Ngón tay cô dừng lại ở một cái tên. Văn phòng luật sư Hoàng. Có vẻ có kinh nghiệm. Cô hít một hơi thật sâu. Đã đến lúc rồi. Đã đến lúc phải tìm kiếm người giúp mình chiến đấu.
Cô bấm số điện thoại, lòng đầy bất an nhưng cũng tràn đầy quyết tâm. Cuộc chiến này... cô sẽ không đơn độc. Hoặc ít nhất, cô hy vọng vậy.
Carrot Và Tịch Dương
Những ngày sau đó, không khí trong căn nhà sang trọng trở nên căng như dây đàn, dù bên ngoài vẫn yên ả. Anh ta bắt đầu để ý đến cô nhiều hơn. Ánh mắt anh ta lướt theo cô khắp nơi, dừng lại lâu hơn mọi khi.
- Em ở nhà có buồn không? Sao không đi đâu chơi với bạn bè?
Anh ta hỏi, trong lúc cô đang cắm hoa. Giọng điệu vẫn ngọt ngào, nhưng câu hỏi mang theo sự dò xét.
Cô mỉm cười, tay vẫn thoăn thoắt cắm những đóa hoa ly trắng.
- Em thích ở nhà. Nhà mình thoải mái nhất mà.
- Nhưng... anh thấy em cứ lủi thủi một mình. Hay là em có chuyện gì không nói cho anh biết?
Anh ta đi tới, đứng sau lưng cô, cúi xuống hôn nhẹ lên tóc cô.
- Không có mà. Em chỉ đang tận hưởng cuộc sống thôi. Anh vất vả rồi, em không muốn làm phiền anh đâu.
Cô nói, khéo léo né tránh cái chạm của anh ta. "Làm phiền ư? Kẻ lừa dối như anh mới làm phiền cuộc đời tôi," cô nghĩ thầm.
Rồi anh ta đột ngột xuất hiện ở những nơi cô không ngờ tới. Cô ra siêu thị mua đồ, vừa chọn xong thực phẩm thì thấy anh ta đứng ở cuối dãy hàng.
- Ôi, thật tình cờ. Anh vừa xong việc nên ghé qua xem sao. Em cần giúp gì không?
Anh ta cười, đi lại gần cô. Mắt anh ta lướt qua chiếc xe đẩy, như kiểm tra cô đã mua những gì.
- À, em... em mua xong rồi. Anh về sớm thế?
- Nhớ em quá nên về sớm.
Anh ta nói, nhưng ánh mắt không có vẻ gì là "nhớ". Chỉ có sự sắc bén, dò xét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Cô cảm thấy ngột ngạt. Anh ta đang kiểm soát cô. Từng bước đi, từng hành động của cô đều nằm trong tầm mắt anh ta.
Những món quà đắt tiền bắt đầu xuất hiện. Một chiếc vòng cổ kim cương, một chiếc túi xách hàng hiệu phiên bản giới hạn.
- Em yêu, thấy cái này hợp với em lắm. Mua tặng em. Em thích không?
Anh ta đưa chiếc hộp trang sức ra, mỉm cười.
- Sao tự dưng anh lại mua quà đắt tiền thế? Em có làm gì đâu.
- Em là vợ anh mà. Anh thích thì tặng thôi. Vợ anh xứng đáng nhận những điều tốt nhất.
"Vợ anh?" Cô cười nhạt trong lòng. "Anh có những hai người vợ cơ mà. Ai mới là người xứng đáng nhận những điều tốt nhất từ một kẻ dối trá như anh đây?"
Cô nhận lấy món quà, nói lời cảm ơn khách sáo. Tay cô siết chặt chiếc hộp, không phải vì vui mừng, mà vì cảm thấy ghê tởm. Những món quà này... là để mua chuộc sự im lặng của cô sao? Để làm cô mềm lòng?
Sự kiểm soát của anh ta ngày càng lộ liễu. Cô vào máy tính, anh ta đi ngang qua, dừng lại.
- Em đang làm gì đấy?
- À, em... em xem tin tức thôi.
- Thế à? Để anh xem cùng.
Anh ta cúi xuống, nhìn vào màn hình máy tính của cô. Cô vội vàng tắt trang web đang mở, đó là một trang về luật hôn nhân quốc tế. Tim cô đập thình thịch.