Cậu Nghĩ Tôi Không Dám Đồng Ý Ư?

Chương 4



Cô ấy rưng rưng nhìn tôi:

“Nhưng tớ… tớ ghen tị với Chu Kiều lắm. Từ khi cô ta xuất hiện, Chu Dịch chẳng bao giờ cho tớ được một ánh mắt tử tế.”

Thật ra, ngoài lúc nhỏ đối xử tốt với tôi và Mạnh Duệ một chút, lớn lên Chu Dịch chẳng ra dáng con người cho lắm.

Chỉ là bây giờ có Chu Kiều, mà Mạnh Duệ không thích cô ấy, còn cố tình gây khó dễ trong hội bạn.

Tính xấu của Chu Dịch vì thế lại càng rõ rệt.

Cô ấy sụt sùi nói:

“Chu Dịch bảo, chỉ có người tính cách mềm yếu như cậu mới chịu được tớ. Gia Gia, cậu có phải cũng đã nhịn tớ rất lâu rồi không?”

“Chẳng lẽ tớ thực sự rất tệ sao?”

Cái tên Chu Dịch chết tiệt này đúng là giỏi PUA mà!

Tôi vội ôm lấy cô ấy, dỗ dành đủ điều:

“Không có, không có! Cậu không tệ chút nào, Duệ Duệ của tớ là cô gái tốt nhất trên thế giới này!”

“Nhưng tớ toàn nói những điều khó nghe. Hồi trước tớ còn bảo chiếc váy cậu thích xấu, lại còn nói trước mặt nhiều người nữa.”

“Nhưng sau đó cậu không phải đã mua cho tớ năm mươi cái còn đẹp và đắt hơn à?”

“Mỗi lần đi shopping, tớ toàn bắt cậu xách đồ.”

“Nhưng cậu mua gì chẳng mua thêm một phần cho tớ sao?”

“Tớ còn nhờ cậu làm bài tập hộ tớ nữa…”

“Đó là vì cậu đã tặng tớ một chiếc xe thể thao làm quà sinh nhật mà!”

Nhưng dù tôi nói thế nào, Mạnh Duệ vẫn buồn. Rõ ràng lời của Chu Dịch đã khiến cô ấy rơi vào trạng thái nghi ngờ bản thân.

Xem ra việc thuyết phục cô ấy từ bỏ Chu Dịch là không thể.

Tôi cúi đầu, thở dài một tiếng, rồi khó nhọc nói:

“Thực ra, có một chuyện tớ giấu cậu rất lâu rồi, Duệ Duệ.”

Cô ấy nhìn tôi đầy lo lắng:

“Chuyện gì? Chẳng lẽ cậu thật sự rất ghét tớ sao?”

“Không phải.”

Xin lỗi bố mẹ, “Thật ra, gia đình tớ… sắp phá sản rồi.”
“Tớ phải cố gắng học hành, nếu không sau này có thể sẽ phải ngủ ngoài đường mất.”

Trước khi Mạnh Duệ kịp nói gì, tôi đã ngắt lời cô ấy, tiếp tục:

“Tớ biết mà, chúng ta là bạn thân, cậu chắc chắn sẽ không để tớ rơi vào hoàn cảnh như vậy.”

“Nhưng cũng chính vì là bạn thân, nên tớ không thể cứ mãi lợi dụng tình cảm của chúng ta.”

“Vậy nên, tớ thật sự muốn cố gắng học hành, để sau này có thể vực dậy công ty gia đình.”

“Nhưng mà… tớ ngu lắm, nghe giảng trên lớp chẳng hiểu gì cả. Nếu cứ thế này, có khi tớ còn không tốt nghiệp nổi. Nhưng Duệ Duệ thì khác, cậu giỏi hơn tớ nhiều.”

“Không phải, tớ cũng không…” Mạnh Duệ định ngắt lời, nhưng không kịp.

Tôi tiếp tục:

“Nếu cậu dạy kèm cho tớ, chúng ta cùng tốt nghiệp suôn sẻ, tớ chắc chắn sẽ lại vui vẻ, hoạt bát như trước đây.”

“Cậu biết mà, ngoài cậu ra, tớ chẳng có bạn nào khác. Tớ béo thế này, ngay cả nói chuyện với người khác tớ cũng không dám, chỉ có cậu thôi.”

Những lời Mạnh Duệ định nói đều bị tôi chặn lại.