Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 1415



Thu Vũ Tuyền suýt nữa bị hắn chọc tức cho hộc cả máu.

Ngươi hèn hạ bóc lột thu hoạch của ta, vậy mà còn có mặt mũi để chê ít sao?

Làm người không thể vô liêm sỉ đến mức này được chứ?

Nàng phẫn nộ nói: “Mấy năm nay phần lớn thời gian của ta đều ở căn nguyên

kiếm, thu hoạch ở đâu ra chứ?”

Thành Ca suy nghĩ thì thấy cũng đúng.

“Vậy lần này coi như xong.”

“Sau này nhớ xông xáo ở bên ngoài nhiều hơn, đừng có làm trạch nữ ở lại trong

Đế Kiếm Tinh.”

Với tư cách là “Tiên Mẫu chuyển thế”, hào quang nhân vật chính của em gái

Thu nhất định sẽ giết chết những Thiên Đạo Chi Tử và Vị Diện Chi Tử kia ngay

lập tức.

Dẫm lên tảng đá thì kết quả phát hiện là cửu thải thần thạch, đi dạo một con phố

thì mua được dị bảo hiếm thấy với giá của cái trắng, ngã vào hang núi thì phát

hiện tiên viễn cổ đại năng ẩn nấp… Cái này là đãi ngộ phù hợp với nàng hay

sao?

Thành Ca vô cùng coi trọng nàng.

Hắn tin rằng Thu Vũ Tuyền đi ra ngoài nhiều hơn một chút thì nhất định sẽ thu

hoạch được khá nhiều.

Nàng thu hoạch được nhiều chẳng phải cũng tương đương với việc thu hoạch

của bản thân mình cũng nhiều hay sao?

“Mọi người nói đi ngàn dặm đường học được vạn quyển sách, tu luyện cũng

giống như vậy, cần phải có nhiều chuyến đi rèn luyện ở bên ngoài hơn, không

thể đóng cửa làm liều xa rời thực tế được.”

Ca này nói như thể bây giờ mình không phải là tên trạch nam ở Thiên Đan Tư

vậy.

Từ trước tới nay chưa từng kiên nhẫn tỉ mỉ, đã tới trình độ nói dông dai rồi, đệ

tử của Phi Tiên Môn cũng sẽ không có đãi ngộ như thế này.

“Bên ngoài đụng phải kẻ mắt không mở thì trực tiếp sử dụng kiếm chào hỏi,

đừng chịu đựng nhẫn nhịn làm cho bản thân mình khó chịu.”

“Cũng đừng sợ chỗ dựa ở phía sau bọn họ, dù sao thì sớm muộn gì cũng sẽ là

gói kinh nghiệm của ngươi thôi.”

“À đúng rồi, ngươi có đi vào vùng đất cấm nguy hiểm nhất định phải chết thì

cũng hoàn toàn không cần coi ra gì cả, đó cũng chỉ là do người khác thêu dệt để

hù dọa người khác thôi.”

“Ngươi mạnh dạn xông thẳng vào bên trong thì nhất định phần lớn sẽ có thu

hoạch không thể nào tưởng tượng được…”

“Lời ân cần nhắc nhở của” hắn, đương nhiên là Thu Vũ Tuyền nghe không lọt

tai rồi, dù sao thì nàng cũng biết người này đang tính toán điều gì.

“Ngươi câm miệng đi!”

Nàng thực sự đang cố gắng kìm nén đôi bàn tay hồng hào của mình trở nên

trắng bệch cả rồi, bởi vì bất cứ lúc nào nàng cũng có thể không nhịn được mà

đánh tên ghê tởm này.

“Ngươi cho rằng ta ngu xuẩn giống như ngươi vậy sao?”

“Ôi.”

Thành Ca có hơi thương cảm, giống như người cha già nhìn đứa con gái của

mình đang ở thời kỳ phản nghịch vậy.

“Cái này đều là những kinh nghiệm của ca, dù sao thì ta cũng thật sự muốn tốt

cho ngươi…”

“Đủ rồi! Ta không cần phải ngươi tới dạy ta phải tu hành như thế nào!”

Nhìn thấy nàng đã bay ra khỏi Điện môn đến giữa không trung, Thành ca còn

đuổi theo và vẫy tay tạm biệt.

“Cái đó, hôm nay không nói câu chào hỏi kia à?”

Câu mà hắn nói đương nhiên là “Ta sùng bái Khương Thành nhất” rồi.

Thu Vũ Tuyền tức giận đến mức suýt chút nữa rơi từ trên trời xuống, nàng hung

hăng trừng mắt nhìn hắn bằng ánh mắt phóng hỏa.

“Vẫn chưa, sau khi ta trở về sẽ gọi!”

Sau khi bỏ lại những lời này thì nàng đã nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.

Để lại Thành ca đứng tại chỗ xoa cằm có chút tiếc nuối.

“Ôi, sớm biết vậy thì ban đầu có lẽ phải giới hạn gọi ngay trước mặt ta rồi.”

Sau khi Thu Vũ Tuyền rời đi, hắn bắt đầu tính toán chuyện ghi danh vào đại hội

thông thần.

Vì vậy, đám người Thiên Lâm Thái và Hành Lâm Duyên nhanh chóng được

triệu tập tới đây.

“Cuối cùng ngươi cũng có ý định ghi danh rồi sao?”

Mọi người đều vô cùng vui vẻ.

“Ha ha, Khương Thủ Tọa ra tay thì vị trí Thần Quân chắc chắn là chuyện đương

nhiên rồi.”

“Cái đó là tất nhiên rồi, những Đạo Thánh khác ở trước mặt Khương Thủ Tọa

không là gì cả.”

“Thiên Đan Tư chúng ta cũng sắp xuất hiện một vị Thần Quân trấn giữ rồi!”

Khương Thành vẫn cứ chờ cho bọn họ nịnh hót xong xuôi, lúc này hắn mới

khoát tay áo.

“Ta gọi các ngươi tới không phải là để cho các ngươi nịnh hót.”

Mọi người âm thầm phỉ báng ở trong lòng, lời này của ngươi chính bản thân

ngươi tin được sao?

“Ta muốn biết quy tắc so tài của đại hội thông thần này.” Thành Ca nghiêm nghị

nói.

Hả cái này?

Tin tức của đại hội thông thần cũng đã xôn xao một thời gian dài như vậy rồi,

việc ghi danh cũng đã sắp kết thúc, vậy mà thậm chí ngay cả quy tắc so tài

ngươi cũng không rõ sao?

“Khụ!”

Thái Hành Đạo Tôn khẽ ho một tiếng rồi đi vào hình thức phổ cập khoa học.

“Đại hội thông thần được chia làm bốn trận so tài.”

“Hả?”

Thậm chí còn có bốn trận, nhiều như vậy sao?

Thành Ca cảm thấy có hơi ngạc nhiên.

“Bốn trận đó?”

“Bởi vì số người đăng ký quá nhiều, trận đầu tiên coi như là sàng lọc, loại bỏ đi

một đám có thực lực quá thấp.”

Kim Phi Chí Tôn tiếp lời nói: “Trận này có lẽ là thả mọi người vào trong một bí

cảnh nào đó để tiếp nhận thử thách, không chống đỡ được cũng sẽ bị tự động

đào thải.”

Thành Ca gật đầu.

Cái cửa ải này chẳng qua cũng chỉ là một cuộc tuyển chọn thông thường, không

có gì bất ngờ xảy ra thì Đạo Tôn bình thường cũng có thể vượt qua được, nhất

định là vô cùng dễ dàng khoái trá đối với hắn.

“Trận thứ hai thì sao?”

“Trận thứ hai tên là thử thách đạo duyên.”

“Là có ý gì?”

“Nghe nói là phải xem duyên phận của từng người với Thiên Đạo cao như thế

nào.”

“Cài trò này thi như thế nào?”

Thành Ca cảm giác có phần không ổn.

Sau khi chính bản thân mình từ chối hợp đạo lúc đầu thì đã hoàn toàn không

thích hợp với Thiên Đạo.

Có thể có một cọng lông duyên phận nào chứ?

Cánh cửa thứ hai sẽ lập tức bị loại bỏ rồi.

Vậy thì đến lúc đó rõ ràng làm màu lật xe biến thành trò cười rồi.

Đám người Thái Hành và Lưu Duyên bất lực buông tay ra.

“Bọn ta cũng không biết, trước kia chưa từng có đại hội thông thần, trước mắt

chỉ biết là có một quy trình như vậy thôi.”

“Cái cửa ải đạo duyên này cụ thể là phương thức so tài như thế nào đều không

có ai biết.”

“Vậy trận thứ ba thì sao?”

“Trận thứ ba tên là thái sơ tạo hóa.”

“Cái này lại có ý gì vậy?” Thành Ca nghe mà không hiểu ra sao.

“Nghe nói là muốn so đấu nội tình và tâm cảnh, nhưng nội dung cụ thể bọn ta

cũng không rõ lắm…”

“Chẹp, cái đại hội thông thần này cố ý đối nghịch với ta sao?”

Thành Ca suýt chút nữa nhấc cả bàn lên.

“Ngươi không thể đàng hoàng so sánh lực chiến đấu sao?”

“Mọi người quăng ở cùng một chỗ đánh một trận là được, bảy người giành

chiến thắng là bớt được bao nhiêu việc rồi?”

Mọi người nghe thấy hắn than phiền thì lập tức nhìn ra được nội tình tâm cảnh

gì đó chính là điểm yếu của Ca này rồi.

“Khụ, Thiên Cung cho rằng Thần Quân không thể chỉ nhìn vào lực chiến đấu

được.”

“Còn phải hữu duyên cùng với Thiên Đạo, hơn nữa nhất định phải có nội tình

và năng lực khai sáng…”

“Nhưng mà ngươi yên tâm đi, trận thứ tư chính là đấu thực lực.”

Thành Ca âm thầm phỉ báng ở trong lòng, vậy thì cũng phải chống đỡ đến trận

thứ tư mới được.

Nếu như lúc ở trận thứ hai ba kia đã bị loại bỏ, vậy thì đến lúc đó thực lực có

mạnh hơn nữa cũng phí công.

Những người khác thì thôi đi, nhưng Thu Vũ Tuyền nhất định sẽ không kiêng

nể mà cười nhạo mình.

Nghĩ đến việc cuối cùng người phụ nữ kia cũng tỏa sáng, mà bản thân mình có

khả năng ngay cả một tấm vé vào trận cuối cùng cũng không lấy được, tư cách

làm màu đúng là mất hết.

Không được, mình phải nghĩ ra được cách.

Bảo đảm đến lúc đó có thể ổn định tiến vào trận thứ tư.

Hắn mang theo tâm tư này bước vào con đường tiến đến đại hội thông thần.

Nơi mà đại hội thông thần tổ chức là ở Lan Đài, nằm ở gần phía Tây của cung

Đế Tiêu - nơi mà Thiên Đế sống, cũng coi như là khu vực trung tâm của Thiên

Cung rồi.

Lúc Thành Ca chạy tới nơi này thì ở đây đã đông nghịt từ sớm rồi.

Các vị đan sư của Thiên Đan Tư không có hứng thú lắm đối với việc chiến đấu,

vậy nên bọn họ không tới xem.

Nhưng những Tiên nhân khác lại không giống vậy.

Thậm chí có một số Tư còn dốc toàn lực tham gia, chạy tới cổ động trợ uy cho

Tiên quan Thủ Tọa thượng cấp của mình.

Đương nhiên cũng không thiếu Tiên quan chỉ có cảnh giới Thiên Tôn hay Chí

Tôn cũng có ý nghĩ ghi danh ôm đại vận.

May mà Thiên Cung cũng là một nơi có quy tắc, mặc dù có rất nhiều người

nhưng cũng không bị lộn xộn.

Trong đám người đang chờ đợi ở đây, Thành Ca liếc mắt đã thấy được Phạm

Lôi Đạo Tôn lần trước vội vã trở về từ Vân Di Đạo.

Vậy nên hắn cười híp mắt bay qua bắt chuyện.

“Ô, ngươi cũng muốn làm Thần Quân à?”