Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 113:



“Không đi gặp Lâm Thanh Tễ trước sao?”

 

Lục Yến vẫn mặt dày bước tới trêu chọc Ninh Noãn Noãn.

 

Cô bật dậy, lấy gối ném thẳng vào mặt anh, hét lớn: “Không đi! Anh ta muốn c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t, liên quan gì đến em chứ? Anh cũng muốn c.h.ế.t à? Hả? Có cần em chôn anh với Lâm Thanh Tễ chung một chỗ không? Như vậy lúc em đi cúng bái hai người đỡ phải chạy đi chạy lại!”

 

Mẹ kiếp!

 

Đỗ Tân Hải đang bê bát cháo ngọt vào định đưa cho Ninh Noãn Noãn thì bị những lời cay nghiệt của cô làm sững sờ. Cái miệng này, đúng là ghê gớm hết chỗ nói!

 

“Ăn bát cháo rồi ngủ.”

 

“Em không ăn!”

 

Người đàn ông này thật sự phiền c.h.ế.t đi được! Cô thật sự muốn ly hôn ngay lập tức! Ninh Noãn Noãn vừa ngả đầu ngủ thì Lục Yến lại kéo cô dậy.

 

“Anh cút đi!”

 

Ninh Noãn Noãn sắp bùng nổ rồi, ánh mắt sắc bén như muốn g.i.ế.c người.

 

Gần đây có phải anh được chiều quá rồi không? Thật sự nghĩ cô dễ bắt nạt?

 

“Em ăn xong rồi anh sẽ cút.”

 

Lục Yến bình thản như không, nhưng chính cái thái độ đó càng làm người ta tức điên. Ninh Noãn Noãn bị anh chọc đến mức phát cuồng, nhảy bổ tới đ.ấ.m anh. Cô thật sự nổi giận rồi!

 

“Anh thật phiền c.h.ế.t đi được! Em đã yếu đến mức này rồi mà anh còn hành hạ em. Em không thể chịu nổi thêm một ngày nào nữa. Ly hôn!”

 

Lục Yến không những không tức giận, ngược lại còn bật cười, kéo Ninh Noãn Noãn vào lòng ôm chặt. Ninh Noãn Noãn bị ấm ức đến tột cùng, òa lên khóc như một đứa trẻ.

 

“Được rồi, được rồi, anh chỉ muốn tốt cho em thôi, để em ăn chút gì đó ấm bụng rồi ngủ, ai dám bắt nạt em chứ.”

 

Lục Yến giải thích cho Ninh Noãn Noãn nghe.

 

Dạ dày cô đã trống rỗng vì nôn mửa, làm sao có thể để bụng rỗng mà ngủ được?

 

“Em không cần anh lo!”

 

Ninh Noãn Noãn giận dỗi hét lên, nhưng hai tay lại ôm chặt lấy eo anh không chịu buông, đầu úp vào lòng anh khóc thút thít, tính tình vô cùng bướng bỉnh.

 

Lục Yến liếc mắt ra hiệu cho Đỗ Tân Hải, anh ấy đành bất đắc dĩ rời đi, trước khi đi còn cẩn thận đóng cửa lại.

 

Lục Yến bế Ninh Noãn Noãn ngồi xuống, lấy cháo ra dỗ dành cô. Dỗ mãi, cuối cùng cô mới chịu ăn một miếng bánh nhỏ, uống một chút sữa rồi đi ngủ.

 

Khi Ninh Noãn Noãn đang ngủ, điện thoại của Ninh Lăng Trần gọi đến.

 

“Noãn Noãn không sao chứ? Nó có nghe lời không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trong lòng Ninh Lăng Trần lúc nào cũng lo lắng cho em gái.

 

Lục Yến ra ngoài phòng khách, khép cửa lại rồi nói: “Cô ấy ngủ rồi. Có chút rắc rối, là chuyện của Lâm Thanh Tễ.”

 

Nghe nhắc đến chuyện của Lâm Thanh Tễ, tâm trạng Ninh Lăng Trần lập tức chao đảo như ngồi trên tàu lượn siêu tốc.

 

“Lục Yến, cố gắng hạn chế để Noãn Noãn gặp Lâm Thanh Tễ. Đừng để xảy ra chuyện không hay.”

 

“Tôi biết. Tôi đưa Noãn Noãn đến gặp anh ta để khuyên anh ta nghĩ thoáng một chút. Còn nghe hay không là việc của anh ta, Noãn Noãn cũng coi như đã hết lòng.”

 

“Ừm.”

 

Ninh Lăng Trần yên tâm về Lục Yến.

 

Khi Ninh Lăng Trần sắp tắt máy, anh chợt nhớ ra điều gì đó, liền nói: “Lục Yến, nếu tâm trạng Noãn Noãn không tốt mà cậu tìm mãi không thấy con bé… thì thử mở tủ quần áo xem. Con bé thích trốn trong đó… ngồi thiền… suy ngẫm về cuộc đời.”

 

Ninh Lăng Trần cũng không tiện giải thích rõ hơn.

 

“Vợ cậu sao mà lúc nào cũng nóng nảy thế, giống như angry bird vậy.”

 

Đỗ Tân Hải ngồi ngoài phòng khách, vừa nói vừa phàn nàn với Lục Yến.

 

Cái tính tình này, trong giới chẳng tìm nổi người thứ hai.

 

Lục Yến chỉ ậm ừ, mặt vẫn thản nhiên: “Cậu thấy kỳ lạ, nhưng tôi lại mê kiểu đấy.”

 

Đỗ Tân Hải: “... Cậu đúng là mê muội, mà cũng không phải ngày một ngày hai nữa. Hồi trước cậu điên cuồng theo đuổi vợ cậu, tôi đã nghĩ cậu đang hủy hoại một cô gái ngây thơ. Thế mà cuối cùng, hai người đúng là một cặp trời sinh.”

 

Lục Yến chỉ cười, chẳng hề để tâm.

 

Đột nhiên, Đỗ Tân Hải nói: “Nhưng mà thật ra vợ cậu đáng yêu lắm. Kiểu tính cách này thật sự rất cuốn hút. Con gái phải sống sinh động thế mới đáng yêu. Ninh Lăng Trần đúng là đã cưng chiều cô ấy như một nàng công chúa.”

 

“Nếu tính vợ tôi mà thú vị được một nửa vợ cậu, tôi chắc cũng chẳng phải ly hôn rồi.”

 

Đỗ Tân Hải chợt thở dài đầy cô đơn.

 

Sau khi ngủ một giấc, Lục Yến ra phòng ngoài để họp qua video. Quay lại phòng, anh phát hiện Ninh Noãn Noãn đã biến mất!

 

Lục Yến gọi điện nhưng điện thoại của cô đã tắt máy.

 

Anh định ra ngoài tìm, nhưng đột nhiên nhớ đến lời của Ninh Lăng Trần. Thế là anh bước tới mở tủ quần áo ra -

 

C.h.ế.t tiệt, đúng là cô trốn ở đây! Ninh Noãn Noãn dùng tay che mắt, bao nhiêu tâm trạng u sầu đều bay biến vì bị phát hiện. Cô giận đến mức chỉ muốn hét lên: Về nhà tôi sẽ ly hôn với anh ngay!

 

Quả nhiên, Ninh Noãn Noãn đang ngồi trong tủ quần áo.

 

“Để anh lấy điện thoại cho em nhé.”