp tóc bình thường trên đầu đã giá năm nghìn tệ.



Từ bình luận, tôi biết đây chính là nữ chính Tô Oánh.



「Tôi đến lấy chút đồ.」 Sau khi vào cửa, cô ta khó chịu phẩy phẩy tay trước mũi.



Đi thẳng về phía căn phòng ngoài cùng bên phải.



「Phòng này không được vào.」



Đây là phòng thu của Chu Trì An, anh không bao giờ cho người ngoài vào.



Có lần vòng cổ ngọc trai của tôi bị đứt, rơi vào trong phòng, tôi vào nhặt, Chu Trì An đã nổi giận rất lớn.



Sau khi tôi chặn Tô Oánh lại, cô ta bực bội "Chậc" một tiếng, gọi video call cho Chu Trì An ngay trước mặt tôi.



「Chu Trì An anh phiền c.h.ế.t đi được, bảo tôi đến, bạn gái anh lại chặn không cho tôi vào!」



Nói vài câu, cô gái trực tiếp dúi điện thoại vào tay tôi.



「Để Tô Oánh vào đi, anh nhờ em ấy lấy giúp ít đồ.」



Trong video, Chu Trì An nhìn tôi, giọng điệu dịu dàng:



「Văn Nguyệt, tối nay đám nhóc chơi rock tụ tập, đi cùng anh nhé.」



Tôi còn chưa mở miệng, Tô Oánh đã giật lại điện thoại:



「Em cũng muốn đi, Chu Trì An anh dẫn em đi cùng đi mà!」



Giọng điệu ra lệnh.



Chu Trì An không hề tức giận.



Cưng chiều nhếch mép:



「Đừng quậy nữa, giới đó loạn lắm, toàn đám người tạp nham.」



Tô Oánh bĩu môi không nói nữa.



Tôi im lặng nhìn cô ta lấy một cái túi nhỏ từ phòng thu ra.



Đi đến cửa, cô ta đột nhiên quay đầu lại.



Ánh mắt có vài phần khinh miệt:



「Cô yên tâm đi, tôi không có hứng thú với bạn trai cô đâu, Chu Trì An chỉ là một con ch.ó của tôi thôi, mấy người phụ nữ các cô, suốt ngày cạnh tranh giới tính tới lui, có mệt không hả?」



「Tôi tốt bụng nhắc cô thêm một câu, con gái phải biết tự yêu lấy mình, dù ở trong hoàn cảnh nào cũng phải ăn diện, làm mình vui vẻ.」



Bình luận lại điên cuồng:



【Tuyệt vời, là văn học thuần hóa chó, chúng ta được cứu rồi!】



【Bé cưng vẫn chưa thông suốt đâu, mong chờ ngày em ấy coi nam chính như chó mà sai bảo ghê~】



【Nữ phụ này thật là, ngày nào cũng ăn mặc luộm thuộm thế làm ai buồn nôn vậy, nam chính ngủ với cô ta chắc cũng tính là tai nạn lao động nhỉ?】



【Nghe nữ chính nói từ chối cạnh tranh giới tính, thật là đỉnh ai hiểu được không! Tôi yêu c.h.ế.t mất!】





 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com