Tô Linh Nguyệt thật sự không thích Trần Chi Dao.
Đương nhiên, Trần Chi Dao cũng không thích cô, lúc mới đến chi nhánh, Trần Chi Dao đã đi khắp nơi nói rằng cô ỷ vào thân phận của mình để làm loạn, làm cho tổng công ty trở nên rối ren, nói cô tính tình tiểu thư, thích gây sự vô lý.
Tô Linh Nguyệt không biết tại sao Trần Chi Dao lại căm ghét mình đến như vậy, giống như giữa hai người có mối thù sâu đậm gì đó.
Sau này, khi đến phòng thiết kế, cũng không hỏi được lý do.
Hay đúng hơn, mọi người đều biết lý do, nhưng không muốn nói với cô.
Cô cũng không quan tâm, nhưng lại nghe được đầu đuôi sự việc từ nhà vệ sinh, không phải Trần Chi Dao ghét mình vì bản thân cô ta, mà là vì bạn của cô ta. Một đồng nghiệp cũ ở phòng thiết kế, có một đối tượng mập mờ, đối tượng mập mờ đã đến trụ sở chính để họp, rồi gặp cô, sau đó vứt bỏ đồng nghiệp ở phòng thiết kế này, đến trụ sở để theo đuổi cô.
Tô Linh Nguyệt khi biết được chuyện này: ???
Người theo đuổi cô nhiều như vậy sao cô biết được ai là người từ chi nhánh tới.
Tuy nhiên, nghe đồn đồng nghiệp kia đã từ chức sau khi cô được chuyển đến chi nhánh, Trần Chi Dao luôn cảm thấy đó là vấn đề do cô, vậy nên cô ta luôn nhắm vào cô ở khắp mọi nơi.
Thật là một lý do nực cười.
Nhưng không phải Tô Linh Nguyệt không thể hiểu.
Có câu yêu ai yêu cả đường đi, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng.
Hơn nữa, khi bạn thấy một người không vừa mắt, dù cô ấy có làm gì cũng không thấy thuận mắt, kể cả là một vấn đề nhỏ cũng khiến bạn càng thêm căm ghét, nhưng căm ghét đến mức cố tình báo cáo sai công việc.
Đây là điều mà Tô Linh Nguyệt không thể hiểu được.
Cô nghĩ, dù có ghét ai đó đến đâu, cũng không nên để công việc và tình cảm lẫn lộn với nhau.
Về điểm này Trần Chi Dao thực sự nên học hỏi nhiều hơn từ Quý Tri Ý.
Vẫn là Quý Tri Ý tốt nhất.
Nghĩ đến Quý Tri Ý, Tô Linh Nguyệt cảm thấy lòng mình dễ chịu hơn đôi chút, cô bước nhanh đến phòng thư ký, nghe thấy Trương Đình nhíu mày nói: "Bây giờ có thêm người cũng không thêm được nữa, phòng thiết kế mấy chục người, làm sao thêm vào được?"
Bởi vì team building lần này đã kín chỗ, chỉ riêng việc điều phối chỗ ở đã làm cô bận rộn cả tuần, khó khăn lắm mới xác nhận được nhân sự, bây giờ đột nhiên lại bảo cô phải thêm người.
Tất nhiên có thể thêm người, nhưng phải đến một khách sạn trung tâm thành phố xa hơn một chút để ở.
Người trong phòng thiết kế rất không hài lòng.
Họ nói rằng họ là những người đầu tiên đăng ký, vậy tại sao họ lại phải đi xa như vậy?
Trên thực tế, mọi người đều biết rằng team building lần này, ai cũng muốn tiếp cận Quý Tri Ý, chính vì Quý Tri Ý tham gia nên mọi người mới hăng hái như vậy, nên phòng thiết kế mới so đo tính toán.
Tô Linh Nguyệt đạp giày cao gót đi vào.
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Trợ lý Tô, lúc đó em xác nhận với ai?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Trần Chi Dao."
Vừa dứt lời, Trần Chi Dao nói: "Trợ lý Tô, cô đừng ngậm máu phun người! Lúc trước, trong điện thoại tôi đã nói rõ ràng với cô là phòng thiết kế đều tham gia, là cô nhớ nhầm, bây giờ lại đổ thừa cho chúng tôi?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Tôi không nhớ nhầm, tôi hỏi cô, cô nói không có ai tham gia."
"Đùa." Trần Chi Dao nói: "Sao phòng thiết kế lại không có ai tham gia?" Thái độ khinh thường của cô ta rất rõ ràng, không để Tô Linh Nguyệt vào mắt, Ngô Mỹ Nghiên nhìn mà có chút khó chịu, nói: "Lúc đó cô có chứng cứ gì chứng minh cô nói như vậy?"
Trần Chi Dao nói: "Lúc ấy thống kê xong tôi còn gọi điện thoại trước mặt mọi người, không tin thì chị gọi người phòng thiết kế đến đây đi."
Ngô Mỹ Nghiên nhìn thấy thái độ chắc chắn của cô ta thì nhíu mày.
Những người khác không lên tiếng.
Tô Linh Nguyệt nói: "Nhưng lúc đó tôi hỏi cô hai lần, cô đều nói không có ai tham gia."
Trần Chi Dao nói: "Trợ lý Tô, không nói đến chúng tôi, chỉ riêng thiết kế Tạ Lan thôi, cô ấy ngưỡng mộ Quý tổng lâu như vậy, có cơ hội team building, cô ấy sẽ bỏ qua à?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Nhưng..."
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Được rồi, chúng tôi biết rồi, thư ký Lý, em đưa cô Trần xuống đi."
Trần Chi Dao liếc nhìn những người trong phòng thư ký, cúi đầu rời đi trong sự bất mãn.
Trương Đình đi đến bên cạnh Ngô Mỹ Nghiên: "Chị Ngô, em thật sự không thể thêm người vào nữa, em vừa làm xong công tác thống kê nhân sự."
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Chị biết, bên hậu cần nói sao?"
Trương Đình nói: "Bên đó đang phàn nàn dữ lắm."
Nói xong, cô nhìn về phía Tô Linh Nguyệt.
Trên mặt Tô Linh Nguyệt bình tĩnh, không nhìn thấy bất kỳ cảm xúc nào.
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Làm việc trước đi, trợ lý Tô, em vào văn phòng chị đi."
Tô Linh Nguyệt theo Ngô Mỹ Nghiên vào văn phòng.
Quý Tri Ý trở lại văn phòng không nhìn thấy Tô Linh Nguyệt, cô dừng lại một chút, thấy mọi người đều rất bận rộn, nên không hỏi mà bước vào văn phòng.
Bận rộn cả buổi sáng cũng không thấy Tô Linh Nguyệt.
Quý Tri Ý gọi cho Tô Linh Nguyệt trước bữa trưa.
Tô Linh Nguyệt nhanh chóng bắt máy, Quý Tri Ý nói: "Đang bận à?"
Đầu dây bên cô ồn ào, xen lẫn tiếng gọi trợ lý Tô, Tô Linh Nguyệt nói: "Một chút, có chuyện gì vậy?"
Quý Tri Ý nói: "Vậy buổi trưa chúng ta không ra ngoài ăn, lát tôi sẽ gọi đồ ăn."
Tô Linh Nguyệt trầm mặc vài giây: "Được."
Quý Tri Ý cúp điện thoại.
Ngẫm lại giọng nói của Tô Linh Nguyệt, càng nghĩ càng thấy không ổn, cô ấn nút gọi nội tuyến: "Thư ký Ngô, vào đây một lát."
Ngô Mỹ Nghiên đặt tài liệu xuống, lập tức vào văn phòng của Quý Tri Ý, khi nghe Quý Tri Ý hỏi về chuyện của Tô Linh Nguyệt, chị cắn môi, vẻ mặt khó xử.
Phong ba sa thải lần trước vẫn chưa lắng xuống, mọi người vừa liên hoan xong, còn muốn dạy cho Tô Linh Nguyệt một số quy tắc nơi làm việc, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện này, cũng là do Quý Tri Ý bận rộn nên không chú ý đến động thái nội bộ trong công ty, bây giờ ai cũng đang mắng Tô Linh Nguyệt.
Không biết tin tức rò rỉ từ đâu, nói lúc Tô Linh Nguyệt thống kê danh sách đã bỏ sót phòng thiết kế, cho nên phòng họ không tham gia team building được.
Ban đầu chỉ là bỏ sót.
Sau đó, lại lan truyền thành cố ý làm vậy.
Ngay từ những ngày đầu, Tô Linh Nguyệt đã làm ở trong phòng thiết kế, nói đây là cố ý cũng có người tin.
[Chính là cố ý rồi, không muốn phòng thiết kế tham gia đó.]
[Còn sao nữa, lúc trước còn tính tình tiểu thư, trực tiếp loại bản thảo của Tạ Lan nữa mà.]
[Tôi thấy cô ta vẫn coi mình là đại tiểu thư đó, còn chưa đổi thân phận đâu.]
[Không phải cô ấy vốn đã ghét phòng thiết kế rồi sao? Nên cố tình bỏ sót thì có gì lạ đâu?]
[Phòng thiết kế thật đáng thương, gặp phải người như thế.]
Ngô Mỹ Nghiên cân nhắc dùng từ: "Em ấy đang bận chuyện team building."
Quý Tri Ý nói: "Team building? Không phải thư ký Trương phụ trách sao?"
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Cô ấy hỗ trợ thống kê một vài bộ phận."
Mặc dù Quý Tri Ý không nghe rõ cuộc gọi vừa rồi, nhưng loáng thoáng nghe thấy tên phòng thiết kế, gật đầu: "Tôi biết rồi, chị có thể ra ngoài."
Lúc này Ngô Mỹ Nghiên mới lo lắng liếc nhìn Quý Tri Ý, quay đầu đi ra ngoài.
Đứng ở ngưỡng cửa, chị thở dài.
Cảm thấy Tô Linh Nguyệt đang ở thế khó sống.
Chắc chắn Trần Chi Dao sẽ cắn chặt không tha, nếu nhét nhiều người vào khu nghỉ dưỡng như vậy, nhất định sẽ có bộ phận phải ra ngoài, ai tình nguyện ra ngoài?
Chắc chắn sẽ khiến nhiều người phẫn nộ.
Chị chậm rãi đi về văn phòng, thư ký Lý nói: "Chị Ngô, có phải Quý tổng biết rồi không?"
Ngô Mỹ Nghiên lắc đầu: "Vẫn chưa biết cụ thể."
Thư ký Lý nói: "Chắc chắn không thể giấu Quý tổng chuyện này được."
Thư ký bên cạnh nói: "Theo em thì, chuyện này cũng không hẳn là lỗi của trợ lý Tô, thư ký Trương cũng có trách nhiệm, đơn đăng ký cũng chưa xem đã sắp xếp rồi."
Các thư ký khác nói: "Ai mà nghĩ xảy ra chuyện này chứ?"
Trước đây Tô Khải luôn quen truyền miệng, các bộ phận khác nhau phối hợp chưa bao giờ gặp vấn đề, nên mấy đơn đăng ký cũng chỉ để trang trí, trải nghiệm này cho họ bài học để rút kinh nghiệm.
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Không có bài học kinh nghiệm sao làm việc được, cũng như để nhắc nhở các em, sau này có đăng ký cái gì cũng phải nộp báo cáo bằng văn bản cho chị!"
Chị nghiêm mặt, rõ ràng là rất tức giận.
Mọi người nhìn nhau không dám nói gì.
Ngô Mỹ Nghiên vào văn phòng.
Chị có nhiều nhóm chat, cả lớn lẫn nhỏ, tổng cộng hơn mười mấy nhóm, quan hệ tốt với các bộ phận khác cũng có thể tham gia nhóm nhỏ. Ngay khi sự việc này xảy ra, các nhóm riêng bàn luận không ngừng, đều nói về chuyện này.
Nói Tô Linh Nguyệt vốn dĩ là người như vậy.
Nói đến chuyện của Tạ Lan.
Cười Tô Linh Nguyệt chỉ biết gây rắc rối, nhưng lần này không có ai giúp cô, chắc chắn sẽ bị Quý tổng tống khứ ra ngoài, còn nói không chừng sẽ bị khiển trách còn tệ hơn, sự ác ý bên dưới những lời nói ấy đập vào mắt.
Tất nhiên, mấy lời nói thay xen kẽ trong đó đã nhanh chóng bị gạt đi.
Nói chuyện này vẫn chưa có kết luận, xưa nay Trần Chi Dao luôn không ưa Tô Linh Nguyệt, nói không chừng cô ta báo cáo sai vấn đề, bây giờ mọi người đều có chút cực đoan.
[Các đồng nghiệp trong phòng thiết kế đều nghe thấy, còn báo cáo có vấn đề gì nữa?]
[Đúng vậy, trừ khi cả phòng thiết kế đều nói dối!]
Ngô Mỹ Nghiên ôm đầu.
Cô nhìn những tin nhắn lướt qua màn hình.
Có chút do dự không biết nên tìm Quý Tri Ý hay không.
Quý Tri Ý gọi điện cho Trương Nhàn.
Nếu là chuyện của phòng thiết kế, vậy chắc chắn Trương Nhàn sẽ biết rõ, nhưng cô thật sự nghĩ sai rồi, sau cuộc họp Trương Nhàn đến xưởng gia công ngay, không ở trong công ty, bình thường cô ấy cũng không thân lắm với các đồng nghiệp khác trong công ty, càng không tham gia vào các nhóm nhỏ, nhưng cô ấy có một trợ thủ đắc lực.
Tạ Lan.
Tạ Lan tóm tắt lại.
Khi Trương Nhàn nhận được cuộc gọi của Quý Tri Ý, cô nói: "Cậu ở công ty thì phải biết rõ hơn tôi chứ."
Quý Tri Ý mím môi.
Trương Nhàn cảm nhận được sự không vui của cô qua điện thoại, nói: "Danh sách thống kê của trợ lý Tô có vấn đề."
Quý Tri Ý hỏi: "Có vấn đề gì?"
Trương Nhàn nói: "Bỏ sót phòng thiết kế."
Cô cũng nhớ hôm đó mình đã nói chuyện với Tô Linh Nguyệt về danh sách, Tô Linh Nguyệt nói cô đã xác nhận với Trần Chi Dao, tại sao lúc đó mình không hỏi thêm vài câu? Trương Nhàn cũng có chút hối hận, cô còn muốn nói thay vài lời cho Tô Linh Nguyệt, Quý Tri Ý nói: "Tôi biết rồi."
Sau đó cúp máy.
Trương Nhàn nhìn màn hình đen kịt, tự hỏi không biết Tô Linh Nguyệt có bị mắng nữa không.
Lần này Tô Linh Nguyệt bỏ sót danh sách thật sự tạo nên tiếng vang không lớn không nhỏ trong công ty, ít nhất mọi người đều biết, từ phòng thiết kế đến các bộ phận khác, tất nhiên sau đó toàn là mỉa mai và chế giễu.
Mấy chuyện này Tô Linh Nguyệt cũng không quan tâm lắm.
Nhưng cô ghét cảm giác bị hiểu lầm.
Sẽ khiến cô nghĩ đến lúc trước, có người tỏ tình với cô không thành công rồi bịa đặt cô lả lơi ong bướm, khiến cô rất tức giận, Tô Linh Nguyệt kìm nén cơn tức, vẫn phải cúi đầu gọi điện thoại cho khu nghỉ dưỡng, muốn điều chỉnh lại.
Trương Đình khoát vai cô, nhìn Tô Linh Nguyệt, hỏi: "Trợ lý Tô, thế nào rồi?"
Tô Linh Nguyệt lắc đầu.
Trương Đình nói: "Bên tôi cũng không được, mấy phòng khác cũng không chịu từ bỏ vị trí."
Hơn nữa, chỉ cần đi thảo luận sẽ khiến người ở các phòng khác không hài lòng, nếu thật sự bắt buộc, e rằng sẽ càng thêm bất mãn, đến lúc đó chắc chắn chửi rủa không chỉ rơi trên đầu Tô Linh Nguyệt.
Thư ký Trương cũng có lỗi trong chuyện này, cô không có lập trường trách Tô Linh Nguyệt, chỉ đành bận sức đầu mẻ trán.
Thình lình nghe thấy tiếng chuông điện thoại, cô sững sờ hai giây rồi nhấc máy.
"Quý tổng." Thư ký Trương đứng dậy, Tô Linh Nguyệt nhìn dáng vẻ lập tức căng thẳng của cô, Trương Đình mím môi: "Vâng, tôi biết rồi."
Cô ấy thúc giục Tô Linh Nguyệt: "Quý tổng đang tìm chúng ta."
Nói xong, cô thở dài: "Xong rồi!"
Tô Linh Nguyệt nhìn cô thu dọn đồ đạc, rồi nhẹ giọng nói: "Xin lỗi."
Từ khi vào công ty đến nay, số lần cô xin lỗi đếm trên đầu ngón tay, vẫn còn hơi khó khăn, Trương Đình gãi tóc: "Tôi thì không sao, tôi còn lo lắng cho cô đó, cô có biết bây giờ đồng nghiệp đều đang..."
Tô Linh Nguyệt biết.
Đều đang chửi cô.
Nói cô cố tình loại đăng ký của phòng thiết kế.
Giống như lúc trước từng loại bản thảo thiết kế của Tạ Lan.
Cô nói: "Đi thôi."
Trương Đình gật đầu, đi theo cô vào văn phòng của Quý Tri Ý.
Quý Tri Ý nói: "Thư ký Trương, rót giúp tôi một tách trà."
Trương Đình vội vàng nói: "Vâng."
Tô Linh Nguyệt nhìn về phía cô.
Đột nhiên mạnh mẽ và yếu đuối đánh úp lại, cô cúi đầu.
Giọng nói của Quý Tri Ý nhẹ nhàng hơn một chút: "Sao không nói với tôi?"
Giọng của Tô Linh Nguyệt uể oải: "Nói gì?"
Quý Tri Ý nói: "Chuyện danh sách, sao không nói với tôi."
Tô Linh Nguyệt nói: "Không biết nên nói như thế nào."
Có lẽ... cũng sợ Quý Tri Ý không tin.
Giống như chuyện của Tạ Lan.
Cô thà không nói ra, như vậy sẽ không biết suy nghĩ của Quý Tri Ý.
Từ khi nào cô lại có trái tim đà điểu như vậy?
Tô Linh Nguyệt cảm thấy mình càng ngày càng không giống mình.
Quý Tri Ý nghiêng đầu nhìn về phía cô, biểu cảm của Tô Linh Nguyệt bình tĩnh, trong mắt không có ánh sáng, hoàn toàn khác với vẻ mặt tươi cười nắm tay cô trong xe lúc sáng, Tô Linh Nguyệt hiện tại có chút giống như lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.
Tĩnh mịch, yên lặng.
Lại kiệm lời.
Quý Tri Ý nhìn vài giây rồi nói, "Cô gọi mọi người trong phòng thiết kế lên đây đi."
Muốn hỏi từng người một sao?
Tô Linh Nguyệt nhìn về phía Quý Tri Ý, không hiểu sao lại nhớ đến lúc trước, khi cô biết chuyện của Tạ Lan, cô loại bản thảo thiết kế, vội vã đến văn phòng của cha mình, nói với người đàn ông kia rằng bản thảo thiết kế của Tạ Lan có vấn đề.
Lúc đó, ông ta cũng gọi Tạ Lan vào văn phòng.
Ông ta không chọn tin mình.
Trái tim Tô Linh Nguyệt thấp thỏm, nhìn về phía Quý Tri Ý, tâm trạng lúc này càng thấp thỏm hơn lúc đó.
Có lẽ bởi vì cô biết cha sẽ không tin mình, đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng rõ ràng cô cũng chuẩn bị sẵn sàng khi Quý Tri Ý không tin mình, tại sao cô vẫn khó chịu như vậy?
Tô Linh Nguyệt im lặng.
Quý Tri Ý nhìn về phía cô: "Linh Nguyệt?"
Cô sực tỉnh, đôi mắt đỏ hoe.
Quý Tri Ý nghe cô nói: "Vâng, Quý tổng."
Giọng nói có chút lạnh lùng.
Quý Tri Ý nhíu mày.
Một lúc sau, các đồng nghiệp phòng thiết kế lần lượt vào văn phòng, mọi người nhìn nhau, không biết tại sao vấn đề này lại kinh động tới Quý Tri Ý, nhưng nghĩ đến mối thù của Quý Tri Ý và Tô Linh Nguyệt, có lẽ Quý Tri Ý muốn mượn cớ.
Ánh mắt Trần Chi Dao cũng lóe lên vẻ âm u.
Cô ta đứng đầu.
Tô Linh Nguyệt và Trương Đình đứng ở một bên.
Trương Đình nắm hai tay, thỉnh thoảng nhìn về phía Quý Tri Ý và các đồng nghiệp trong phòng thiết kế, cô rót nước rồi quay lại thì phát hiện phòng thiết kế đã được thông báo lên đây, sự việc ngày càng lớn hơn, cô vốn không muốn làm phiền Quý Tri Ý.
Bây giờ nhìn mọi người đứng thành hàng, không hiểu sao cảm thấy kinh sợ.
Quý Tri Ý nói: "Ngồi đi."
Người của phòng thiết kế không lên hết, chỉ vài người trong văn phòng với Trần Chi Dao lên đây, Quý Tri Ý kêu ngồi, bọn họ nhìn nhau, xoay người đi đến ghế sofa rồi ngồi xuống.
Quý Tri Ý nói: "Trợ lý Tô, thư ký Trương, rót nước cho mọi người."
Mọi người vội vàng cầm ly lên.
Cho dù bọn họ không thích Tô Linh Nguyệt thế nào đi nữa, cũng không dám lộ ra trước mặt Quý Tri Ý, Tô Linh Nguyệt và Trương Đình rót trà cho bọn họ.
Quý Tri Ý nói: "Gần đây nghe được một số tin đồn, không biết liệu mọi người có thể giải thích cho tôi hay không."
Trần Chi Dao ngồi thẳng người: "Quý tổng, xin cứ nói."
Quý Tri Ý nói: "Ai phụ trách thống kê danh sách của phòng thiết kế?"
Trần Chi Dao nói: "Là tôi."
Thái độ rất cung kính.
Tô Linh Nguyệt cắn môi.
Quý Tri Ý gật đầu: "Vất vả rồi."
Trần Chi Dao vừa định nói không vất vả, nhưng Quý Tri Ý lại nói: "Vậy cô nói với trợ lý Tô như thế nào?"
Trần Chi Dao nhìn Tô Linh Nguyệt, hạ mắt xuống, đè nén sự âm trầm trong mắt nói: "Tôi nói với trợ lý Tô, đồng nghiệp của phòng thiết kế đều tham gia."
Quý Tri Ý trầm mặc hai giây, nhìn đồng nghiệp bên cạnh Trần Chi Dao: "Cô cũng nghe được chứ?"
Đồng nghiệp vội vàng gật đầu: "Vâng, lúc đó tôi ở bên cạnh chị Trần, nghe thấy tiếng chị ấy gọi điện thoại."
Quý Tri Ý mỉm cười.
Nhấp ngụm trà nói: "Thính giác rất tốt."
Người nọ không có thời gian để khiêm tốn.
Quý Tri Ý đặt ly xuống hỏi: "Vậy làm sao cô xác định được cuộc gọi đó là gọi cho trợ lý Tô?"
Người đó đứng hình.
Nhìn Quý Tri Ý.
Mặt Quý Tri Ý hờ hững, lạnh lùng, có cảm giác nghiêm túc không giận mà uy, hoảng loạn dâng lên trong lòng người nọ, bóp nghẹt cổ họng cô ta, khiến cô ta không phát ra được âm thanh nào.
Những người khác còn muốn nói, nhưng khi nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Quý Tri Ý, đành phải nuốt lời lại.
Trần Chi Dao nói: "Quý tổng..."
Quý Tri Ý nói: "Nói cách khác, cô cũng không thể chắc chắn?"
Người đồng nghiệp phát biểu trước đó nói: "Tôi, tôi chỉ nghe thấy."
Quý Tri Ý gật đầu: "Vậy cô có nghe được trợ lý Tô trả lời không?"
Đồng nghiệp sửng sốt, vội vàng lắc đầu.
Quý Tri Ý hỏi người tiếp theo: "Còn cô thì sao?"
Người bên cạnh cũng xấu hổ lắc đầu.
Quý Tri Ý hỏi: "Có ai nghe thấy câu trả lời của trợ lý Tô không?"
Giọng nói của cô nhẹ nhàng và từ tốn, lại giống như cây búa nặng nề đập vào trong lòng của những người này, khiến họ á khẩu không trả lời được.
Thật ra, họ chỉ nghe thấy Trần Chi Dao gọi trợ lý Tô, mới biết là đang nói chuyện với Tô Linh Nguyệt.
Nhưng trợ lý Tô này, lỡ như không phải là Tô Linh Nguyệt thì sao?
Không ai trong số họ xác nhận.
Trần Chi Dao nói: "Quý tổng, tôi có lịch sử cuộc gọi, thời gian có thể giúp tôi chứng minh."
Quý Tri Ý gật đầu, sau đó hỏi một trong những đồng nghiệp: "Cô có nhớ rõ thời gian cuộc gọi không?"
Đồng nghiệp lắc đầu.
Ai nhớ cái này được!
Những người khác cũng im lặng không dám lên tiếng, rất sợ Quý Tri Ý sẽ gọi tới họ.
Trần Chi Dao nghiến răng: "Quý tổng, cô không tin chúng tôi?"
Quý Tri Ý nói: "Cô Trần, cho tôi một lý do để tin."
Trần Chi Dao bị cô nói làm cho sững sờ, líu lưỡi, dường như trong chốc lát không thể nói được.
Tin tưởng còn cần lý do nữa à?
Quý Tri Ý nói: "Đầu tiên, các người không có cách nào để xác nhận người nói chuyện với cô Trần lúc đó là trợ lý Tô, về mặt pháp lý, tất cả lời khai của mọi người đều không hợp lệ."
"Thứ hai, cô Trần, cô nói những gì cô nói với trợ lý Tô lúc đó là phòng thiết kế đều xin tham gia, nhưng trợ lý Tô nhận được câu trả lời là không ai trong số các cô tham gia, không có ghi âm, không có nhân chứng, cho nên có thể là trợ lý Tô đang nói dối." Cô nhìn về phía Tô Linh Nguyệt, sau vài giây lại nhìn Trần Chi Dao: "Cũng có thể là cô đang nói dối."
Trần Chi Dao nói: "Tôi hoàn toàn không cần phải nói dối!"
Tô Linh Nguyệt đứng dậy theo sau Trần Chi Dao: "Vậy tôi có lý do để nói dối không?"
Trần Chi Dao nói: "Sao tôi biết cô thế nào, biết đâu từ lâu cô đã chướng mắt phòng thiết kế bọn tôi rồi..."
Tô Linh Nguyệt nói: "Đây cũng chỉ là suy đoán của cô, nhưng cô nhắm vào tôi là sự thật, tôi cũng có thể nói chuyện danh sách thống kê của phòng thiết kế lần này là cô nhắm vào tôi."
Trần Chi Dao bị chọc đúng điểm nhạy cảm, sắc mặt vô cùng xấu xí.
Các đồng nghiệp trong phòng thiết kế cũng nhìn ra, vốn dĩ bọn họ còn thấy lạ tại sao hôm đó Trần Chi Dao gọi điện thoại cho Tô Linh Nguyệt, giọng điệu lại tốt bụng như vậy, hình như bây giờ họ đã có câu trả lời.
Một người trong số họ tinh ý, nhìn Trần Chi Dao và Tô Linh Nguyệt nói: "Tôi nhớ thời gian cuộc gọi, đó là vào buổi chiều."
Tô Linh Nguyệt nói: "Tôi nhận được điện thoại của cô Trần, là giữa trưa."
Trần Chi Dao trừng mắt nhìn đồng nghiệp lên tiếng, không ngờ lại bị bán đứng như vậy.
Đồng nghiệp cũng không phải kẻ ngốc.
Hiển nhiên Quý Tri Ý không đứng về phía phòng thiết kế, cũng không đứng về phía Trần Chi Dao, thậm chí còn có ý bảo vệ Tô Linh Nguyệt ở khắp mọi nơi, mặc dù họ không biết Quý Tri Ý đang lên kế hoạch gì, nhưng ít nhất trong chuyện này, Quý Tri Ý không có ý định xử lý Tô Linh Nguyệt.
Cho nên họ rõ ràng biết phải nói gì.
Quý Tri Ý nhìn về phía Trần Chi Dao.
Trần Chi Dao nói: "Buổi trưa tôi chưa thống kê xong, nên buổi chiều tôi gọi lại cho trợ lý Tô."
Quý Tri Ý mỉm cười: "Công tác thống kê chưa hoàn thành phải không?"
Cô nhìn về phía Trần Chi Dao: "OK."
Cô kết thúc trò cười này: "Thư ký Trương."
Trương Đình hiểu ý, lập tức đi đến bên cạnh Quý Tri Ý, nghe cô nói: "Thông báo xuống dưới, hoạt động team building bị hủy bỏ."
Trương Đình sững sốt: "Dạ?"
Quý Tri Ý nói: "Vì công tác thống kê danh sách của phòng thiết kế chưa hoàn thành, nên hủy bỏ hoạt động team building lần này."
Khuôn mặt của các đồng nghiệp trong phòng thiết kế xám xịt.
Hoạt động team building lần này quan trọng như thế nào, có thể nói là tỷ lệ tham gia hoạt động của công ty cao nhất trong lịch sử, ban đầu chỉ điều chỉnh danh sách người ở trong khu nghỉ dưỡng đã khiến các bộ phận khác không hài lòng, lần này trực tiếp hủy bỏ.
Phòng thiết kế có thể bị nướng cháy!
Điều quan trọng nhất là.
Lý do... công tác thống kê danh sách của phòng thiết kế chưa hoàn thành.
Đây là lý do mà Trần Chi Dao đưa ra.
Vậy lỗi hoàn toàn nằm ở phòng thiết kế!
Mọi người đều đổ mồ hôi sau lưng.
Ngay cả sắc mặt của Trần Chi Dao cũng vô cùng xấu xí, khi tin tức này được tung ra, có thể cô ta khỏi phải làm ở phòng thiết kế, cũng có thể không còn làm ở Ý Lâm được nữa, lý do này chắc chắn là tử huyệt đối với cô ta.
Lúc trước còn suy đoán Tô Linh Nguyệt lấy việc công báo thù riêng.
Bây giờ với lý do này, tát vào mặt cô ta không trượt phát nào!
Huống chi trước đây cô ta luôn nhắm vào Tô Linh Nguyệt ai ai cũng thấy.
Trần Chi Dao còn muốn cứu vãn: "Quý tổng..."
Quý Tri Ý nói: "Thư ký Trương."
Trương Đình nhìn Quý Tri Ý.
Quý Tri Ý vẫy tay.
Trương Đình hiểu, cô nói: "Mọi người ra ngoài trước đi."
Trần Chi Dao bị vài người lôi đi, Trương Đình không cho cô ta mặt mũi, chính là vì cô ta mà xảy ra nhiều chuyện như vậy, vừa vào văn phòng đã nhận được tin nhắn của Ngô Mỹ Nghiên, tất cả các đăng ký sau này phải được báo cáo bằng văn bản cho chị ấy.
Cho nên cả bụng tức cô còn chưa có chỗ phát tiết.
Thấy Trần Chi Dao vẫn không đi nhanh, Trương Đình nói: "Trưởng phòng Trần già rồi à? Đi đứng bất tiện hả? Cần tìm người khiêng cô đi không?"
Sắc mặt Trần Chi Dao tái mét vì bị cô nói kháy, hừ một tiếng rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Trương Đình quay lại phòng thư ký.
Những người khác sáp lại nói, "Nói gì vậy?"
"Mụ phù thủy!" Trương Đình trợn mắt xem thường: "Hủy bỏ team building."
"Ể..." Phòng thư ký gào thét: "Tại sao!"
"Tại sao?" Trương Đình nói: "Đến phòng thiết kế hỏi tại sao ấy!"
Ngô Mỹ Nghiên từ văn phòng đi ra, Trương Đình vội vàng tiến lên phía trước để tố khổ, kể lại câu chuyện trong văn phòng vừa rồi, nói xong còn nói: "Quý tổng đúng ngầu luôn!!! Mọi người không nhìn thấy khuôn mặt của mấy người trong phòng thiết kế đâu, đặc biệt là Trần Chi Dao, khuôn mặt đó đem đi nhuộm được luôn đó!"
Nghe được lời của cô, Ngô Mỹ Nghiên thở phào nhẹ nhõm.
Chị nói: "Lát em chuẩn bị một thông báo cho chị."
Trương Đình gật đầu: "Không thành vấn đề!"
Ngô Mỹ Nghiên hỏi: "Trợ lý Tô thì sao?"
Trương Đình nói: "Cô ấy vẫn đang ở trong văn phòng sếp."
Mọi người nhìn quanh, nhưng không thấy gì bên trong, Tô Linh Nguyệt đứng trước mặt Quý Tri Ý nói: "Cô có ý gì vậy?"
Ban đầu, cô không cảm thấy tủi thân vị bị vu oan cho lắm, nhưng bị Quý Tri Ý nhìn chằm chằm như thế này, giọng nói vô thức dịu đi, câu hỏi như làm nũng.
Quý Tri Ý nói: "Có ý gì là sao?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Tôi với Trần Chi Dao..." Cô nhìn Quý Tri Ý: "Cô tin tôi à?"
Quý Tri Ý nói: "Tôi nói không tin cô khi nào?"
Xúc động đến đột ngột khiến hai mắt Tô Linh Nguyệt đỏ lên, hốc mắt nóng hổi, Tô Linh Nguyệt chớp chớp mắt nói: "Vậy cô!" Cô mím môi, vài giây sau nói: "Vậy Tạ Lan..."
Quý Tri Ý nhìn cô, như thể cô đã biết lý do dạo gần đây Tô Linh Nguyệt làm mình làm mẩy, cô buồn cười: "Tôi cũng không nói không tin cô mà."
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Tô Linh Nguyệt: Tôi làm gì mấy người cũng tin tôi à?
Quý Tri Ý: Đương nhiên.
Tô Linh Nguyệt: Mấy người tin tôi công được mấy người không?
Quý Tri Ý:...
***