Bông Hoa Độc Quyền

Chương 40: Ngày thi đấu



Một tuần tập luyện chăm chỉ của các vận động viên đã kết thúc, ngày thi đấu các môn thể thao đã tới.

Sân trường lạnh băng vì những cơn gió Đông Bắc đã được sưởi ấm bằng những bước chân tập luyện, khởi động vô cùng sôi nổi của các cô cậu học sinh. Chị phát thanh viên học đường đang ngồi trong phòng phát thanh, bật đi bật lại bài hát Sống như những đoá hoa- Tạ Quang Thắng.

Tôi từng mong tôi không là tôi

Tôi từng mong tôi giống bao người

Để sống thảnh thơi

Sống như tôi vẫn mơ

Và rồi tôi nhận ra

Rằng trong trái tim này

Là tình yêu vô bờ

Và đầy ắp ước mơ¹

(¹ Sống như những đoá hoa- Tạ Quang Thắng)

Hạ nhìn lên khoảng không, bầu trời hôm nay lại xanh ngắt hơn mấy hôm trước, nắng hanh đã được mây thả ra, đáp xuống sân trường, đáp xuống cả gò má hây hây của cô. Khắp nơi là tiếng cười đùa rôm rả, tiếng đếm nhịp khởi động một hai.

Đúng 8 giờ sáng, thầy Tổng phụ trách cầm micro nói vọng từ phòng phát thanh, thông báo buổi sáng sẽ thi đấu cầu lông đôi nam theo hình thức vòng tròn giữa khối 10, 11 và 12. Buổi chiều sẽ đến đôi nữ theo hình thức tương tự. Trong khi đó nhà trường sẽ tổ chức thi đấu bóng chuyền vòng tròn giữa các lớp trong một khối ở nhà đa năng 2. Và các lớp sẽ tranh thủ thi đấu cờ vua trên các phòng học đã bố trí ở dãy nhà B.

Từ sớm, các lớp đã có mặt đông đủ để chuẩn bị cho các vận động viên. Hạ đi một vòng động viên các ứng cử của lớp.

"Mày lần này phải lấy giải Nhất cho tao!" Hạ véo má Trâm Anh.

"Rồi rồi! Tao sẽ cố để không phụ công mày dạy tao mấy thế cờ khó" Con bé né cái véo má của Hạ, nhoẻn miệng cười.

Đến khi nghe tiếng của thầy Tổng phụ trách về việc đi xuống sân và chuẩn bị đội hình, Hạ cũng đi xuống theo mọi người. Đi tới cửa lớp, cô sững lại rồi ngoái đầu về phía cuối lớp. Phong vẫn ngồi ở đó chưa đi, trong khi ở sân cầu 3 trong phòng đa năng là trận đầu giữa lớp 12A1 và 12A2, tới giờ rồi.

"Cậu không đi xuống hử? Đến giờ đấu rồi đó!" Hạ tiến tới.

Phong vẫn im bặt.

Linh cảm mách bảo với cô rằng có chuyện gì đó không lành, cô đi về phía cậu với tốc độ nhanh hơn lúc nãy.

"Sao thế? Có chuyện gì à?" Hạ lo lắng hỏi

"Hình như bị sái cổ tay phải rồi." Giọng Phong trầm xuống, lấy tay trái vòng qua cổ tay phải.

"Sái cổ tay? Chết rồi! Để tớ báo với lớp!" Hạ hốt hoảng chạy đi, nhưng mới đi được có hai bước, một bàn tay kéo tay cô lại, tay kia ôm cô chặt vào lòng.

"Hôm qua lướt mạng thì thấy sái cổ tay ôm người khác là hết." Phong vẫn cố giữ bình tĩnh.

"Cái này là cậu tự bịa ra thì có" Hạ bật cười.

"Thôi được rồi, tôi thừa nhận là tôi muốn ôm cậu, ôm một lát lấy sức rồi mới chiến để mang giải Nhất về cho cậu được!" Phong vẫn ôm chặt Hạ không rời, đầu cậu rúc vào cổ cô khiến Hạ thấy nhồn nhột.

"Vậy thì cố lên, đừng hăng quá nhé! Tớ chờ."

"Chút nữa cậu sang bên nhà đa năng một cổ vũ tôi nhé, được không?"

Hạ gật đầu.

Phong buông tay mình ra khỏi cô, vơ lấy cái vợt trên bàn rồi ra hiệu bảo Hạ đi cùng mình. Ra khỏi cửa lớp, hai người lại trùng hợp sao lại chạm mặt lớp trưởng lớp bên. Hạ ngước nhìn lên vẻ mặt cau có của Phong, rồi lại liếc sang ánh mắt của Quân. Linh cảm mách bảo có điềm, Hạ luống cuống chạy đi, để lại không gian riêng cho hai lớp trưởng.

"Lần trước là hết giờ thôi, lần này đấu lại" Quân bước tới, vỗ vỗ vào vai Phong

Cậu phớt lờ như không có gì mà chạy theo bước chân lon ton của Hạ ở phía dưới sảnh tầng hai. Thấy mình bị kẻ thù bơ đẹp, Quân cũng tự cười chữa quê rồi chạy xuống sân.

***Nhà đa năng một.

Các vận động viên của các lớp đã có mặt đầy đủ để khởi động và làm nóng cơ thể giữa tiết trời đông 15 độ. Cổ động viên của các lớp chia đi tứ phương, một phần kéo sang nhà đa năng hai cổ vũ cho đội bóng chuyền, phần thì kéo nhau lên tầng cổ vũ cho đội cờ vua.

Hạ xỏ tay vào túi áo hoodie, ngó nghiêng vào nhà đa năng một lúc lâu rồi rời đi. Cô bước từng bước lên cầu thang lên tầng hai, nơi tổ chức thi đấu cờ vua. Hạ ngó vào cửa lớp, nhỏ Trâm Anh đang ngôi chau mày, hình như mới phân xong chỗ ngồi, con bé ngồi ở bàn cuối, thi đấu với đối thủ 12A2 trước. Trâm Anh cảm nhận được có ai đang nhìn mình, nhỏ quay ra cửa, chạm mắt với Hạ. Cô thấy nhỏ bạn mình đứng ngoài đó, tần ngần không biết làm gì.

Hạ cười cười rồi ra hiệu bảo nhỏ cố lên, con bé cũng gật đầu đáp lại để chuẩn bị bấm giờ đánh cờ. Hạ yên tâm quay đi, trở lại nhà đa năng nhìn quanh đội bóng chuyền một lượt. Đội hình năm người gồm ba nam hai nữ của 12A1 trông rất hoành tráng, nhìn vào thôi đã biết đội này có kinh nghiệm đầy mình rồi.

Hạ rời khỏi đám đông rồi đi sang bên nhà đa năng một. Ở đây còn đông hơn nữa, chắc chắn có phần "công lao" kéo cổ động viên của lớp trưởng 12A1. Đặc biệt là đám con gái dường như đã chiếm phần lớn diện tích ở đây.

Hạ đứng gọn ở một góc, ánh mắt cô vẫn hướng về phía bóng lưng của người mà cô yêu. Cô nhìn vào tấm áo đồng phục của cậu, sau lưng in: Thanh Phong, số áo 29.

Khoan! Rõ ràng cậu sinh ngày 17 tháng 9 mà? 29 thì có liên quan gì tới cậu đâu? Hạ đăm chiêu suy nghĩ, nhưng dù có liên hệ với bất kì những người thân của Phong, đâu ai sinh ngày 29?

Hạ lắc đầu như muốn gạt bỏ mấy suy nghĩ đó, cô tập trung nhìn vào trận đôi nam giữa 12A1 và 12A2 đang diễn ra quyết liệt. Phong thi thoảng vẫn đưa mắt tìm ai đó, đến khi dừng lại trước bóng dáng cô ở một góc, cậu mới mỉm cười rồi thôi tìm kiếm.

Ánh mắt của cả hai giờ chỉ ích kỷ muốn tìm bóng dáng đối phương rồi giấu cho riêng mình mà thôi.

Hạ căng thẳng nhìn theo từng đường phát cầu, từng đường giao cầu, đập cầu. Ngọc từ đâu cũng xuất hiện, nhỏ hù Hạ một cái làm cô giật mình quay lại.

"Tỉ số bao nhiêu rồi mày?" Ngọc nghiêng đầu.

"Tao không biết nữa."

Bỗng tiếng của trọng tài vang lên, tỉ số hiện giờ đang là 15-13 nghiêng về phía 12A2. Thấy tình hình có vẻ không ổn, Ngọc quyết định kéo tay con bạn mình đi lên phía trước, lách qua đám đông rồi nhỏ hô lớn:

"12A1 cố lênnnnn!"

Ánh mắt lập tức đổ dồn về phía này, Hạ nhìn quanh, hai gò má bắt đầu đỏ lên. Khác với sự ngại ngùng của nhỏ bạn, Ngọc vẫn cổ vũ cho lớp bằng cả tính mạng. Lần giao cầu tiếp theo là lượt của Quang, cậu như vừa được tiếp thêm sức mạnh liền nhìn thấy một lỗ hổng bên đối phương. Thế là cậu phát một quả chính giữa, khiến Quân ở trên tưởng là Thành phía dưới sẽ đỡ và ngược lại. Vậy là tỉ số đã rút về còn 15-14.