Tôi lườm cô ấy, không biết cô lại định nói mấy lời lung tung gì nữa.
“Sau này, dù đàn ông có cố gắng lấy lòng tôi thế nào, cũng không thể hơn được chị.”
“Thôi nào, người ta là bỏ tiền ra cho cô, còn cô lại đang bỏ tiền ra cho tôi. Làm sao mà giống nhau được?”
Tôi vừa chăm sóc tay cho cô vừa trêu chọc.
“Vấn đề là, tôi không cần tiền của đàn ông, tôi rất giàu.”
Cô ấy nháy mắt với tôi:
“Tôi muốn mua chị cả đời luôn.”
Tôi lập tức làm mặt nạ dưỡng môi cho cô ấy, để ngăn không cho cô tiếp tục nói linh tinh.
Xu hướng tình cảm của tôi hoàn toàn bình thường, thật sự rất bình thường!
32
Ngày diễn ra buổi tiệc, tôi luôn sẵn sàng ở trạng thái chờ.
Giờ đây, tôi đang chỉ huy một đội ngũ chuyên phục vụ cho Chu Tiệp.
Cô ấy xuất hiện rạng rỡ, khí sắc tràn đầy, tinh thần phấn chấn, như một nữ hoàng tại buổi tiệc.
Còn tôi là tổng quản nội các của nữ hoàng.
Haha, cũng không tệ chút nào.
Trong thời gian giữa buổi tiệc, sẽ có một số tiết mục biểu diễn, chẳng hạn như mời nghệ sĩ nổi tiếng chơi piano.
Khi các tiết mục này diễn ra, Chu Tiệp tranh thủ nghỉ ngơi một chút.
Tôi đã chuẩn bị sẵn dụng cụ massage chân để giúp cô ấy thư giãn nhanh chóng.
Đôi giày chiến của cô ấy cao và mảnh, chẳng khác nào công cụ tra tấn cho đôi chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Làm nữ hoàng cũng không dễ dàng. Tôi mà đi đôi giày cao gót như vậy thì chắc một bước cũng không đi nổi.
Chu Tiệp cầm ly rượu vang, uyển chuyển như một cánh bướm, điềm nhiên đối đáp mọi người.
Muốn thành công, làm gì có chuyện không phải trả giá.
Khi tôi lướt qua hành lang khách sạn nơi diễn ra buổi tiệc, không ngờ lại bị Triệu Duệ Châu, đang đứng trong góc hút thuốc, nhìn thấy.
Công ty của anh ta cũng miễn cưỡng có được tư cách tham dự buổi tiệc, nhưng Triệu Duệ Châu chỉ đóng vai trò hỗ trợ, làm những việc như cầm đồ, phục vụ.
Nhìn thấy tôi trong buổi tiệc này, anh ta kinh ngạc tột độ.
Điều khiến anh ta choáng váng hơn nữa là tôi đang mặc một bộ vest Dior cao cấp, bộ trang phục mà Chu Tiệp chuẩn bị cho tôi.
Triệu Duệ Châu dụi dụi mắt, nghĩ rằng mình bị hoa mắt:
“Ôn Trân Hinh sao có thể xuất hiện ở một nơi như thế này?”
Chẳng lẽ… vợ mình bị một đại gia bao nuôi?
Tim của Triệu Duệ Châu đập loạn xạ.
Anh ta cố gắng theo dõi, muốn xem rõ sự tình.
Phòng nghỉ của Chu Tiệp có người canh gác trước cửa.
Phòng của tổng tài không phải ai muốn vào cũng được.
Triệu Duệ Châu chỉ có thể đứng bên ngoài, cố gắng lắng tai nghe.
Đúng lúc đó, một nhân viên bước ra từ phòng của Chu Tiệp, và từ trong phòng, có tiếng phụ nữ thoáng lọt ra ngoài:
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Ưm ưm ưm, ôi, a, thoải mái quá...”
Mặt Triệu Duệ Châu lập tức tái mét.
33
Có lúc, tôi thật không chịu nổi Chu Tiệp. Massage chân thôi mà, có cần phát ra âm thanh quyến rũ như vậy không?
“Aiya, Hinh Hinh giỏi quá, ưm, a, đúng chỗ đó, ưm, a, thoải mái quá...”
Trán tôi đầy mồ hôi.
Không biết, còn tưởng trong phòng đang diễn ra hoạt động đặc biệt gì.
Massage xong, cô ấy lại đi đôi giày cao gót:
“Hồi phục năng lượng, có thể chiến đấu thêm rất lâu.”
Cô ấy mở cửa, mạnh mẽ bước ra ngoài, tiếp tục chiến đấu trên thương trường.
Tôi dọn dẹp lại một chút rồi cũng mở cửa đi ra.
Cảm giác có ánh mắt đang dõi theo mình.
Theo hướng ánh mắt, tôi nhìn thấy gương mặt hoảng sợ của Triệu Duệ Châu.
“Anh làm gì ở đây? Sao trông anh như thấy ma thế?”
Tôi không nhịn được mà hỏi.
Mặt Triệu Duệ Châu giống như bị dọa:
“Em... em với Chu Tiệp có quan hệ gì?”
Thật đáng mừng, sau ngần ấy thời gian, cuối cùng anh ta cũng phát hiện ra.
“Tôi và Chu Tiệp có mối quan hệ thuê mướn. Cô ấy là sếp của tôi, còn tôi là trợ lý riêng của cô ấy.”