Ngày thi văn nghệ.
Hôm nay là ngày 20-11, là ngày Nhà giáo Việt Nam, trường THPT Hải Giang tổ chức buổi thi văn nghệ giữa các lớp cũng như để học sinh có dịp tri ân các thầy cô. Vì vậy, ban hậu cần gồm các thầy cô và học sinh từ các lớp đã đến từ sớm để chuẩn bị loa đài và trải thảm. Trường Hải Giang còn có hẳn một khán đài để tổ chức những sự kiện quan trọng. Phòng khán đài được xây dưới lòng đất, dưới cùng là sân khấu, theo dốc lên là hàng ghế sát nhau, có bậc thang lên xuống cũng được trải thảm đỏ.
Hạ cũng có mặt trong đội văn nghệ nên cô đến lớp từ sớm để trang điểm. Tú Linh là người có chuyên môn sâu nhất trong việc này nên nhỏ bận tới bận lui để vẽ mặt cho các thành viên sao cho xinh xắn nhất, sẵn sàng "chặt đẹp" đội bên 12A2. Huyền vừa mới make xong cũng hỗ trợ Linh để nhỏ đỡ quá tải, cho dù tay nghề không bằng nhưng con bé vẫn hoàn thành xuất sắc.
Trâm Anh với cái tính men lì ngấm vào máu nên nhỏ không tham gia vào vụ múa may ca hát này. Sau 3 tiếng hì hục, cuối cùng đội hình văn nghệ của 12A1 đã đạt trạng thái tốt nhất. Qua bàn tay của Tú Linh, đứa nào cũng trở nên xinh đẹp hơn ngày thường. Giờ chỉ còn nhỏ đang loay hoay chuốt mi với tô son vì từ nãy giờ nhỏ làm cho mọi người mà quên mất mình vẫn trưng cái mặt mộc.
Xong xuôi, Tú Linh gọi lớn: "Hạ ới! Hạ đâu rồi?"
Hạ ngồi tần ngần ở một góc vì thiếu ngủ, nghe nhỏ gọi liền tỉnh dậy, đáp:"Tao đây!"
"Về đây tao làm tóc cho mày! Mày phải là con bài át chủ chặt đứt 12A2"
Hạ vừa bước tới đã bị nhỏ xoay ra sau, Tú Linh tháo chiếc kẹp tóc ra, mái tóc cô cũng theo đó mà xoã ra. Nhỏ lấy một nửa phần tóc trên rồi hí hoáy tết. Thành quả là tiên nữ Ngọc Hạ xuất hiện với mái tóc buộc nửa đầu được gắn thêm một chiếc nơ to bản màu kem. Phần đuôi tóc được uốn xoăn nhẹ nhàng như tảo biển nhảy múa dưới đại dương. Trông Hạ giờ đây như một nàng thơ bước ra từ tiểu thuyết ngôn tình, vừa nhẹ nhàng, vừa thơ mộng như một bông hoa anh đào dưới nắng. Đã vậy trang phục hôm nay của cô còn là tà áo dài hồng với phần tay áo hai tầng làm bằng vải voan, càng tôn lên thân hình mảnh mai của cô.
"Trời đất ơi! Tiên nữ phương nào đây?" Tú Linh phấn khích nhìn thành quả của mình.
"Trời má! Tao không nhận ra mày luôn! Khai đi, đứa nào nhập vào mày rồi?" Ngọc đang làm tóc cho Huyền vội quay sang rồi thốt lên.
"Tào lao! Ngọc Hạ của tụi mày đây mà!"
"Thế này đã đủ tán đổ lớp trưởng 12A1 chưa ta?" Trâm Anh đứng một góc, khoanh tay trước ngực rồi trêu Hạ.
Hạ nhìn quanh những ánh mắt đang nhìn mình, cô cười ngượng đáp lại. Nhìn đồng hồ trên lớp đã điểm 7 giờ 30, chỉ còn 30 phút nữa là tới giờ khai mạc, một cô bạn trong nhóm vội giục cả nhóm đi xuống hội trường cho kịp giờ.
****
Những đứa khác tí tởn đi xuống cầu thang, Ngọc cũng hí hửng đi trước để "khoe" mình với Quang. Hạ đi sau, cẩn thận từng bước. Cô ngó nghiêng xung quanh, tìm kiếm bóng dáng Phong. Cậu hôm nay cũng trong ban hậu cần để hỗ trợ các thầy cô. Nhìn quanh không thấy cậu đâu, chỉ thấy nhóm mình đi sắp tới cánh gà, Hạ vội vàng đuổi theo.
Xuống tới nơi, cuối cùng bóng dáng người mà cô tìm kiếm đã xuất hiện. Cậu trong bộ áo khoác đồng phục của trường trở nên đứng đắn và trưởng thành hơn rất nhiều, thi thoảng cậu nở một nụ cười tươi với mấy thằng con trai xung quanh, đôi mắt phượng sau cặp kính nửa gọng kia cũng không hề bị dìm sự sắc sảo mà chung tình ẩn sâu trong đó.
Đám con trai mới căng phông xong, vội chạy đi xem còn việc làm không thì giúp. Phong ngước nhìn lên cánh cửa như tìm thứ gì đó, rồi cậu thu lại tầm mắt, ngó ngang ngó dọc. Ánh mắt cậu dừng lại trước nhan sắc quá đỗi xinh đẹp của cô. Phong sững sờ một lúc lâu, bình thường Hạ đã xinh 10, giờ qua tài nghệ vẽ mặt của Tú Linh còn xinh hơn trăm lần.
"Sao thế? Cậu không nhận ra tớ à?" Hạ cười hì hì rồi tiến tới.
"Không phải! Cậu xinh quá làm tôi ngẩn người thôi" Gò má cậu bắt đầu ửng đỏ, rõ ràng rằng cậu đã ngượng lắm rồi.
"Hạ ơi đi vào cánh gà đi!" Tiếng gọi vọng ra từ đằng sau, Hạ chỉ kịp mỉm cười nhìn Phong một cái rồi quay vào với mọi người.
Phong nhìn theo bóng lưng mảnh mai khuất dần sau tấm rèm rồi mỉm cười tìm chỗ ngồi để chuẩn bị giờ tổ chức.
"Sao rồi? Thấy người ấy chưa?" Vừa ngồi xuống chưa kịp ấm ghế, Quang bên cạnh đã quay qua trêu Phong.
"Thấy rồi!" Phong đáp "Xinh hơn tiên nữ giáng trần" Cậu bồi thêm
"Khiếp! Trong mắt mày thì chỉ có người ấy thôi, còn trong mắt tao Ngọc mới là xinh nhất!" Quang tự mãn hướng tầm nhìn về phía sân khấu ở dưới.
"Ừm! Người mà mình yêu nhất luôn là người xinh đẹp nhất trong mắt mình mà."
***
Giờ lành đã điểm. Đúng 8 giờ, học sinh đã có mặt đầy đủ để dự lễ kỉ niệm Ngày nhà giáo Việt Nam. Thầy Hiệu trưởng bước lên sân khấu phát biểu trong bộ vest chỉn chu. Theo đó là phần ôn lại ý nghĩa của ngày Nhà giáo và các chủ đề liên quan. Và phần quan trọng nhất của ngày lễ kỉ niệm đã tới- phần thi đua văn nghệ chào mừng giữa các lớp.
Bước ra sân đầu tiên theo số đã bốc thăm chính là 11A3 với tiết mục múa Cô ơi. Theo sau đó là các tiết mục của 10C2, 11A6, 12A3. Đến tiết mục hát đơn ca bài Lời thầy cô của 12A2 do Thùy Trâm thể hiện, Hạ từ trong cánh gà nghe thấy tiếng cổ vũ vang từ bên khán đài. Cô ngó ra, đúng thật là lớp 12A2 vừa mới hét lên đã bị chủ nhiệm lớp đó nhắc nhở.
Đoạn nhạc đầu kết thúc, Trâm cất giọng hát:
Lời thầy cô con luôn ghi trong tim
Mãi khắc ghi bao công ơn cô thầy
Những tháng năm khi con còn thơ dại
Lời thầy cô đã cho con niềm tin
Rồi ngày mai khi con lớn lên
Tung cánh bay con bay đi vào đời
Lời thầy cô con luôn mang bên mình
Là hành trang cho con bước đi
Thời gian trôi sao trôi quá nhanh
Đôi tay con không thể níu lại
Dù đường xa con không ngại gian khó...¹
(¹ Lời thầy cô- Phạm Hải Đăng)
Khán đài vang lên những tiếng xì xào:
"Trời ơi hát hay quá vậy!"
"Phan Thùy Trâm 12A2 phải không?"
"..."
Hạ lẳng lặng đi vào, quay qua hỏi Ngọc.
"Lớp mình khi nào thì diễn vậy?"
"Sau 12A2 luôn! Khéo thật!" Con bé cười cười "Sắp tới rồi đó! Mày thể hiện thật tốt nhe!"
"Ừm!"
Kết thúc tiết mục hát đơn ca Lời thầy cô của 12A2, thầy Tổng phụ trách cầm micro giới thiệu:"Tiếp theo là tiết mục múa hát Người gieo mầm xanh của 12A1!". Một tràng pháo tay vang lên, nhóm văn nghệ của A1 động viên nhau rồi bước ra sân khấu. Trang phục của đội là áo dài màu xanh lá thêu hoạ tiết lá cây, khác hẳn với chiếc áo dài màu hồng đào của Hạ.
Hạ chậm rãi ngồi xuống ghế, đặt bàn tay thon dài lên bàn phím. Chờ đội hình chuẩn bị xong, cô bắt đầu đánh phần nhạc dạo rồi hát:
Ai thuở bé cũng đã từng ước
Ước sau này mình lớn
Sẽ trông ra làm sao? Sống thế nào?
Tôi ngày xưa cũng đã từng ước
Ước sau này mình lớn
Sẽ đi muôn nơi, khắp phương trời
Rồi cuộc đời đã đưa tôi đi rất xa
Người ước mơ giờ đã chắp cánh người sắp ước mơ
Và tôi gieo mầm xanh ấy cho cuộc đời
Nhẹ vun tay và tiêu tưới lên cao vời
Đến một ngày tương lai rồi mầm xanh kia
Sẽ tỏa bóng râm chở che cả con đường
Ai rồi cũng bước qua cuộc đời
Để lại những hành trang ở đây
Thế giới sẽ thật đẹp nếu như một ngày
Ta mỉm cười buông tay ở dưới tán cây mình gây.²
Bên trên khán đài lại một lần nữa tràn ngập những lời bàn tán, chuyện trò:
"Trời ơi bạn nữ này còn hát hay hơn nãy nữa"
"Nhìn lạ quá! Mới chuyển tới hả? Không thấy mặt đâu."
"Ngọc Hạ 12A1 chứ ai nữa! Bữa mới lên confession trường đó!"
"Ai mà xinh quá vậy?"
"..."
Phong ngồi khoanh tay, ánh mắt trìu mến dõi theo từng động tác của cô. Ánh đèn sân khấu chiếu xuống làm rực sáng khuôn mặt yêu kiều kia, từng tia sáng len lỏi qua kẽ tóc như đang cùng hoà nhịp. Chỉ riêng Hạ vẫn tập trung việc đánh đàn rồi hát, cô không thể mất tập trung khiến cả đám loạn theo được.
Con đường kia dẫu lắm gian lao
Ước mơ dù đôi lúc dở dang mơ hồ
Chỉ cần đôi chân vẫn còn vững bước
Sỏi đá cũng thành dòng nước
Và tôi gieo mầm xanh ấy cho cuộc đời
Nhẹ vun tay và tiêu tưới lên cao vời
Đến một ngày tương lai rồi mầm xanh kia
Sẽ tỏa bóng râm chở che cả con đường
Ai rồi cũng bước qua cuộc đời
Để lại những hành trang ở đây
Thế giới sẽ thật đẹp nếu như một ngày
Ta mỉm cười buông tay ở dưới tán cây mình gây.³
(²,³ Người gieo mầm xanh- Hứa Kim Tuyền x Hoàng Dũng)
Kết thúc tiết mục, Hạ ngẩng mặt lên khán đài rồi mỉm cười. Cô nhìn thấy ánh mắt của Phong đang chứa hình bóng của mình. Trái tim người thiếu nữ rung lên như có ai gõ nhẹ vào nó. Hạ luống cuống tiến tới đội hình đang xếp thành hàng ngang, cúi xuống chào mọi người rồi đi về phía cánh gà.
"12A1 mình quá tuyệt vời! Phát này thế nào cũng giải Nhất" Quang đắc ý quay sang nhìn Phong. Cậu không đáp lại, chỉ cúi đầu rồi mỉm cười.
Các tiết mục của các lớp khác cũng được trình diễn và kết thúc trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của mọi người. Trong lúc chờ kết quả chấm phần văn nghệ, phần trao giải cho các đội có thành tích xuất sắc trong phong trào thi đua vừa rồi cũng được diễn ra. Lớp 12A1 đạt ba giải Nhất mục cầu lông đôi nam, cờ vua nữ và bóng chuyền hơi; kế đó là giải Ba cờ vua nam và giải Nhì cầu lông nữ. Ba mươi phút sau, kết quả phần thi đua văn nghệ chào mừng cũng đã có, 12A1 và 12A2 theo nhau sát nút, chỉ cách đúng 1 phiếu. Và giải Nhất lần này đã thuộc về 12A1.
"Xời ơi thời thế thế thời! Phục thù được cho năm trước rồi!" Tú Linh từ cánh gà nghe thông báo từ ngoài, vui tới nỗi nhảy cẫng lên. Cả nhóm cùng cười tươi ăn mừng. Trong mỗi cuộc thi, tất nhiên sẽ có người thắng và những người chưa thắng, dù vậy, dù có thắng hay không thì ít nhất chúng ta đã thắng chính bản thân mình.
Kế đó, học sinh các lớp cùng lên sân khấu tặng những bó hoa tươi thắm và chụp ảnh với các thầy cô. Ai nấy cũng cười tươi thể như đó là lần cuối được cười, các thầy cô ôm chầm lấy đám học sinh bình thường còn quậy phá. Đúng là "nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò", tụi học sinh có đủ trò nổi loạn, nhưng trong mắt thầy cô, tất cả cũng chỉ như những đứa trẻ ngây thơ còn quậy phá. Niềm vui nhất của "nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý nhất" cũng chỉ đơn giản là được nhìn thấy những người học trò mà mình yêu thương bao năm nay dần một trưởng thành như những cái cây non dần cứng cáp và trưởng thành mà thôi.