Anh ta nói: "Cũng đúng, nữ chính có thể giãy dụa thoát thỏi vận mệnh, sao có thể không nhìn ra trò hề của tôi?"
Tôi không nói chuyện, thực ra tôi cũng không sớm biết anh ta là người công lược.
Mới đầu tôi chỉ nghi ngờ anh ta và Cố Dã có quan hệ, thấy anh ta không ngừng nhấn mạnh thoát khỏi vận mệnh, tôi cho rằng anh ta là kẻ cứu rỗi tôi.
Mãi đến khi Giang Đông thức tỉnh, tôi nhìn thấy sự khủng hoảng trong mắt anh ta, khủng hoảng đó không giống vẻ khủng hoảng mất đi người yêu, vì thế sau khi biết đây là một cuốn tiểu thuyết, liền có suy đoán to gan như vậy.
Cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Sự chắc chắn vừa rồi cũng chỉ là mang theo ba phần thử. Mà anh ta đã cho tôi đáp án tệ nhất.
Trong phòng vô cùng yên tĩnh. Mất đi quan hệ thân mật giả dối bề ngoài, thoạt nhìn vừa yếu ớt vừa giả dối.
Thịnh Cảnh châm một điếu thuốc, hơi khói xông lên khiến anh ta nhăn mày híp mắt. Giống như muốn xông ra nước mắt vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Anh ta cách màn khói chăm chú nhìn tôi thật lâu: "Sẽ rời đi, trở về thế giới của tôi."
Thịnh Cảnh chắc có một chút sợ hãi, ai mà không muốn về nhà chứ, anh ta chỉ thiếu chút nữa là thành công rồi, anh ta nhất định sợ tôi không thành toàn anh ta.
Tôi nhặt chiếc nhẫn rơi trên đất lên, cẩn thận đánh giá. Bên trên có khắc tên viết tắt của hai chúng tôi, anh ta thật sự dùng tâm.
Thậm chí không có kích thước tay của tôi anh ta cũng có thể mua được vừa vặn phù hợp.
Anh ta giả bộ bị sặc khói thuốc, mạnh mẽ ho khan để che giấu.
"Không cần áy náy." Tôi mỉm cười lau đi vệt nước mắt trên má.
"Chúng ta đều lấy được thứ mình cần mà thôi."
Thịnh Cảnh khó hiểu nhìn tôi, nếu anh ta là người công lược, vậy thì tôi nghĩ anh ta sớm nên biết, lúc ấy bác sĩ tâm lý cho tôi hai phương án.
"Lần này thật sự tạm biệt rồi, Cố Dã tiên sinh của tôi."
"Yên tâm đi đi, tôi sẽ không sao, anh và Giang Đông, ai tôi cũng không yêu."
Tôi sẽ không đi yêu người trong số mệnh an bài, càng sẽ không giống một quân cờ đi yêu người đánh cờ, cho dù là cứu rỗi tôi cũng không cam tâm tình nguyện.
Lột một tầng da thoát khỏi số mệnh, chỉ là yêu trong mong muốn của tôi, yêu chính là yêu, không vì điều gì khác.