Băng Tan Xuân Về

Chương 9



Tôi cắt ngang lời anh ta: 

 

“Anh vào đây bằng cách nào?” 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Trước khi xuất ngoại, tôi đã đổi mật khẩu rồi mà. 

 

Chu Thời An trả lời: 

 

“Trước đây, anh đã lấy chìa khóa dự phòng trong ngăn kéo của em.” 

 

Thấy sắc mặt tôi không tốt, anh ta vội vàng tiến lên nắm lấy tay tôi, trong ánh mắt lộ rõ sự hoảng loạn và hèn mọn. 

 

“Xin lỗi em, Phùng Sương, anh sai rồi. 

 

“Anh nhất định sẽ thay đổi, em có thể cho anh một cơ hội không?” 

 

“Tha thứ cho anh lần này được không?” 

 

Tôi hất mạnh tay anh ta ra, lạnh lùng nói: 

 

“Trả chìa khóa lại đây. Sau đó anh có thể cút đi. 

 

“Nếu đi nhanh một chút, có khi còn kịp về cùng Lâm Tường đấy.” 

 

Chu Thời An khẽ thở dài, có chút bất đắc dĩ hỏi: 

 

“Phùng Sương, em không thể nói chuyện với anh tử tế một chút sao?” 

 

“Anh đã hủy bỏ hôn ước với Lâm Tường rồi, giữa anh và cô ta không còn chút liên quan nào nữa. 

 

“Ba mẹ anh cũng đã thay đổi thái độ với em, anh...” 

 

Tôi bật cười lạnh lẽo: 

 

“Tại sao tôi phải tử tế nói chuyện với một người suýt nữa hủy hoại sự nghiệp của tôi?” 

 

“Anh rõ hơn ai hết trong miếng dán giảm đau anh đưa cho tôi có chứa thứ gì.” 

 

Sắc mặt Chu Thời An lập tức tái nhợt, giọng nói run rẩy: 

 

“Lúc đó anh chỉ nghĩ rằng, chấn thương của em đã quá nghiêm trọng, nếu tiếp tục nhảy nữa, chân em sẽ tàn phế mất. 

 

“Nhưng em nhất quyết không chịu giải nghệ, anh mới phải bất đắc dĩ dùng cách đó...” 

 

“Phùng Sương, anh làm tất cả cũng chỉ vì muốn tốt cho em mà thôi!” 

 

Cuối cùng, tôi không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, chỉ tay thẳng ra cửa, quát lớn: 

 

“Cút!” 

 

14

 

Sự trả thù của Lâm Tường đến nhanh hơn tôi tưởng. 

 

Cô ta đăng tải hàng loạt ảnh chụp chung và đoạn trò chuyện với Chu Thời An, kể lại chuyện tình thanh mai trúc mã hơn mười năm của họ đã bị tôi phá hoại như thế nào, thậm chí còn mập mờ ám chỉ tôi bắt cá hai tay. 

 

Cô ta không chỉ @ tôi mà còn @ cả đội tuyển quốc gia, từng chữ như đẫm lệ, chất vấn: 

 

“Một người phụ nữ có phẩm hạnh kém cỏi như vậy, thật sự xứng đáng đại diện cho quốc gia thi đấu sao?” 

 

Trước đây, nhờ những bài đăng khoe của và khoe tình yêu, Lâm Tường đã tích lũy được không ít người hâm mộ. 

 

Giờ lại thêm sức nóng từ chức vô địch mà tôi vừa giành được, câu chuyện này nhanh chóng leo lên top tìm kiếm. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

#PhùngSươngTiểuTam 

#PhùngSươngBắtCáHaiTayVớiAleksei 

 

Hàng loạt tài khoản marketing và đội quân seeding lao vào cuộc. 

 

Những lời mắng chửi năm xưa lại tràn ngập tin nhắn riêng của tôi, hình ảnh tốt đẹp mà tôi vừa gầy dựng lại bị lật ngược chỉ trong chớp mắt. 

 

【Nói thật, lúc cô ta giành chức vô địch ở giải B rồi lên hot search là tôi đã có chút phản cảm rồi. Không ngờ sau lưng lại làm ra mấy chuyện ghê tởm như vậy.】 

 

【Tôi luôn ship cặp đôi Chu - Lâm! Xem lễ đính hôn của họ mà tôi phát cuồng! Thanh mai trúc mã mới là ngọt ngào nhất! Phùng Sương, cút đi!】 

 

【Phùng Sương, đừng có dây dưa với Aleksei của tôi! Aleksei là bông hoa cao quý không thể bị một kẻ tiểu tam như cô kéo xuống đâu!】 

 

Aleksei ngay lập tức đăng ký tài khoản Weibo, giải thích về mối quan hệ giữa chúng tôi, và cuối bài viết, anh ấy thêm vào: 

 

“Phùng Sương chưa bao giờ có bất kỳ hành động nào vượt quá giới hạn tình bạn với tôi. 

 

“Nếu có ai trong chúng tôi phải cảm thấy áy náy, thì người đó chắc chắn là tôi.” 

 

“Tôi mãi mãi tin tưởng Sương. Trong mắt tôi, cô ấy là vận động viên đơn nữ xuất sắc nhất trong làng trượt băng nghệ thuật, cũng là cô gái tuyệt vời nhất trên thế giới này.” 

 

Sự ủng hộ mạnh mẽ từ Aleksei giúp tình hình tạm thời dịu bớt. 

 

Nhưng cáo buộc tôi là tiểu tam vẫn bị nhiều người coi như bằng chứng không thể chối cãi. 

 

Thậm chí, có người còn viết thư đến Tổng cục Thể thao, tố cáo tôi có vấn đề về phẩm hạnh, yêu cầu cấm thi đấu vĩnh viễn. 

 

Tôi nhìn làn sóng dư luận ngày càng trở nên dữ dội trên mạng, không nhịn được mà bật cười lạnh lẽo. 

 

Xem ra việc Chu Thời An hủy bỏ hôn ước đã thực sự kích thích Lâm Tường, đến mức cô ta không tiếc bỏ ra số tiền lớn như vậy chỉ để hủy hoại tôi. 

 

Chu Thời An gọi điện cho tôi, giọng khàn khàn: 

 

“Phùng Sương, em yên tâm, chuyện này anh sẽ cho em một lời giải thích.” 

 

Tôi bình thản hỏi lại: 

 

“Giải thích cho tôi như thế nào?” 

 

Chu Thời An khựng lại, rồi nói: 

 

“Anh sẽ công khai tuyên bố rằng giữa anh và Lâm Tường chưa từng có gì cả, em mới là người phụ nữ mà anh muốn cưới...” 

 

Tôi bật cười lạnh lẽo: 

 

“Rồi tiện thể khẳng định luôn tôi chính là kẻ thứ ba, phải không?” 

 

“Với tôi, anh không đủ can đảm để chống lại cuộc hôn nhân liên kết giữa hai gia đình, còn luôn giấu giếm tôi trong bóng tối.” 

 

“Với Lâm Tường, anh lại không ngừng cho cô ta hy vọng, chưa bao giờ từ chối những hành động thân mật của cô ta.” 

 

“Anh đã đùa bỡn tình cảm và cả thể xác của tôi và Lâm Tường trong lòng bàn tay, ẩn nấp phía sau phụ nữ, tận hưởng cái gọi là ‘hạnh phúc gối chăn với nhiều người’.” 

 

“Nếu như anh có thể thẳng thắn với chỉ một trong hai chúng tôi, tôi còn có thể kính nể anh là một người đàn ông.” 

 

“Nhưng Chu Thời An, anh chỉ là một kẻ hèn nhát không dám đối mặt với hành động của mình.” 

 

Đầu dây bên kia rơi vào im lặng, nhưng tôi có thể nghe rõ nhịp thở ngày càng dồn dập của anh ta. 

 

Tôi dứt khoát cúp máy. 

 

Ngay sau đó, tôi đăng tải lên Weibo tất cả những bằng chứng mà mình đã chuẩn bị sẵn, cùng với sự thật đằng sau Thế vận hội mùa đông.