Gân xanh trên trán Giang Đông dữ dội nổi lên, tôi liếc anh ta một cái cuối cùng, sau đó mỉm cười xoay người rời đi.
Ồn ào hỗn loạn ở phía sau không còn quan hệ với tôi nữa, tôi lau vệt nước mắt trên mặt đi.
Tạm biệt, Cố Dã.
Nếu đã từng dứt khoát rời đi, vậy thì bất luận thế nào cũng không nên đến làm phiền nữa.
________
Sau cái đêm đó, cuộc sống của tôi bình yên trở lại.
Cố Dã không còn xuất hiện trong giấc mơ của tôi nữa, lúc không có việc gì khó tránh khỏi mất mát.
Giang Đông thông qua người khác truyền lời cho tôi, người kia nói:
"Chưa từng thấy anh Đông tức giận lớn như vậy, anh ấy thế mà lại cắt điện thoại của Lâm Ca quyết định theo cô về nhà. Chỉ cần cô chủ động tìm anh ấy mềm mại dỗ dành giống như trước đây, cô liền coi như hết khổ rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi trực tiếp chặn người kia, tôi quả thật hết khổ rồi, mỗi ngày đều không đau tim nữa, lúc làm việc cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Vừa khéo đoàn kịch cũng bắt đầu tập kịch bản mới, đối diễn với tôi là nam diễn viên đang hot Thịnh Cảnh.
Anh ta đến đoàn kịch tập luyện kỹ xảo, đoàn kịch vô cùng coi trọng, không tiếc thiết kế kịch bản mới cho anh ta.
Đó là một hồi sinh tử ngược luyến, nam nữ chính không cùng phe cánh, sau khi trải qua thăm dò trêu chọc, phòng tuyến tâm lý của hai người dần dần thất thủ.
Chân tình của bọn họ bị lời nói dối che giấu, như thật như giả trầm luân giữa tình yêu và dục vọng. Lựa chọn cuối cùng, nam chính dẫn đầu cầm súng nhắm về phía nữ chính.
Không sai.
Trong súng, không có đạn!
Dao găm của cô gái cắt qua cổ chàng trai, chàng trai mỉm cười nhận thua.
Kiếp sau, anh ta nói, kiếp sau em phải đưa tôi về nhà đấy....
Một bàn tay vô hình trong nháy mắt bóp chặt lấy cổ tôi, đau khổ giống như thủy triều dâng lên, nhấn chìm tôi vào trong đó.