"Dạ mami ngủ ngon." Ly Ly gật đầu vâng lời, hai chân chạy vọt thẳng lên phòng.
Đợi căn phòng không có ai, Thẩm Tư Linh lại ngồi bên cạnh Lợi Tư Vũ, cô nhìn anh ta vừa suy nghĩ vừa ngồi cười không được bình thường.
Thẩm Tư Linh vỗ nhẹ vai Lợi Tư Vũ, dùng chất giọng không lớn không nhỏ:
"Anh."
"..."
"Anh."
"..."
"Anh hai!" Cô đẩy mạnh một cái khiến Lợi Tư Vũ giật bắn cả người, anh ta hốt hoảng nhìn Thẩm Tư Linh, giọng nói lắp bắp:
"Rồi! Ở phòng anh đó." Lợi Tư Vũ dừng bút, anh ta chỉ lên phòng.
Cô nhíu tâm, ánh mắt nham hiểm lườm anh ta:
"Anh lẹ ghê."
"Trời chuyện hệ trọng không thể nào từ từ được, chiều khám xong anh chở Rania về Lợi Gia, cho người qua biệt thự cô ấy lấy đồ luôn rồi."
"Anh định sau này sao?" Cô nghiêm túc hỏi.
"Lúc đầu anh đưa Rania về gặp ba mẹ nuôi, dự định sẽ cầu hôn cô ấy nhưng sự việc như vậy, trước mắt để cô ấy sinh con xong, nếu cô ấy sẵn sàng thì anh sẽ tổ chức đám cưới."
"Anh quyết định vậy cũng được. Ngày mai anh nói giúp việc mua một ít đồ dưỡng thai nấu cho chị Rania."