Bông Hoa Trắng Lộ Mặt

Chương 13



Giờ vào showbiz?

Chẳng khác nào đưa người ta công cụ để bắt nạt!

Quả nhiên, đúng như anh dự đoán, cô em ngốc nghếch lại khóc lóc đến tìm anh.

Thực ra bị người ta bắt nạt cũng không sao, dù gì anh vẫn ở đây chống lưng.

Nhưng vấn đề là, Trần Kiến Hạ mới tí tuổi đã dám yêu đương???

Nực cười hơn, ngay cả bố mẹ cũng không phản đối.

Hôm đó, Cố Chính Nam tan làm về nhà như thường lệ.

Còn chưa bước vào cửa, anh đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ bên trong.

Chỉ cần nghe là biết đứa em ngốc của anh đã về.

Không những về, còn dẫn cả thằng nhóc tóc vàng cô đang hẹn hò về cùng.

Ngay khi trên mạng bắt đầu ship CP Trần Kiến Hạ và Bạc Du, anh đã điều tra về Bạc Du.

Quả thực anh ta có chút năng lực.

Gia thế cũng tốt, trong giới giải trí cũng chưa từng có scandal.

Nhưng dù có giỏi đến đâu, trong mắt Cố Chính Nam, anh ta vẫn chỉ là một thằng tóc vàng dụ dỗ em gái mình.

Vì vậy, khi Bạc Du chào hỏi anh, anh không hề tỏ ra thân thiện.

Bố mẹ anh thì ngược lại, rất hài lòng với thằng tóc vàng, thậm chí còn bàn bạc về đám cưới của anh ta với cô em ngốc Trần Kiến Hạ.

Anh thật sự không hiểu nổi.

Bố mẹ không lo Trần Kiến Hạ, đứa ngốc đó, cưới về rồi bị bắt nạt sao?

Dù hiện tại có vẻ như Trần Kiến Hạ đang áp đảo thằng tóc vàng kia.

Nhưng việc trước đây thằng tóc vàng không gây chuyện, đâu có nghĩa sau này cũng vậy?

Dù gì cũng là người trong showbiz, bao nhiêu ví dụ đã bày ra trước mắt.

Vì vậy, trong viễn cảnh tương lai mà Cố Chính Nam tưởng tượng, thay vì để Trần Kiến Hạ cưới về rồi bị tổn thương mà trở về nhà,

Chi bằng đừng cưới nữa.

Ở nhà đi, anh chẳng nuôi nổi chắc?

Thế nhưng, những gì Cố Chính Nam nghĩ cũng chẳng thay đổi được gì.

Cái gì đến rồi cũng sẽ đến.

Ngày mà hôn sự của Trần Kiến Hạ và Bạc Du được định đoạt, Cố Chính Nam cuối cùng cũng từ bỏ ý định khuyên cô em ngốc chia tay.

Trong mắt anh, em gái, bố mẹ anh đều đã bị thằng tóc vàng là Bạc Du này làm cho mất trí.

Giờ đây, chỉ còn mình anh là tỉnh táo.

Gia đình này vẫn cần anh chống đỡ.

Anh chỉ có thể nỗ lực làm việc kiếm thêm tiền, để khi cô em gái ngốc kia cưới, anh có thể tặng thêm một khoản.

Sau này còn phải để mắt nhiều hơn đến nó.

Ừ, cũng phải tìm người trông chừng thằng tóc vàng.

Nhìn đứa em gái từ nhỏ đã bị anh bắt nạt, suốt ngày bám lấy anh, giờ đây lại dính chặt lấy một người đàn ông khác.

Cố Chính Nam cảm thấy trong lòng có chút trống trải khó tả.

Ánh mắt anh trở nên u tối, lười chẳng buồn nhìn thêm cảnh này nữa, định vào thư phòng làm việc thêm hai giờ.

Anh tự nhắc nhở mình:

Cố Chính Nam, bây giờ trong cái nhà này, chỉ còn mày là tỉnh táo.

Sau này phải càng chăm chỉ làm việc, không được lơ là!

Chỉ có mày mạnh mẽ hơn, thì con bé ngốc Trần Kiến Hạ kia sau khi cưới chồng mới không bị bắt nạt!

Hết