Bồ Nông Nếm Thử Loài Người

Chương 54: Đột nhiên mọc cánh



Lần này Thương Vãn Thạc thực sự đã thấy rất rõ ràng.

Một dấu vết màu hồng nhạt kích cỡ bằng ngón tay cái, nhạt hơn một chút so với buổi chiều, ngoài vấn đề này ra....... thì giống y hệt như dấu vết trên người bồ nông Ngư Ngư, y như copy paste.

Anh hoàn toàn chết lặng.

Từng chi tiết nhỏ xíu trong khoảng thời gian hai người ở bên nhau dần dần được đào ra trong tâm trí anh.

Không hiểu sao bồ nông xuất hiện trước cửa sổ, trên người còn có mùi rượu.

Đêm hôm đó Thời Du ướt sũng cả người.

Chiếc lông vũ xuất hiện trên sàn nhà...... cùng với những điều mà Thời Du luôn nhấn mạnh trong mấy ngày qua.

"Thực ra em...... không phải là người."

"Thương Vãn Thạc, đây là lông vũ rớt từ trên người em xuống."

"Ngư Ngư ở đây này."

......

Thương Vãn Thạc chậm rãi nhắm mắt lại.

Thời Du có lừa anh không?

Không có.

Là do anh quá ngốc, chân tướng muốn đập vào mặt rồi mà vẫn không phát hiện ra!

Thầy bói nói trong nhà có thêm hai con tinh quái...... Còn một con ở đâu?

Ở ngay bên cạnh anh.

Chính là Thời Du! Còn là một con bồ nông tinh!

Bao gồm chuyện chiều nay...... Tiểu Lý và Thời Du cùng nhau lừa anh nói họ phải đi họp.

Điều đó chứng tỏ tất cả nhân viên chăn nuôi ở Công viên Bồ Nông đều biết chuyện này.

Còn có thân phận thần bí được bảo mật của Thời Du......

Bây giờ Thương Vãn Thạc rất muốn đánh thức Thời Du dậy, nói rõ ràng hết tất cả mọi chuyện.

Nhưng Thời Du ngủ mất rồi.

Thương Vãn Thạc không nỡ lay cậu dậy, mang tâm trạng phức tạp nằm xuống, tiện tay ôm Thời Du vào lòng.

Bạn trai của anh hóa ra là bồ nông tinh!

Sau khi nộp ảnh lên, mấy ngày tới họ có thể tự do hoạt động.

Thương Vãn Thạc vốn định vun đắp tình cảm giữa hai người, đi dạo khắp nơi trong Thế giới Thủy Cầm.

Nhưng bây giờ......

Cả buổi sáng, thân thể Thương Vãn Thạc vẫn tiếp tục đi dạo, còn linh hồn anh phiêu dạt bay mất tiêu.

Cuối cùng hai người ngồi xuống bên bờ hồ.

Cách đó không xa có một con bồ nông thấy có hai người ngồi ở chỗ này, chậm rề rề bơi lại đây, nằm xuống trước mặt Thương Vãn Thạc.

Há miệng to thật to, ý muốn xin ăn.

Thương Vãn Thạc vẫn còn nhớ tên con bồ nông này, gọi là Trần Khương.

Tại sao lại có cái tên như thế, vì hồi trước có vài người tốt bụng lấy tên người đặt cho nó, nói rằng mong kiếp sau nó có thể thoát khỏi con đường súc sinh, chuyển thể làm người.

Lúc ấy anh còn cà khịa làm người có gì tốt......

Thời Du cố gắng đuổi Trần Khương đi: "Hôm nay cũng không cho cậu ăn đâu, đi nhanh đi."

Đang tốt đẹp thế này, sao cứ đến phá đám thế giới hai người của cậu và Thương Vãn Thạc làm gì chứ?

Nhưng Trần Khương hôm nay cứng đầu lắm, kiểu gì cũng không chịu rời đi.

Thương Vãn Thạc thấy thế nói: "Nó thực sự có thể nghe hiểu chúng ta nói gì sao?"

Nếu có thể nghe hiểu được tiếng người, chẳng phải đây chính là con bồ nông tinh thứ hai sao?

Thời Du ngẩn người một chút, "Bồ nông bình thường không thể nghe hiểu con người nói gì, nhưng chúng có thể dựa vào ngữ điệu của con người để phán đoán nên làm gì, không nên làm gì."

Những người khác nói gì đều nghe không hiểu, chỉ có thể nghe hiểu lời Thời Du nói.

Dù sao thì Thời Du cũng là một con bồ nông mà.

Thương Vãn Thạc mang tâm trạng phức tạp, lại tóm được sơ hở trong lời nói của cậu.

"...... Nếu những con bồ nông khác nghe không hiểu được tiếng người, vậy tại sao Ngư Ngư lại có thể hiểu được?"

Thương Vãn Thạc vừa mới dứt lời, đã thấy biểu cảm trên mặt Thời Du đơ ra một cái rất rõ ràng, vội vàng chuyển chủ đề: "Có lẽ là vì Ngư Ngư thông minh hơn những con bồ nông khác chăng?"

Thời Du không nhịn được cười hì hì.

"Trong toàn bộ công viên, Ngư Ngư là con bồ nông đẹp nhất thông minh nhất."

Thương Vãn Thạc thuận theo ý Thời Du nói tiếp, nhìn thấy bạn trai nhỏ của mình càng nghe càng ngượng ngùng.

Anh lại chìm vào im lặng.

Trên mặt Thời Du trước giờ không thể che giấu được chuyện gì.

Lúc ấy anh bị cái gì che mắt vậy trời, lộ thế mà còn không nhận ra được.

Thời Du nghe thấy thế thì rất hài lòng, không nhịn được đáp lại: "Em cũng nghĩ thế, Ngư Ngư là con bồ nông thông minh nhất."

Trần Khương nghe không hiểu tiếng người, nhưng từ cách nói chuyện của Thời Du, nó có thể mơ hồ đoán được — hình như mình đang bị đồng nghiệp và người yêu của đồng nghiệp nói xấu thẳng mặt.

Nó hùng hổ chửi "Gah" một tiếng, vỗ cánh đập nước văng tung toé, bắn một chút lên một người một bồ nông, rồi bơi đi chỗ khác.

Một con bồ nông cái dẫn theo hai con bồ nông nhỏ cũng bơi tới đây, cả gia đình tụ tập với nhau, chải chuốt lông vũ cho nhau.

Hóa ra nó đã lập gia đình rồi à.

Thương Vãn Thạc chợt nhớ đến một chuyện, bồ nông là loài chim rất trọng tình trọng nghĩa, và cũng rất để tâm đến tổ chim của mình.

Một trong những tiêu chí để bồ nông cái đánh giá bạn đời tương lai, chính là tổ chim.

Thực ra điểm này khá tương tự với tập tính của một số nhân loại, cũng không có gì to tát, dù sao khi thực sự yêu một người, ai cũng muốn cố gắng hết sức dành cho đối phương những thứ tốt nhất.

Thời Du chỉ đang vụng về thể hiện tình yêu của mình theo cách của bồ nông.

Tâm trạng Thương Vãn Thạc càng trở nên phức tạp hơn.

Tình trạng này kéo dài đến sáng ngày cuối cùng của kỳ ghi hình lần này của chương trình, Thương Vãn Thạc nhặt được một cọng lông vũ trên giường.

Sau khi so sánh, thực sự là lông bồ nông.

Hôm qua anh ôm Thời Du ngủ, Thời Du chỉ mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình, trên người không có chỗ nào có thể giấu lông chim được.

Rốt cuộc tiếp theo phải làm sao bây giờ?

Não bộ Thương Vãn Thạc lập tức ngừng hoạt động, anh thực sự đang gặp phải một câu hỏi rất khó.

Dù sao xung quanh anh có mấy ai có bạn trai là bồ nông đâu chứ A a a!

Trong kỳ này của chương trình <Cùng đến đây Ngắm chim nào>, vì bớt một đứa thọc gậy bánh xe nào đó, mọi người đều tràn đầy tinh thần chiến đấu, dốc hết sức lực để chụp cho chim nhỏ mấy bức ảnh càng đáng yêu hơn.

Không hiểu sao tổ chương trình lại giữ tất cả bọn họ lại, cũng không dám tổ chức bình chọn online gì nữa, mà sớm công bố người chiến thắng tuần này.

Khi bức ảnh của Thương Vãn Thạc xuất hiện, hiện trường tức khắc vang lên không ít tiếng cười thiện chí.

"Đây chính là bức ảnh chụp lúc anh bị bồ nông tán tỉnh phải không?" Diệp Kiểu Nguyệt trêu chọc nói: "Trong ảnh đúng là tràn đầy tình cảm nha, có thể thấy được tình cảm của nhiếp ảnh gia, cũng có thể thấy được tình cảm của động vật nhỏ."

Tất nhiên phải dạt dào tình cảm rồi......

Thương Vãn Thạc yên lặng nghĩ ngợi trong lòng.

Đây chính là khoảnh khắc bạn trai tỏ tình với anh đó.

Thời Du bên cạnh lặng lẽ ngoéo lấy đầu ngón tay của Thương Vãn Thạc, thì thầm nói: "Đây là bức ảnh em thích nhất."

Mặc dù có thể lúc ấy Thương Vãn Thạc không hiểu cậu đang làm gì, nhưng tình cảm của cậu dành cho anh, đã được Thương Vãn Thạc tự tay lưu lại ngay khoảnh khắc đó.

Dù nhìn từ khía cạnh nào đi nữa, thì bức ảnh của Thương Vãn Thạc lại một lần nữa hoàn toàn xứng đáng đoạt giải nhất.

Từ những tấm ảnh tự sướng mờ nhòe ban đầu, giờ đã mang tính nghệ thuật đáng chiêm ngưỡng, chim chóc đang trưởng thành, kỹ thuật chụp ảnh của Thương Vãn Thạc cũng trưởng thành không kém.

Trong đó, công sức của Thời Du không thể không kể đến.

Dù có hoảng hốt đến đâu, ngay giờ phút này Thương Vãn Thạc vẫn nắm tay Thời Du thật chặt.

Vào khoảnh khắc sắp kết thúc, ánh đèn trong nhà hàng bỗng dưng tối sầm, hết thảy điều này là để mở màn cho tiết mục tiếp theo.

Thời Du mím môi, kìm nén niềm vui trong lòng.

Đây là tiết mục đã được chuẩn bị từ lâu, một bất ngờ dành cho Thương Vãn Thạc.

"Chim chóc trải qua quá trình nở ra từ trứng, từ việc phụ thuộc vào cha mẹ cho ăn, rồi lại không ngừng học cách bay lượn và tìm thức ăn, dần dần trở thành chú chim trưởng thành sinh hoạt độc lập." Đạo diễn nói: "Các vị thầy cô cũng vậy, khi vừa mới vào nghề gặp đầy thách thức và gian khổ không thể nào biết trước, trải qua bao nhiêu trắc trở, không ngừng trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình."

Tấm rèm sân khấu từ từ mở ra, phía trên cũng bắt đầu phát video. Có Diệp Kiểu Nguyệt thời còn non nớt tham gia show tuyển chọn, cũng có Từ Uy đầy bụi bặm chạy vai quần chúng lẫn lộn trong đám đông.

"Thật tình cờ, chúng tôi được biết ngày mai là ngày kỷ niệm 5 năm ra mắt của một vị, hôm nay chúng tôi đặc biệt chuẩn bị một bất ngờ nhỏ cho anh ấy."

Thương Vãn Thạc vừa nghe vậy, biểu cảm hơi giật mình.

Anh không biết tổ chương trình còn có kế hoạch này.

Nhân vật chính trong video cũng chuyển từ các nghệ sĩ khác sang Thương Vãn Thạc, thuở mới vào nghề anh vẫn còn mang chút khí chất của một sinh viên đại học, từ vai phụ dần dần leo lên, bắt đầu có phim truyền hình do chính mình đóng chính. Anh có thời lên đỉnh cao, cũng có lúc xuống vực sâu, video ghi chép lại chi tiết hành trình của anh trong 5 năm không sót điều gì.

Cắt ghép cảm động đến cực điểm.

Mọi người đang chăm chú xem đoạn phim ngắn này, Thời Du không biết đã lặng lẽ rời khỏi hiện trường từ lúc nào.

Video kết thúc bằng một cảnh quay DVD. giọng Thời Du vang lên dò hỏi Thương Vãn Thạc: "Sau này anh dự định sẽ làm gì?"

Thương Vãn Thạc nằm trên ghế ngoài ban công ngắm cảnh đêm: "Chắc là dần dần lui về hậu trường đi, hoa tươi hay tiếng vỗ tay anh đều hưởng thụ hết rồi, tiếp theo sẽ từ từ dùng khả năng của mình, mang đến những tác phẩm tốt hơn, xuất sắc hơn cho ngành giải trí."

Bầu không khí thấm đẫm cảm xúc mang chút buồn thương, Từ Uy không kìm được khóc hu hu, vỗ vỗ vai Thương Vãn Thạc: "Ngành giải trí có anh thực sự rất là......"

Hắn không diễn tả được, liền giơ ngón cái lên với Thương Vãn Thạc.

Thương Vãn Thạc vẫn nhớ rõ chuyện gì xảy ra tiếp theo trong đoạn video.

Lúc ấy anh ôm Thời Du vào lòng, đè bạn trai nhỏ xuống ghế rồi hôn, mãi đến khi thở không ra hơi mới nói: "Tiện thể kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, chăm người anh yêu trắng trẻo mũm mĩm hơn nữa!"

Âm nhạc càng thêm êm dịu.

Đạo diễn nói: "Bất kể tương lai thế nào, chúng ta cùng chúc thầy Thương tiền đồ tựa gấm hoa!"

Vừa dứt lời, Thời Du cùng với những nhân viên khác đẩy chiếc bánh kem từ từ đi ra.

Bánh kem rất to, phía trên cùng là Thương Vãn Thạc và một con bồ nông.

Tượng Thương Vãn Thạc bản mini ôm một con bồ nông trong tay được làm bằng đường fondant, bồ nông nhỏ còn đeo balo và máy ảnh, hai người cùng nhau Ngắm chim.

Trong mắt người của tổ chương trình, cái bánh này hoàn hảo đến mức không thể hoàn hảo hơn.

Vốn là chương trình tạp kỹ về Ngắm chim, dù sao cũng phải bám sát chủ đề.

Thời Du nhét con dao cắt bánh vào tay Thương Vãn Thạc: "Em vốn muốn tự tay làm một cái bánh, sau đó phát hiện mình không biết làm, nên đặc biệt tìm người đặt làm một cái, anh mau cắt bánh đi."

Thương Vãn Thạc nhìn cậu, trong mắt cuồn cuộn nỗi cảm xúc khó tả.

Chỉ có hai người biết, trên bánh chính là Thương Vãn Thạc và Thời Du.

Thời Du không phát hiện mình đã bị lộ tẩy trước mặt Thương Vãn Thạc.

Cậu tỏ vẻ rất hài lòng với thiết kế nhỏ của mình trên chiếc bánh.

Thương Vãn Thạc không nói gì, nắm tay Thời Du cùng nhau cắt bánh, chia cho mỗi người có mặt ở đây một miếng.

Từ Uy ăn vài miếng, thấp giọng trêu chọc nói: "Ngay từ đầu bạn trai nhỏ của anh đã liên hệ với chúng tôi để chuẩn bị bất ngờ, tôi phải nhịn nhiều ngày lắm rồi đó."

Chị Từ cũng gửi tin nhắn cho anh: [Mấy ngày trước Thời Du đã bàn bạc với chúng tôi rồi, tôi thấy như vậy cũng rất phù hợp với kế hoạch của anh, nên không nói với anh...... Nếu video không có vấn đề gì, tôi sẽ cho người đăng lên Weibo.]

Thương Vãn Thạc trả lời một chữ "Được", rồi cất điện thoại đi.

Bầu không khí rất vui vẻ, mọi người đều uống chút rượu.

Thương Vãn Thạc vẫn chưa quên chuyện lần trước Thời Du ăn cá hấp rượu nếp rồi biến bản thân trở thành chú chim say xỉn.

May mắn là ngày mai mọi người đều phải làm việc, nên cũng không uống quá nhiều.

Thương Vãn Thạc gọi Thời Du về khách sạn, kêu mãi mà vẫn không thấy động tĩnh gì.

Nhìn kỹ lại thì thấy, Thời Du chỉ uống nửa ly rượu mà đôi mắt đã lơ tơ mơ.

Cậu lại say rồi.

Trên đường dìu Thời Du về khách sạn, Thương Vãn Thạc đọc bình luận trên Weibo.

[Aaaaa không thể nào không thể nào, Thương Vãn Thạc thực sự định rút khỏi giới giải trí sao QAQ]

[Không tính là rút lui đâu, chỉ chuyển về sau hậu trường thôi, dù sao nhà ổng cũng giàu có mà...... Đối với ổng mà nói, làm nghệ sĩ quả thật không phải công việc có tương lai gì......]

[Đúng vậy, tốn công vô ích mà còn bị mắng, nỗi khổ lớn nhất Thương Vãn Thạc từng trải qua đều là lúc lăn lộn trong giới giải trí.]

[Nói vậy, lần sau nhìn thấy ảnh chắc là thấy trên những bản tin tài chính chính thống quá......]

[Huhuhu tui ôm trái tim vụn vỡ đi nhặt ke hít lấy hít để, mấy bồ không thấy đoạn video cuối cùng mà Thời Du quay sao? Ánh mắt Thương Vãn Thạc nhìn vào ống kính tràn đầy tình yêu, ảnh đang nhìn Thời Du đằng sau ống kính đó!!]

[Không thể nào, nhà ổng giàu như vậy, sẽ không đồng ý cho con dâu nam vào cửa đâu.]

[Chúng ta hít tí ke cho vui thôi, đừng nghiêm túc quá.]

[Phản đối lầu trên! Lỡ một ngày nào đó hai người đột nhiên công khai thì sao? Chẳng phải bị vả mặt rồi còn gì!!]

......

Cửa phòng vừa đóng lại, Thời Du liền nhão nhão dính dính treo mình lên người anh.

Đôi mắt thường ngày trong veo linh động giờ đã bị nhuốm hơi men say, trông càng thêm mê hoặc lòng người.

Thương Vãn Thạc hôn hôn đuôi mắt cậu, thanh âm từ tốn: "Đây là bất ngờ em chuẩn bị cho anh à?"

Thời Du cảm thấy cả người nóng bừng, cần Thương Vãn Thạc đỡ lấy mới không ngã xuống.

Đối với cậu uống rượu là một việc rất khó khăn, toàn thân phản ứng rất kịch liệt, đặc biệt là ở vùng xương bả vai, vô cùng đau đớn, như thể có thứ gì đó đang xé toạc ra.

Bàn tay người đàn ông đặt lên sống lưng cậu, giúp cậu làm dịu bớt nỗi khó chịu đôi chút.

Não bộ Thời Du cũng xử lý xong lời của Thương Vãn Thạc mới nói, mê man đáp: "Không chỉ có vậy, ngày mai còn nữa."

"Còn có cái gì?"

"Không thể nói cho anh biết......"

Thương Vãn Thạc nhìn cậu, trái tim căng thẳng mấy ngày nay cuối cùng cũng thả lỏng, không nhịn được mà cười rộ lên.

Sau khi biết Thời Du là bồ nông, phản ứng *****ên của anh đúng là bị dọa sợ thật, trong suốt thời gian qua, ngày nào anh cũng tìm kiếm manh mối để xác minh điều này.

Nhưng vừa rồi anh mới nghĩ thông suốt.

Bất kể chuyện gì xảy ra, Thương Vãn Thạc chưa bao giờ nghĩ đến việc chia tay với Thời Du.

Thế là đủ rồi.

Chỉ là bây giờ điều Thương Vãn Thạc càng nên lo lắng hơn hẳn là — làm thế nào để giải thích với ba mẹ, rằng mình đang yêu đương với một con bồ nông...... Còn có làm sao để nói với Thời Du về chuyện này.

Thương Vãn Thạc hôn hôn chóp mũi Thời Du, rồi lại hôn lên môi cậu, cố gắng dùng hành động để trấn an Thời Du.

Cậu bạn trai nhỏ có chút thiếu cảm giác an toàn.

Lần *****ên thú nhận với Thương Vãn Thạc, đã sợ mình sẽ bị bỏ rơi.

Ngôn từ có phần nhạt nhòa, còn không bằng hành động thực tế.

Nhưng hôn tới hôn lui, tình thế bắt đầu thay đổi.

Khi môi nhẹ nhàng hôn lên vành tai Thời Du, cậu bỗng ôm Thương Vãn Thạc chặt hơn nữa.

Toàn thân Thời Du run rẩy dữ dội.

Cơn đau ở xương bả vai không thể làm lơ, Thời Du đau đớn mở to hai mắt, có chút hoảng loạn.

Thương Vãn Thạc nhận ra sự bất thường của cậu, dừng động tác lại, khàn giọng nói: "Thời Du, anh......"

Anh không nói tiếp, bởi vì bên tai đã nghe thấy tiếng áo quần bị xé rách.

Đôi cánh rộng lớn xinh đẹp đột ngột xuyên ra từ xương bả vai Thời Du, không ngừng phát triển mạnh mẽ, to đến mức có thể bao bọc Thương Vãn Thạc thật chặt!

Biến cố này xảy ra quá đột ngột, Thương Vãn Thạc hoàn toàn ngây người, đôi tay đang ôm Thời Du hơi buông lỏng.

Ngay cả khi đã chuẩn bị tâm lý, người bình thường từ giây phút *****ên nhìn thấy vẫn sẽ bị dọa sợ.

Cũng đâu có ai báo trước cho anh biết tối nay còn có cảnh tượng chim lớn biến hình sống động vậy đâu chứ!

Thời Du tỉnh rượu ngay lập tức.

Bây giờ biểu cảm của Thương Vãn Thạc rất quen thuộc.

Như khoảnh khắc nhóm nhân viên chăn nuôi nhìn thấy cậu biến thành người...... giống y như đúc.