Chân Chính Thiên Kim Vạn Người Ghét Bỏ

Chương 2



Mọi người đều quay lại vây quanh cô giả tiểu thư cao quý, thanh nhã kia, họ trầm trồ ngưỡng mộ bộ lông trắng muốt lấp lánh của cô ta.

Cuối truyện, chỉ còn một dòng ngắn ngủi:

"Khương Hoà người từng cố gắng níu kéo sự chú ý của tất cả mọi người cuối cùng bị cả nhà họ Ôn đuổi khỏi cửa, không một xu dính túi, lang thang ngoài đường. Cuối cùng, c.h.ế.t trong tay bọn cướp, khi không ai chịu bỏ tiền chuộc."

Đọc tới đây, tôi tràn đầy kỳ vọng nhìn về hai tên cướp trước mặt.

Nhưng sau khi tôi tha thiết đưa ra yêu cầu "giết người", trong xe lại rơi vào một loại trầm mặc kỳ dị.

Hai cái đầu trọc nhỏ ghé sát lại, thì thầm bàn bạc rất lâu… rồi cuối cùng, đưa ra một quyết định hoàn toàn khác với kịch bản gốc quyết định không g.i.ế.c con tin, mà đi cướp tiệm vàng để kiếm tiền cho nhanh!

Tên trẻ hơn lo lắng hỏi:

“Đại ca, chẳng phải chúng ta thỏa thuận là chỉ đòi tiền chuộc thôi à? Tự dưng chuyển qua cướp tiệm vàng… em sợ tay nghề mình còn hơi non…”

Tên lớn tuổi hơn bực bội:

“Không phải đều là kiếm tiền à? Khác gì nhau chứ?”

“Giờ có người làm con tin rồi, cướp xong vàng ta chuồn thẳng!

Tên trẻ hơn vẫn còn lăn tăn:

“Nhưng lỡ không chuồn được thì sao?”

“Không sao hết! Anh tìm hiểu kỹ rồi, trại giam ở Đế Đô cơm ngon hơn những chỗ khác nhiều.”

“Đảm bảo em ngày nào cũng có thịt ăn. Coi như anh không phí công bay máy bay cả ngàn cây số dẫn em tới đây để bắt cóc!”

Tên đầu trọc trẻ gật đầu hài lòng.

Nhìn sang tôi gương mặt không còn chút sinh khí nào hắn trừng mắt dọa dẫm:

“Lát nữa ngoan ngoãn làm con tin cho bọn tao, phối hợp cướp tiệm vàng. Làm tốt thì bọn tao thả mày ra.”

Tôi chớp mắt:

“Có thể… cho tôi xin một nguyện vọng nho nhỏ được không?”

“Nói.”

Tôi thật lòng không muốn đi vào mấy cái "nội dung mở rộng" này nữa.

Dù sao, ở đoạn kết của truyện, cũng không còn lời nào viết thêm về tôi.

Tôi dâng lên một trái tim chân thành, tha thiết nói:

“Nếu lát nữa cướp xong, các anh có thể tiện tay cho tôi một d.a.o tiễn tôi về trời được không?”

?????

Cuộc cướp tiệm vàng diễn ra vô cùng "suôn sẻ".

Hai tên cướp phối hợp rất ăn ý một tên cầm búa lớn đập rầm rầm vào lớp kính chống trộm.

Tên còn lại thì kéo kéo giằng giằng với tôi, tranh nhau… con dao:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Dao là của tao! Bỏ ra!

Đại ca à, anh chỉ cần khẽ động tay một chút, cứa nhẹ lên cổ tôi là xong mà. Đảm bảo không làm mất quá nhiều thời gian của anh đâu.

Cút! Cướp và g.i.ế.c người là hai việc hoàn toàn khác nhau, mày đừng mong dụ tao đi bóc lịch thêm mấy năm vì cái nguyện vọng c.h.ế.t chóc ngớ ngẩn đó!

Xung quanh, người qua đường đã tụ thành một vòng tròn, bàn tán rôm rả như xem biểu diễn đường phố:

Cướp kiểu này đúng là phong cách nguyên thủy.

Kính chống đạn đó không dễ vỡ đâu. Nhìn kìa, tên cướp đập nãy giờ mà chẳng mẻ được mảnh nào.

Chào mừng các bạn đến với phòng livestream mới nhé~

Hôm nay mình livestream cảnh cướp tiệm vàng! Nhớ thả tim, follow giúp mình nha! Cảm ơn đại ca "Wen Sui Nian" đã tặng tên lửa xuyên mây!

Giờ trả lời câu hỏi của anh nè: Địa điểm livestream là ở góc đường Nam Hạng đó mọi người!

Trong tiệm vàng, ngoài tôi ra còn một cô gái khác chưa kịp chạy trốn.

Cô ấy ăn mặc toàn đồ hiệu đắt tiền, rõ ràng xuất thân quý tộc, giờ đang run rẩy co quắp bên góc tường. Ánh mắt vừa sợ hãi vừa… khâm phục nhìn tôi đang giằng d.a.o với tên cướp, nước mắt lưng tròng.

Tiếng còi xe cảnh sát vang vọng càng lúc càng gần. Tên cướp đập kính nãy giờ mà không vỡ, bắt đầu tức điên, rút d.a.o bật ra từ túi quần. Ánh mắt hung ác quét một vòng, rồi tóm lấy cô gái đang run cầm cập dưới đất, gầm lên giận dữ:

Dù hôm nay có phải vào tù, ông cũng phải kéo thêm đứa đi cùng!

Lưỡi d.a.o sắc bén sáng lóa khiến cô gái sợ đến mức mặt không còn giọt máu. Trong khi đó, tôi lại kích động như sắp được phát lì xì đầu năm.

Cuối cùng thì tình tiết tôi mong chờ cũng đến.

Nếu c.h.ế.t đủ nhanh, tôi còn có thể tiết kiệm được tiền ăn tối.

Tạm biệt, nguyên chủ.

Nếu may mắn gặp được cô trên đường xuống suối vàng, biết đâu chúng ta còn có thể... tâm sự đôi lời.

Dao bật lên.

Tiếng hét thất thanh vang lên tứ phía.

Tôi lao tới, đứng chắn trước cô gái kia, dũng cảm dùng thân mình che chở cô ấy.

Lưỡi d.a.o lạnh toát đ.â.m sâu vào bụng tôi, dòng m.á.u ấm nóng, dính nhớp từ từ chảy ra.

Cảm giác choáng váng do mất m.á.u ập đến, giống hệt như khoảnh khắc tôi bị xe đ.â.m c.h.ế.t ở thế giới trước.

Thứ cảm giác yên bình quen thuộc ấy lại quay về thật lạ là nó khiến người ta... an tâm đến kỳ lạ.

Thế giới trước mắt tôi mất dần màu sắc, mọi hình ảnh vỡ tan thành từng mảnh như thủy tinh.

Tôi nhắm mắt, mỉm cười như được giải thoát, thở ra một hơi thật dài:

Cuối cùng cũng được c.h.ế.t rồi…

Cơ thể tôi chầm chậm đổ xuống, trong tiếng hét xé lòng của cô gái kia, tôi lịm đi trong bóng tối.

Ngay giây cuối cùng trước khi hoàn toàn mất ý thức…


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com