Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 139:



Ninh Noãn Noãn lại gần định xem thử.

 

Lục Yến đột nhiên lên tiếng: “Đừng động vào.”

 

Ninh Noãn Noãn dừng lại, tay cứng đờ trong không trung.

 

Cô không thể chạm vào sao?

 

Chỉ vì một cái ly vỡ thôi!

 

Chắc chắn là quà của người phụ nữ anh yêu nhất, mẹ kiếp ông nội anh, Ninh Noãn Noãn tức đến mức muốn cầm chiếc hộp và ném cả nó lẫn cái ly từ trên tầng hai xuống, nhưng cô đã kiềm chế được. Cô phải là người mẹ tốt, không thể đi cãi nhau với kẻ xấu, cô phải rộng lượng, không sao, không cần phải làm to chuyện, thậm chí ly hôn cũng được, dù sao trước đây quan điểm sống của cô là “chỉ có con cái là quan trọng nhất”.

 

Ninh Noãn Noãn hơi tức giận, một mình chạy vào phòng sách để giận dỗi. Sau đó, cô không nhịn được, gọi điện cho Đỗ Tân Hải, Đỗ Tân Hải là bạn thân của Lục Yến, là người hiểu anh nhất.

 

“Lục Yến có một cái ly, anh ấy rất quý trọng nó, anh biết không? Cái đó là ai tặng anh ấy vậy?”

 

Ninh Noãn Noãn vòng vo hỏi Đỗ Tân Hải.

 

Đỗ Tân Hải nói: “Ly à? Ý em là cái ly xấu xí ở một bên mặt có hình đầu chó? Là anh tặng cậu ấy đấy.”

 

Ninh Noãn Noãn trợn mắt, ngạc nhiên đến mức không thể tin được.

 

Sao lại là Đỗ Tân Hải tặng, mẹ kiếp, “ánh trăng sáng” của Lục Yến là Đỗ Tân Hải? Không thể nào, không thể là sự thật!

 

Ninh Noãn Noãn cảm thấy chóng mặt thật sự, tin này quá sốc!

 

Đỗ Tân Hải vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra, tiếp tục nói: “Cái ly đó có ý nghĩa lắm, nhưng không thể kể cho em nghe, ý nghĩa của nó em không thể biết đâu.”

 

Mẹ nó, ý nghĩa gì chứ, làm mấy trò đó, đương nhiên không dám nói với cô rồi, hai tên lừa đảo kết hôn, đồ đàn ông rác rưởi, mẹ kiếp!

 

Ninh Noãn Noãn tức đến mức đầu gần như muốn bốc khói, cô phòng ngừa đủ kiểu, cuối cùng đúng là Đỗ Tân Hải và Lục Yến vẫn dính dáng với nhau, không rõ ràng chút nào!

 

Ninh Noãn Noãn tức giận chạy về phòng ngủ, vừa vào đến nơi, cô càng tức hơn, đến mức suýt nữa nhảy dựng lên, Lục Yến lại ngủ rồi, lại còn không đợi cô, đây là lần đầu tiên!

 

Ninh Noãn Noãn càng nghĩ càng thấy đau lòng.

 

Trước kia anh đối tốt với cô đều là giả vờ, chắc là để cô mang thai, bây giờ cô thật sự m.a.n.g t.h.a.i rồi, anh có thể truyền nối dòng giống, hoàn thành nhiệm vụ rồi, giờ thì bắt đầu lạnh nhạt với cô đúng không!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ninh Noãn Noãn đứng bên giường, chăm chú nhìn Lục Yến, rồi đột nhiên cô cầm lấy hộp đựng mảnh vỡ cái ly trên bàn, ném thẳng vào thùng rác!

 

Sao cô phải chịu đựng cái này!

 

Sao cô phải chịu đựng như vậy!

 

Lục Yến đột nhiên mở mắt ngồi dậy, thế mà anh lại cười, còn là kiểu gượng cười, cố nín cười.

 

Anh quá đắc ý rồi, ánh mắt của Ninh Noãn Noãn như sắp phóng ra lửa.

 

Lục Yến vội vàng đến ôm lấy Ninh Noãn Noãn, kéo cô ngồi xuống sô pha, Ninh Noãn Noãn tức điên lên, không ngừng vùng vẫy: “Anh cút đi, cút đi! Anh là đồ đàn ông lừa đảo, đồ đồng tính c.h.ế.t tiệt, đồ đồng tính c.h.ế.t tiệt!”

 

Ninh Noãn Noãn vừa mắng vừa khóc, cảm thấy tủi thân vô cùng.

 

“Anh chỉ đùa thôi mà, ai bảo em cứ tối hôm qua, tối hôm nay suốt ngày nhắc đến cái tên anh chàng đẹp trai mới đến của các em, em giận à? Anh sai rồi, được chưa?”

 

Lục Yến nhận ra mình đùa hơi quá, vội vàng xin lỗi, thật ra anh hơi hối hận, Ninh Noãn Noãn đang mang thai, anh không nên làm quá như vậy.

 

“Đừng giả bộ nữa, anh và Đỗ Tân Hải chắc chắn là một đôi! Đỗ Tân Hải là người anh yêu nhất, cái ly này là anh ta tặng anh, anh lại quan tâm đến cái ly vỡ như thế, anh còn dám nói anh không có gì với anh ta!”

 

Ninh Noãn Noãn dẫu môi, cố gắng kiềm chế nhưng nước mắt vẫn trào ra đầy mặt.

 

Sao lại lại nhắc đến Đỗ Tân Hải nữa vậy?

 

Lục Yến nói: “Em gọi điện cho cậu ta rồi đúng không, cái ly này là cậu ta tặng anh, đó là chiến lợi phẩm của anh.”

 

“Chiến lợi phẩm gì?”

 

“Cái này không quan trọng.”

 

“Cái này mới quan trọng!”

 

Ninh Noãn Noãn hét lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì nhịn: “Nếu anh không nói rõ ràng, em sẽ đi tìm bố mẹ anh!”

 

Lục Yến hắng giọng: “Cái ly này là từ khi anh mười sáu tuổi, lúc anh và Đỗ Tân Hải còn học lớp 11. Lúc đó có một cô giáo dạy tiếng Anh mới đến lớp. Cô ấy rất xinh, các bạn nam trong lớp đều thầm mến, Đỗ Tân Hải đặc biệt thích cô ấy. Sau đó, ngày nào Đỗ Tân Hải cũng tưởng tượng về cô, viết thư tình cho cô giáo, còn khoe sẽ cưới cô ấy, thậm chí đi mua nhẫn, nói cô giáo rất quan tâm đến cậu ta, thích cậu ta. Anh bảo cô giáo quan tâm cậu ta là vì cậu ta đội sổ môn tiếng Anh, sao lại không quan tâm được chứ. Bọn anh đã đặt cược, cùng hẹn cô giáo đi xem phim, xem cô giáo sẽ đồng ý hẹn hò với ai.”

 

“Kết quả là anh thắng, cô giáo nhận thư tình của bọn anh, đồng ý hẹn hò với anh.”