Trong một tối Đỗ Long đã đánh ra được uy phong, bất luận đi tới đâu, nghên đón hắn đều là những anh mắt kính nể, lúc tới đại đội hình sự cũng thế.
Khách quan mà nói, tình hình ở đội hình sự tốt hơn nhiều so với đội trị an. Nguyễn Minh Quân, nguyên phó cục trưởng kiêm đại đội trưởng tuy tham ô hối lộ coi thường pháp luật, tạo ra mấy vụ án oan dưới sự xúi giục của Trương Văn Diệu, tuy nhiên những vụ án mà đội hình sự phụ trách đại đa số không có vấn đề gì.
Tuy nhiên….
Sauk hi Trương Văn Diệu chết, Nguyễn Minh Quan bị tra ra mấy vụ án giả, án oan, điều này đem đến cơ hội cho một vài người. Họ kiện lên cấp trên khắp nơi, nói là mình bị oan. Vừa rồi trong lúc họp, Uẩn CảnH Huy đã dặn dò Đỗ Long điều tra trước một số vụ án đã đưa lên tỉnh trước.
Do đó, vừa họp xong Đỗ Long liền tới đội hình sự, nhưng hắn đến không đúng lúc. Hoàng Nham vừa dẫn theo người trong đội đi điều tra một vụ án, trong đội hình sự chỉ còn lại những nhân vật canh cổng.
Đỗ Long tới phòng làm việc của Hoàng Nham ngồi,nghịch mặt phẳng thiên võng của hắn. Được một lát, một cảnh sát chừng hơn ba mươi tuổi len lén gõ cửa, đợi Đỗ Long ra hiệu cho anh ta vào, anh ta mới bước vào, sau đó khép cửa lại.
Đỗ Long bình thản nhìn anh ta, viên cảnh sát ấy nghiêm nghị nói với Đỗ Long:
– Có, đây là những thứ trước đây tôi lén thu cất đi,nếu không đã bị hủy lâu rồi.
Thôi Dương đưa cho Đỗ Long một cái túi tài liệu da trâu, sau đó lấy ra một cái túi phong kín từ bên trong, trong túi có đựng một nhúm tóc.
Đây là vụ án đã được thẩm tra kết luận qua hai cơ quan tư pháp là toàn án nhân dân cấp trung và tòa án nhân dân cấp cao, hung thủ bị khép tội ngồi tù 20 năm.
Nhìn bức ảnh hung thủ bị khép tội, Đỗ Long chau mày, đó là một đứa trẻ còn rất ngây thơ. Lúc bị chụp ảnh, hai mắt nó mơ màng, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, rõ ràng là không hề có chút chuẩn bị gì cho tất cả những gì xảy ra đối với nó.
Đứa trẻ bị buộc tôi tên là Từ Mạnh Hải, là bạn học của Lưu Manh Manh. Thông tin được cung cấp trong hồ sơ nói hai người có mối quan hệ là người yêu, có người nhìn thấy hai người cùng tan học, rời khỏi cổng trường, sau đó thì không ai nhìn thấy Lưu Manh Manh nữa.
Đỗ Long đọc kỹ khẩu cung của Từ Mạnh Hãi, càng đọc hắn càng nổi cơn tam bành. Vụ án đầy rẫy sai sót như này lại có thể thông qua sơ thẩm phúc thẩm buộc tội người ta. Những tên thẩm phán, kiểm sát viên kia lẽ nào đều mù hết rồi sao?
Đỗ Long quét mắt qua tên của các thẩm phán, kiểm sát viên của hai cấp tòa án thẩm tra xét xử vụ án này, không thấy quen. Hắn cất hồ sơ lại, suy nghĩ một lát, vụ án này rõ ràng là có vấn đề, nếu đã bị mình phát hiện rồi thì phải nhúng thay can thiệp thôi.
Người cảnh sát xử lý vụ án này năm đó hiện giờ ở đâu? Đỗ Long tra xét một lúc, nhận ra viên cảnh sát phụ trách vụ án khi đó bây giờ là phó đại đội trưởng đội hình sự thành phố Song Môn, tên là Tạ Long Phát.
Đỗ Long ngẫm nghĩ một lát, quyết định tìm cơ hội nói chuyện với người tên Tạ Long Phát này. Đúng lúc ấy, Đỗ Long nghe thấy tiếng của Hoàng Nham.
Hoàng Nham thấy Đỗ Long cũng không ngạc nhiên, vì Đỗ Long vừa rồi đã gọi điện thoại cho anh ta. Hoàng Long rót nước cho Đỗ Long đồng thời hỏi:
– Không có chỉ thị thì không thể tới thị sát công việc hả? Hôm nay là ngày thứ hai, có cảm nhận gì về công việc không?
Hoàng Nham nói:
– Chả phải cũng như trước đây sao? Chẳng qua là khu vực quản lý lớn hơn hai lần thôi mà…. Người trong đội hình sự đún là giỏi, xem ra sau này tôi có thể nhàn nhã hơn so với tưởng tượng, thế nào?Nghe nói đội trị an bên ấy tương đối rắc rối, tối qua đến cảnh sát vũ trang cũng huy động đến.
Đỗ Long cười nói:
– Đúng thế, vấn đề của đội trị an lớn hơn đội hình sự nhiều. Nhưng rắc rối của đội hình sự cũng đâu ít. Sáng nay trong cục có cuộc họp, cục trưởng Uẩn giao cho tôi một nhiệm vụ, yêu cầu tôi xử lý mấy vụ án đã đưa lên tỉnh. Không ngờ tôi vừa tới đây ngồi được một lát đã có người đưa vụ án rất khả nghi này cho tôi xem, cậu xem qua trước đi.
Đỗ Long đưa hồ sơ cho Hoàng Nham, Hoàng Nham nhíu mày lật xem. Hơn 10 phút sau, Hoàng Nham ngẩng đầu nói:
– Vụ án này rất đơn giản mà, thật không hiểu tại sao lại làm thành ra thế này, xem ra đúng là có người đứng sau lưng phá bĩnh rồi.
Đỗ Long cười nói:
– Nếu cậu đã thông minh như thế rồi thì những vụ án này giao hết cho cậu đấy. Mấy vụ án kia đều là trên tỉnh phê xuống, nhưng vẫn dễ giải quyết một chút. Chỉ có vụ này hơi phiền phức, cậu điều tra là chủ nhân của nhúm tóc này trước, sau sẽ biết ngay kẻ đứng sau giật dây kia thôi.
Hoàng Nham nói:
– Tôi phụ trách điều tr tra ra được kết quả gì thì cậu tới xử lý.
Đỗ Long gật đầu, nói:
– Người trong đội hình sự cậu cũng phải để ý một chút, nếu cảm thấy không xứng đáng với chức vụ thì cho nghỉ việc, bỏ trống ra mấy vị trị, sẽ có người lấp vào.