8.
Ba năm trước, một loại zombie thoát ra từ phòng thí nghiệm của một quốc gia nào đó.
Người bị cắn cũng sẽ biến thành zombie.
Ban đầu, loài người nhanh chóng kiểm soát được tình hình.
Không ai ngờ rằng, đám zombie ấy lại có khả năng tiến hóa.
Chúng không chỉ sở hữu nhiều loại năng lực, mà còn kỳ lạ thay — còn có cả trí tuệ.
Con người đại bại, nền văn minh sụp đổ.
Theo phân tích của các tổ chức chuyên môn, zombie được chia thành ba cấp độ.
Cấp càng cao, trí tuệ càng mạnh.
Tuy nhiên, nếu một con zombie cấp ba nuốt đủ số lượng tinh hạch cùng cấp, nó sẽ tiến hóa thành zombie vương cấp bốn.
Đó là một tồn tại cực kỳ kinh khủng.
May mà đến giờ vẫn chưa có trường hợp nào được phát hiện.
Tinh hạch có thể coi như “trái tim” của zombie đột biến.
Zombie cấp một mang tinh hạch cấp một trong cơ thể.
Nếu may mắn đánh bại được chúng, tinh hạch ấy có thể dung hợp với cơ thể người.
Lúc đó, con người cũng sẽ sở hữu năng lực tương ứng của zombie.
Quá trình dung hợp vô cùng đau đớn, người thường rất dễ bỏ mạng.
Những ai vượt qua và thành công nhận được năng lực, được gọi là dị năng giả.
Tương tự như zombie, dị năng giả cũng có thể thăng cấp bằng cách dung hợp đủ số lượng tinh hạch cùng cấp.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Ở đây nói “đủ số lượng” — không phải một, hai viên.
Mà là ở cấp độ hàng chục triệu.
Vì vậy, dị năng giả mạnh nhất trong loài người, cũng chỉ mới dừng lại ở cấp ba mà thôi.
Còn về dị thú — đó là những loài động vật bị virus zombie lây nhiễm nhưng vẫn sống sót.
Chúng cũng có khả năng chiến đấu không kém.
Tôi nghĩ đến đây, ánh mắt khẽ rơi xuống bàn tay mình.
Ba năm trước, sau khi bỏ rơi Trình Dã, tôi một mình lang bạt khắp nơi.
May mắn lắm mới g.i.ế.c được một con zombie, rồi nhận được dị năng hệ không gian — giảm cảm giác tồn tại.
Gần giống với khả năng tàng hình.
Cũng nhờ vậy, tôi mới có thể cầm cự đến hôm nay.
9.
Đang mải suy nghĩ, khu an toàn đột ngột vang lên tiếng còi báo động.
“Địch tập kích!”
Zombie thường sợ ánh sáng mặt trời, ban ngày hiếm khi tấn công.
Nhưng trong thời kỳ tận thế, zombie chỉ là một trong những mối đe dọa.
Kẻ cùng loài còn đáng sợ hơn nhiều lần.
Trình Dã ra lệnh cho người đưa tôi rời khỏi đó, còn anh và Tiêu Minh dẫn theo một đội quân, tiến thẳng về vùng vành đai bên ngoài khu an toàn.
Tôi muốn gọi với theo, dặn anh cẩn thận.
Nhưng họ đã đi xa mất rồi.
Tôi quay lại căn phòng tổng thống ngày hôm qua.
Đứng trước cửa kính sát đất, phóng tầm mắt ra xa.
Nơi giao tranh nằm ngoài khu trung tâm thành phố.
Lửa cháy ngùn ngụt.
Tôi không lo Trình Dã sẽ thua.
Anh là dị năng giả hệ hỏa đứng hàng đầu trong toàn khu vực Hoa Hạ, không dễ bị đánh bại.
Chỉ lo anh sẽ bị thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không biết đã bao lâu trôi qua, cửa phòng bị đẩy ra.
Vừa thấy Trình Dã bước vào, tôi lập tức chạy tới đón.
“A Dã, anh có bị thương không?”
Tôi căng thẳng kiểm tra khắp người anh.
Thấy anh không bị thương chút nào, tôi mới yên tâm.
Thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới phát hiện Trình Dã đang chăm chú nhìn tôi không chớp mắt.
“Tiểu thư mà cũng biết lo cho tôi sao?”
Anh nhướng mày, một tay đóng cửa, một tay vòng qua eo tôi.
Tiện thể ngồi xuống ghế sofa, hai tay kéo tôi ngồi lên đùi anh.
“Cô có bao nhiêu phần là thật lòng?
Hay là sợ tôi c.h.ế.t rồi, Tiêu Minh sẽ xé xác cô?”
Eo bị anh siết chặt trong tay.
Tôi hơi khó chịu, cựa quậy muốn đổi tư thế cho đỡ gượng.
Không biết chạm phải cái gì, chỉ thấy sắc mặt Trình Dã hơi tái xanh.
Tay anh cũng vô thức siết chặt hơn.
“Á… đau!”
Tôi nhăn mặt, không nhịn được mà kêu lên.
Mặt Trình Dã lập tức đỏ bừng, anh bật dậy, đẩy tôi ra một cách nhẹ nhàng.
“Tránh ra.” Anh nói.
【Trình Dã, anh có ổn không đấy?】
【Ủa rồi tới nước này còn không làm tới à?】
Bình luận bắt đầu rôm rả.
Đến lúc này, tôi cũng đã chắc chắn: Trình Dã không hề hận tôi.
Vậy thì cũng nên giải thích chuyện năm đó tôi ôm vắc-xin bỏ trốn.
“A Dã, tôi—”
Tiếc là đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa vang lên.
Cánh cửa vừa mở, Tiêu Minh đã đứng sẵn bên ngoài.
Vẫn là dáng vẻ ôn hòa, dễ gần như mọi khi.
“Trình, đến lúc nói chuyện với mấy gã người nước ngoài rồi.”
10.
Tôi nghe mà chẳng hiểu đầu đuôi ra sao.
Trình Dã thì bảo tôi đi theo.
Ba người cùng bước vào một phòng tiệc trong khu an toàn.
Trong sàn nhảy, không ít người đang chậm rãi khiêu vũ.
Người phục vụ cầm khay rượu và bánh ngọt đi qua đi lại.
Cũng có những quý ông lắc lắc ly rượu, tụm ba tụm năm trò chuyện.
Có người Hoa, cũng có người đến từ các quốc gia khác.
Nếu không phải vì xung quanh luôn có dị năng giả mang s.ú.n.g túc trực, tôi thật sự sẽ nghĩ mình đang lạc vào một buổi dạ tiệc xa hoa nào đó.
Trình Dã và Tiêu Minh dùng ngoại ngữ trôi chảy trò chuyện với mấy người đàn ông tóc vàng mặc quân phục.
Tôi lắng nghe một chút, cuối cùng cũng hiểu ra nguyên do của vụ tập kích hôm nay.
Thì ra là một hiểu lầm.
Dị năng giả đến từ nước Anh Đào và nước Da Trắng, đã đến thành phố S để tiêu diệt zombie đột biến.
Không cẩn thận làm hỏng thiết bị tại vùng rìa của khu an toàn, gây ra náo loạn.
Hai bên đánh nhau một trận, Trình Dã và Tiêu Minh bắt được người đột nhập.
Mấy tên quân nhân tóc vàng này, chính là đến để thương lượng điều kiện chuộc người.