Thấy ta, nàng có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng lại lười đứng lên, vẫn tựa lưng vào ghế.
Ta còn chưa kịp mở miệng, nàng đã nhướng mày, đầy hứng thú nói: "Chẳng lẽ tỷ đến đây để trách mắng?"
"Tỷ à, không phải muội muốn tranh giành với tỷ, chỉ là theo muội biết, tỷ và Vân Hành ca ca dù đã đính hôn từ lâu nhưng tỷ quá cứng nhắc, quá nhàm chán, Vân Hành ca ca chưa bao giờ thích tỷ, ép duyên chẳng ngọt ngào, hôn nhân phong kiến sẽ không hạnh phúc đâu."
Nói rồi, Tống Tĩnh An còn lắc đầu thở dài, giọng điệu vừa thương hại vừa khinh thường.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt có phần chế giễu của nàng, nhẹ nhàng nói:
"Muội nói đúng, ép duyên chẳng ngọt ngào, nếu muội và Thái tử tình cảm chân thành, thì với tư cách là tỷ tỷ, ta cũng không nên ngăn cản hai người."
"Tỷ nói vậy là sao?" Nghe lời ta nói, Tống Tĩnh An khá kinh ngạc, nàng mới chịu đứng lên khỏi ghế.
"Sáng nay, Thái tử quỳ lâu trước Ngự Thư Phòng, xin phép bệ hạ hủy hôn với ta, ta đã đồng ý rồi, giờ đây Thái tử và ta không còn liên quan gì đến nhau."
Nàng bước tới một bước, nhảy đến trước mặt ta, giọng nói mang theo sự kinh ngạc và nghi ngờ: "Tỷ thực sự đã hủy hôn với Vân Hành ca ca rồi?"
"Đương nhiên là thật, muội không tin thì có thể đi hỏi thăm, chuyện này, giờ cả kinh thành chắc đều biết rồi."
Ta vừa dứt lời, liền thấy trên khuôn mặt trắng trẻo của Tống Tĩnh An hiện lên niềm vui không che giấu nổi, nàng vui mừng nói:
"Vậy hôn sự của muội và Vân Hành ca ca thì sao? Bệ hạ có nói định ngày nào không?"
Ta ngừng lại một chút, nhíu mày: "Điều đó thì bệ hạ chưa nói, hơn nữa, chọn Trắc phi cho Thái tử cũng không cần bệ hạ hạ chỉ."
Nghe vậy, khuôn mặt của Tống Tĩnh An chợt đen lại: "Trắc phi? Sao lại là Trắc phi? Vân Hành Ca ca không phải đã nói muốn cưới muội làm Thái tử phi sao?"
"Vậy thì e là muội sẽ thất vọng rồi, Thái tử là trữ quân, địa vị cao quý, dù rằng hắn một lòng muốn cùng muội một đời một kiếp một đôi người, nhưng vị trí Thái tử phi thật khó phù hợp với muội."
Ta chậm rãi nói, mang theo vài phần tiếc nuối.
Tống Tĩnh An nhíu mày, gần như nghiến răng nghiến lợi nhìn ta:
"Muội đã đến thế giới này, thì nhất định phải làm cho mình trở nên nổi bật, không phải chỉ là một Thái tử phi thôi sao? Muội muốn cho tỷ thấy, liệu muội có thể làm được không!"
6
Nửa tháng sau, gần đến năm mới, một thánh chỉ ban hôn được hạ xuống, Tống Tĩnh An như mong muốn trở thành Thái tử phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Điều đó kéo theo cả tin nàng được phong làm Ninh Đức Quận chúa.
Có lẽ bị kích thích bởi lời ta nói tối hôm đó, sau khi phụ thân giải cấm túc cho Tống Tĩnh An, nàng liền không trở về tướng quân phủ nữa.
Nàng chuyển vào biệt viện của Thái tử phủ, bắt đầu dốc toàn lực dâng hiến kế sách cho Thái tử.
Từ hành quân bố trận, đến thủy lợi nông nghiệp, nàng hầu như trong mọi lĩnh vực đều đưa ra kế sách tốt cho Thái tử, khiến cho Thái tử trên triều đình, được bệ hạ và bách quan khen ngợi.
Và nàng cũng mượn danh Thái tử, một lần nữa trở thành kỳ nữ nổi tiếng trong kinh thành, đến nỗi bệ hạ cũng không kìm lòng được triệu kiến nàng.
Cuộc gặp gỡ này, không ai biết nàng đã nói gì với bệ hạ.
Chỉ là khi Tống Tĩnh An từ Ngự Thư Phòng đi ra, nàng liền biến thành Ninh Đức Quận chúa, không chỉ được bệ hạ ban thưởng, còn có thân phận địa vị phù hợp với vị trí Thái tử phi.
Trong kinh thành, mọi người đều cực kỳ ngưỡng mộ nàng.
Về thân phận, nàng là thứ nữ ngóc đầu.
Về duyên phận, nàng khiến Thái tử chỉ nghiêng lòng về nàng.
Về tiền đồ, bệ hạ coi trọng, bách quan khen ngợi.
Những thứ mà mọi người đều mong mỏi nhưng khó lòng có được, đều lần lượt hiện thực trên người nàng.
Có thánh chỉ của bệ hạ và thân phận mới, Tống Tĩnh An kiêu ngạo quay trở lại tướng quân phủ.
Khi ta gặp lại nàng, nàng mặc trang phục hoa lệ, trong mắt lại thêm vài phần kiêu ngạo.
"Tỷ, nửa tháng không gặp, sao tỷ càng ngày càng tiều tụy thế? Phải nói rằng, tướng quân phủ cuối cùng chỉ là quan viên phủ đệ, phong thủy vẫn không bằng Thái tử phủ."
Ta nhìn nàng một hồi, có vẻ như rời khỏi tướng quân phủ thời gian này, Thái tử thực sự đã chăm sóc Tống Tĩnh An rất tốt.
Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, khuôn mặt và vòng eo của nàng đều đầy đặn hơn nhiều, có phần bớt đi nét mảnh mai khiến người khác thương cảm, thêm vào vẻ tinh nghịch của thiếu nữ.
Còn nhớ Thái tử từng nói, người đẹp trong lòng hắn nên như liễu yếu đào tơ, không ngờ bây giờ khẩu vị lại thay đổi.
Thu lại ánh mắt, ta khẽ cười:
"Ta vừa khỏi bệnh, đại phu nói thân thể ta hư nhược, nên điều dưỡng, muội thì vừa mới đính hôn, không lâu nữa trong cung sẽ có người đến đo may áo cưới cho muội, muội nên bớt ăn uống đi, để đến lúc đó trang phục không vừa người."