"Sao mắt anh thâm dữ vậy?" Chuyên viên trang điểm chậm rãi dùng kem che khuyết điểm che đi quầng thâm cho Thương Vãn Thạc, "Đừng nói anh lại thức khuya làm gì đó nha?"
Thương Vãn Thạc nhìn bản thân trong gương, cười gượng một lúc.
Chị Từ ở một bên bận trước bận sau, giới thiệu cho Thương Vãn Thạc về mấy nghệ sĩ nhỏ mà phòng làm việc mới ký hợp đồng gần đây. Từ năm ngoái, Thương Vãn Thạc đã có kế hoạch dần dần lui về sau hậu trường làm ông chủ. Mặc dù hiện tại anh chưa tạo được danh tiếng gì trong giới giải trí, nhưng làm ông chủ vẫn tốt hơn đi làm thuê nhiều.
Anh xem từng tấm ảnh một, thở dài thật sâu: "Toàn mấy chất lượng kiểu này, ngoại hình ít nhất cũng phải bằng một phần mười của tôi hoặc Thời Du chứ, nếu không ai lại đi đu idol xấu xí làm gì?"
"Đây đã là nhóm người khá tốt rồi." Chị Từ gom các tấm ảnh lại. "Thời Du Thời Du, kiểu người như cậu ấy đã rất hiếm có rồi đó, hay để tôi cố gắng chút, lôi kéo Thời Du về? Nhưng hiện giờ có vẻ cậu ấy đang làm việc ở Thế giới Thủy Cầm rồi, chắc không dễ từ bỏ công việc ổn định này đâu."
Thương Vãn Thạc không nói gì.
Chị Từ bỗng nhớ ra điều gì đó, nháy mắt cười với Thương Vãn Thạc một cái: "Hiệu quả tương tác của hai người ở tập mở đầu không tệ đâu, tôi thấy siêu thoại cp cũng được lập rồi, hay là trong buổi ghi hình sắp tới, anh dựa vào độ hot lần này xào cp chút đi?"
Thương Vãn Thạc mặt không cảm xúc nhìn cô.
Quầng thâm từ đâu mà ra? Chính là do xem siêu thoại cp đấy!
Sau khi xem xong chương trình, anh theo đường link trong phần bình luận tìm đến siêu thoại cp mới lập của anh và Thời Du.
Mấy cô nàng ấy hành động nhanh thật, chỉ trong một đêm mà video cắt ghép, fanfic, fanart tuôn trào xối xả. Ban đầu Thương Vãn Thạc ăn cũng ngon nên lướt xem tiếp.
Cho đến khi anh nhấp vào một liên kết bên ngoài, nhìn thấy một bức tranh.
Là cái kiểu không mặc quần áo, hai người lại còn dính sát vào nhau ấy.
Trong siêu thoại còn có rất nhiều hình ảnh như vậy.
Mấy người này...... không biết tém tém được xíu nào sao!
"Thôi bỏ đi." Thương Vãn Thạc nói: "Không xào cp đâu, đừng nhắc đến chuyện này trước mặt tôi nữa."
Chị Từ cũng không ép: "Cũng được, vậy anh cố gắng giữ khoảng cách với Thời Du để tránh tị hiềm nhé, độ hóng hớt cư dân mạng đến nhanh mà đi cũng nhanh, trong vài tập tới nếu hai người không có nhiều tương tác, tự nhiên sẽ không còn ai thảo luận nữa."
Không sai, Thương Vãn Thạc cũng có suy nghĩ giống cô.
Cố gắng tị hiềm.
Sau khi che quầng thâm mắt xong, vẫn còn cách Thế giới Thủy Cầm một đoạn đường, Thương Vãn Thạc mở điện thoại ra, phát hiện cuộc trò chuyện gần nhất giữa anh và Thời Du vẫn dừng lại vào ngày cậu trở về.
Màn hình hiển thị ô nhập chữ, Thương Vãn Thạc gõ gõ đánh đánh rất lâu rồi mà vẫn không gửi đi được tin nhắn nào.
Đồ đáng ghét, nếu anh không tìm Thời Du, Thời Du cũng không tìm anh luôn hả?
Bên trên đột nhiên có một khung thoại nhảy ra, Thương Vãn Thạc nhìn một cái, hóa ra là Tiền Huy.
Gã lại gửi một đống emoji cục phân qua đây.
[Tiền Huy]: ***** mẹ mày Thương Vãn Thạc! Mày chơi ngải gì tao, tại sao hôm nay khi tao đi câu cá lại có một đám chim bay tới phun một đống phân vào người tao!!!
Gã còn gửi hình ảnh qua làm bằng chứng chất vấn, trong hình Tiền Huy mặc một cái áo thun đen ngắn tay, quần áo không thể nhìn nổi nữa, chi chi chít chít toàn là cứt chim màu trắng.
[AAA Tiểu Thương bán sỉ hải sản]: Hi hi ovo
Sau đó không thèm để ý đến tiếng gào rú của Tiền Huy, anh chuyển tiếp ảnh cho vài group lớn, để tất cả bạn bè chung ai cũng biết.
Thời Du thần kỳ thật chứ, còn có thể sai khiến được cả lũ hoét đen.
Thoát khỏi giao diện, vẫn không thấy dấu chấm đỏ nào hiện lên, Thương Vãn Thạc không khỏi cảm thấy mất mát.
Tị hiềm trước ống kính đâu có nghĩa lúc riêng tư cũng phải tị hiềm đúng không?
Anh lấy hết can đảm, thẳng tay gửi một tin nhắn đi.
[AAA Tiểu Thương bán sỉ hải sản]: Một lát nữa tôi sẽ đến Thế giới Thủy Cầm.
[Thời Du]: Okiela ovo
Lại không còn chuyện để nói.
Thương Vãn Thạc đặt điện thoại xuống, phiền não cào tóc loạn xạ trước mặt bao nhiêu người.
Chuyên viên tạo mẫu tóc hét lên trong cơn suy sụp: "A a a a a mau dừng lại ngay!"
Sau khi vất vả lắm mới cứu vớt được kiểu tóc của Thương Vãn Thạc, mấy người nhìn anh chằm chằm, sợ anh lại có hành động nào nữa.
Rất nhanh đã đến Thế giới Thủy Cầm, khi đến địa điểm ghi hình chỉ định, anh liền thấy Thời Du đang ngẩn người dưới bóng cây.
Đạo diễn thấy mọi người đã tụ tập đầy đủ, mới gọi tất cả lại, lập thành từng đội hai người.
Có thể nhận thấy rõ ràng khoảng cách giữa Thời Du và Thương Vãn Thạc rộng như Thung lũng tách giãn lớn ở Đông Phi.
Đạo diễn: "?"
Đạo diễn: "Thầy Thương và thầy Thời đứng gần nhau chút nữa! Thầy Thương, anh sắp lập nhóm với thầy Từ rồi kìa!"
Thương Vãn Thạc nhìn thoáng qua Thời Du một cái, lặng lẽ động đậy bước chân chút xíu.
Thời Du không để ý, trực tiếp tiến lại gần, khoảng cách giữa hai người trong nháy mắt đã thu hẹp, chỉ cần cử động một chút là cánh tay đã chạm nhau.
Thương Vãn Thạc mất tự nhiên nhíu chặt mày, đạo diễn hài lòng gật đầu: "Rất tốt, cứ như vậy đi."
Đạo diễn lướt nhanh qua quy trình chào đón, liền đi vào chủ đề chính: "Nhiệm vụ chụp ảnh của chúng ta trong tuần này là 'Trưởng thành', sau khi chim non chào đời, sẽ phải đối mặt với một thế giới mới lạ, sẽ gặp rất nhiều thử thách. Trong một tuần tới, mời các vị thầy cô cùng đắm mình vào thiên nhiên, cảm nhận một con chim làm thế nào học cách bay lượn, săn mồi và sinh tồn!"
Thương Vãn Thạc đã hiểu.
Bề ngoài nhìn như chỉ chụp một tấm ảnh, nhưng trên thực tế có thể chụp rất nhiều, làm thành một bộ sưu tập.
Vậy dựa theo cách suy luận đó, chủ đề lần sau có lẽ sẽ là sự "Tiêu vong" của các loài chim.
"Còn về người chiến thắng tuần trước." Đạo diễn đột nhiên ngừng lại, trên mặt lộ vẻ khó xử, "Vì một số lý do kỹ thuật, nên chưa thể thống kê được, hôm nay mời các vị khách mời nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta gặp lại."
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay lác đác.
Sau khi kết thúc tất cả quy trình, mọi người liền trở về khách sạn, Thương Vãn Thạc đang suy nghĩ nên tìm chủ đề gì để nói chuyện với Thời Du, thì thấy Thẩm Tri đột nhiên đi qua trước mặt anh, vẻ mặt xanh mét.
Chuông báo động trong đầu Thương Vãn Thạc lập tức reo inh ỏi, sợ y lại đến kiếm chuyện.
Kết quả Thẩm Tri chỉ liếc nhìn anh một cái, rồi vội vàng chạy đi, như đang né tránh Ôn thần.
Diệp Kiểu Nguyệt đứng ở bên cảm thấy kỳ lạ: "Sao anh ta không tới đây châm chọc anh vài câu nhỉ?"
Thương Vãn Thạc ngẫm nghĩ: "Có lẽ ông chủ của anh ta bây giờ bận đến nỗi ngày nào cũng vừa bị ném cứt chim vừa câu cá, nên không rảnh để ý đến tôi?"
Diệp Kiểu Nguyệt: ?
"Nhắc đến lại thấy mắc cười." Diệp Kiểu Nguyệt cười nói: "Vừa rồi đạo diễn nói cái gì mà vì lý do kỹ thuật nên chưa thống kê xong phiếu bầu...... rõ ràng đang định bù phiếu cho Thẩm Tri mà."
Thương Vãn Thạc không hiểu: "Chuyện bỏ phiếu có vấn đề gì sao? Anh ta thuê người gian lận phiếu bầu hả?"
Diệp Kiểu Nguyệt kinh ngạc nhìn anh: "Anh không biết luôn hả?! Fans anh nói dạo này anh ngày nào cũng online Weibo mà, tôi còn tưởng anh đi hóng drama chứ......"
Thương Vãn Thạc chột dạ một chặp.
Online Weibo không phải để hóng drama, mà là để xem siêu thoại cp......
Ánh mắt anh vô thức dừng lại trên chỏm tóc hơi hất lên của Thời Du.
Lúc ấy anh đang nhìn cái gì.
Một bức tranh có lượt thích tăng đột biến.
Lúc Thương Vãn Thạc lướt thấy, anh còn nghĩ họa sĩ thái thái* chỉ đăng một bức tranh trắng tinh, nhưng sau khi nhấp vào rồi kéo dần dần xuống.
(Thái thái*: Cách gọi lịch sự tác giả hay hoạ sĩ bên Trung, còn có kiểu gọi khác là "đại đại")
Anh thấy fanart họa sĩ vẽ anh và Thời Du.
Bức tranh được vẽ từ góc nhìn của Thương Vãn Thạc. Anh đang ngồi trên ghế, mặc quần âu đen thẳng thớm, hai chân dang rộng.
Thời Du chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, cong lưng, quỳ gối trước mặt anh. Cúc áo trên cổ được cởi ra, để lộ dấu hôn đỏ sẫm tràn đầy trên làn da trắng nõn của cậu...... còn có cả dấu răng.
Đầu ngón tay cậu trai nhỏ túm chặt đến mức trắng bệch, yếu ớt chống lên đùi anh, ngẩng đầu lên, đôi mắt rưng rưng nhìn anh......
"Ê, anh có nghe tôi nói không đó!" Diệp Kiểu Nguyệt kêu lên.
Thương Vãn Thạc hoảng loạn thu hồi ánh mắt, vành tai mất tự nhiên đỏ ửng.
Nhưng cả người lại đứng đắn nhìn về phía Diệp Kiểu Nguyệt: "Tôi đang nghe, cô nói đi."
"Thì là chuyện bình chọn trên mạng đó." Diệp Kiểu Nguyệt lầm bà lầm bầm nói: "Xem ra anh thực sự không để ý đến chuyện này thì phải."
Chuyện Diệp Kiểu Nguyệt nhắc đến hình như ầm ĩ cũng khá to.
Những bức ảnh chụp lần trước sau khi được đăng ẩn danh lên Weibo, fans bắt đầu bỏ phiếu kịch liệt.
Việc *****ên là phải nhận ra...... bức ảnh nào do thần tượng của mình chụp.
Vì mấy bức ảnh mọi người nộp lên đều không lộ mặt, thế nên sau đó mới có chuyện lớn xảy ra.
Bức ảnh Ngư Ngư trong vỏ trứng của Thẩm Tri vừa được đăng lên, đã bị fans của Thẩm Tri nhận nhầm thành ảnh do Thương Vãn Thạc chụp, rồi bắt đầu tiến hành nhục mạ chế giễu quy mô lớn.
Xét cho cùng ở trong mắt họ, một bức ảnh qua loa như vậy...... chỉ có Thương Vãn Thạc mới chụp ra được.
Vì thế họ còn kêu gọi fans trong siêu thoại tiến hành bỏ phiếu, đưa bức ảnh đẹp nhất — chính là ảnh do Thương Vãn Thạc chụp lên vị trí dẫn đầu.
Ngược lại fans của Diệp Kiểu Nguyệt và Từ Uy thì khá Phật hệ, dù sao họ cũng không nhận ra đâu là ảnh do thần tượng của mình chụp.
Nên cứ bình chọn cho bức ảnh đẹp nhất là xong.
Hiện tại bức ảnh của Thương Vãn Thạc đang dẫn đầu với khoảng cách xa, cho đối thủ ngửi khói.
Còn fans của Thẩm Tri tiếp tục thao túng thứ hạng, đạp bức ảnh của Thẩm Tri xuống vị trí cuối cùng, qua một thời gian lâu như vậy, cũng chỉ được hơn một trăm phiếu!
Nói một cách đơn giản, thì là bọn họ nhận nhầm ảnh, đạp ảnh của thần tượng nhà mình xuống bét bảng.
Thương Vãn Thạc: "......"
Diệp Kiểu Nguyệt cười không ngừng được: "Để tránh người qua đường bình chọn nhầm, bọn họ còn đưa ảnh lên thẳng hot search, phía sau từ khóa có thêm hai chữ 'xấu xí', bây giờ sự việc càng ngày càng nghiêm trọng, mọi người đều nói anh không nghiêm túc, không có trách nhiệm với chương trình."
Thương Vãn Thạc hít sâu một hơi, hay quá, anh lại nằm không cũng dính đạn.
"Nghĩ cũng biết khi tập này phát sóng, fans của Thẩm Tri bị vả mặt đau đến mức nào."
Diệp Kiểu Nguyệt còn kể với anh, phía Thẩm Tri cũng đã cố gắng ngầm trao đổi với fans, cử vài fan làm đại diện, nhưng kết quả có một số fan lớn quá kích động, không thể ngăn cản được, nội bộ fans cũng hỗn chiến một phen.
Diệp Kiểu Nguyệt: "Bây giờ Thẩm Tri, bao gồm cả tổ chương trình đều hơi khó xử không biết làm sao, anh phải cẩn thận chút, nếu bọn họ bắt anh nhận bức ảnh đứng hạng chót đó, anh tuyệt đối đừng nhận."
Cô đây là đang có ý tốt nhắc nhở anh.
Thương Vãn Thạc nói: "Không sao, tôi không ngốc đến thế đâu."
"Tôi cảm thấy chương trình này mang vận may đến cho anh đấy." Diệp Kiểu Nguyệt nói: "Hiện tại cp nổi nhất trong chương trình chính là anh và Thời Du...... Mấy đoạn tương tác giữa hai người rõ ràng nằm trong phần VIP theo yêu cầu, nhưng vẫn đè bẹp các cp khác, anh có thể nhân cơ hội này xào cp một chút, thoát khỏi một ít tin tiêu cực."
Hầu hết tất cả mọi người xung quanh đều khuyên anh như vậy.
Thương Vãn Thạc lắc đầu: "Thôi bỏ đi."
Phải tị hiềm trước ống kính, câu này Thương Vãn Thạc nhớ rất rõ.
Anh không muốn vì lăng xê cp gì đó mà phát sinh một ít quan hệ ngoài ý muốn với Thời Du, Thời Du cái gì cũng không hiểu, làm vậy ngược lại sẽ khiến anh trông như có ý đồ khác.
Tị hiềm tị hiềm tị hiềm tị hiềm!!
Thương Vãn Thạc hét lớn trong lòng vài câu, thì lại phát hiện Thời Du đang đứng phía trước chờ mình.
Khuôn mặt cậu chàng bị ánh nắng mặt trời phơi đến ửng hồng, cậu ngửa đầu uống một ngụm nước khoáng lạnh, đôi môi vừa hồng vừa mọng, trông như quả anh đào ngâm trong suối nước, đọng lại những giọt sương.
Gần như không thể kìm được, Thương Vãn Thạc lại nghĩ đến những bức fanart đó.
Anh và Thời Du dưới ánh đèn sân khấu, trước kính cửa sổ, ở rất nhiều nơi khác nhau hôn nhau không kiêng dè.
Thương Vãn Thạc: ......
Hỏng rồi, tư duy CP xâm nhập não bộ rồi.
Anh dùng sức hít sâu mấy hơi, buộc mình phải bình tĩnh lại.
Tị hiềm! Lần này nhất định phải tị hiềm!
Thời Du ở phía trước không thấy Thương Vãn Thạc đi tới đây, nghiêng nghiêng đầu nhìn anh với vẻ hoang mang, "Thương Vãn Thạc, chúng ta không đi sao?"
Giọng nói trong trẻo, lại mềm mại, khiến người ta không cách nào từ chối được.
Thương Vãn Thạc mặt không cảm xúc đi qua.
Được rồi, con mẹ nó tị hiềm cút đi.