Mẹ tôi ly hôn, sau đó tái hôn chớp nhoáng với người giàu nhất cả nước.
Tòa án phán quyết chị tôi thuộc về bà, nhưng chị lại phát điên ngay tại chỗ, mắng mẹ tôi là tiện nhân, sống chếc không chịu đi cùng bà.
Nhìn đôi mắt chị đỏ ngầu, khuôn mặt bướng bỉnh không chịu khuất phục.
Tôi lập tức lao tới ôm chặt lấy mẹ: "Mẹ ơi, con không nỡ xa mẹ, mẹ có thể đưa con đi không?"
Sau đó, tôi không chút do dự đổi họ, trở thành thiên kim tiểu thư nhà họ Diệp - gia tộc giàu có bậc nhất.
Từ đó, tôi đứng trên đỉnh cao, nhìn hai kẻ đã hại chếc tôi ở kiếp trước từng bước rơi xuống thần đàn, lâm vào đường cùng.
1
Mẹ tôi rất đẹp, so với các minh tinh trong phim truyền hình cũng không hề thua kém.
Vì vậy, tôi luôn tin rằng sớm muộn gì mẹ tôi và bố tôi cũng sẽ chia tay.
Quả nhiên, mẹ tôi chủ động đề nghị ly hôn với bố tôi, chuẩn bị kết hôn chớp nhoáng với gia tộc hào môn nhà họ Diệp để trở thành phu nhân giàu có.
Tại tòa, thẩm phán phán quyết chị tôi thuộc về mẹ, nhưng chị lại phát điên ngay tại chỗ, mắng mẹ là tiện nhân, sống chếc không chịu đi theo mẹ.
Nhìn đôi mắt chị đỏ ngầu, gương mặt bướng bỉnh không chịu khuất phục.
Tôi lập tức lao đến ôm chặt lấy mẹ: "Mẹ ơi, con không nỡ rời xa mẹ, mẹ có thể đưa con đi không?"
Tôi khóc lóc thảm thiết, nước mắt to như hạt đậu lăn dài, trông đáng thương vô cùng, đến mức thẩm phán nhìn mà muốn tự tát mình hai cái.
Một màn kịch hoàn hảo đã diễn ra, mẹ tôi và thẩm phán lập tức thay đổi quyết định.
Tôi cố nén niềm vui sướng, đôi mắt sưng húp bước lên chiếc Rolls-Royce màu đen cùng mẹ.
Chiếc xe rời đi, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Tôi siết chặt nắm tay, lần này, tôi sẽ không để bản thân thê thảm như kiếp trước nữa.
Sống lại một đời, tôi muốn trở thành phiên bản rực rỡ nhất của chính mình.
2
Nhìn hai bóng dáng đang dần xa khuất phía sau, trong lòng tôi trào dâng cảm giác sung sướng khó tả.
Dù chưa hoàn toàn thoát khỏi hai kẻ điên đó, ít nhất tôi cũng không phải quay lại căn nhà địa ngục kia nữa.
Đời này, tôi sẽ không để hai kẻ đạo đức giả đó đẩy tôi vào đường cùng, cũng không bao giờ làm bàn đạp cho họ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Chỉ cần nghĩ đến ký ức kiếp trước, tôi đã cảm thấy buồn nôn.
Hai cha con họ, trước mặt thì tỏ ra thanh cao chính trực, khoác lên mình vẻ trí thức đạo mạo.
Nhưng sau lưng lại mục nát đến cùng cực.
Đặc biệt là chị tôi, Hứa Cẩm Vi, luôn thích thể hiện bộ dạng bất khuất, mạnh mẽ vươn lên.
Kiếp trước, cũng giống kiếp này, chị ta sống c.h.ế.t không chịu theo mẹ tôi đi.
Chị ta gào thét, chỉ trích mẹ vì tiền mà bỏ rơi gia đình, bởi trong mắt chị, người cha giáo sư của chúng tôi giống như thần thánh.
Chị ta thà cùng "thần thánh" của mình sa đọa, nhưng lại không chịu buông tha tôi.
Chị ta đã sớm có kế hoạch cả rồi.
"Ba, ba và mẹ thực sự không thể quay lại nữa sao?"
"Em gái nói với con rằng nó không muốn đi theo mẹ, ba nhất định không được làm con thất vọng."
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Quả nhiên, đúng như chị ta dự liệu, tại tòa án, người cha vốn không thích tôi đã chủ động yêu cầu quyền nuôi con.
Tôi không hề bất ngờ.
Ngay khi ông ta mở miệng, tôi đã thấy khóe môi Hứa Cẩm Vi khẽ nhếch lên, che giấu rất khéo, nhưng sau một kiếp luân hồi, tôi nhìn rõ mồn một.
Quay đầu lại, chị ta lập tức gào khóc trách móc mẹ tôi.
"Con không cần mẹ! Mẹ đã không cần ba, tại sao lại không cho con một gia đình trọn vẹn?"
"Mẹ đi lấy chồng mới, cả đời cũng sẽ không được coi trọng, ngay cả con ruột cũng không cần, vậy thì chúng con cũng không cần mẹ nữa!"
Phải công nhận rằng diễn xuất của Hứa Cẩm Vi rất khá, dù trải qua một lần nữa, tôi vẫn bị sức mạnh bùng nổ trong lời nói của chị ta làm cho sững người trong chốc lát.
Nhưng tôi lập tức hoàn hồn, lao vào vòng tay mẹ tôi – người đã sớm rơi nước mắt.
Tôi vẫn thấy thương bà.
Giọng tôi run rẩy, nói ra câu thoại đã chuẩn bị sẵn: "Mẹ ơi, con không nỡ xa mẹ, mẹ có thể đưa con đi không?"
Sau đó, tôi lại tiếp tục khóc lóc đến mức nước mắt giàn giụa, đáng thương vô cùng.
Những giọt nước mắt to tròn rơi xuống, khiến thẩm phán nhìn mà muốn tự vả mình hai cái.