Đầu óc cô trống rỗng, đột nhiên có một luồng ký ức tràn vào, về một người con gái, như thể ở một thời đại không thuộc về cô. Tất cả những điều này cô đều chưa từng thấy qua, tựa hồ là một thế giới mới vượt quá phạm vi hiểu biết của cô. Nhưng ký ức quá nhiều và hỗn loạn, khiến cô không thể hiểu được, ôm đầu lại ngất đi.
Đau quá!
Tân Tiệp bị cơn đau toàn thân đánh thức, phản ứng đầu tiên của cô là cô cư nhiên không chết, chẳng lẽ bọn họ g.i.ế.c cô không thành, còn tính tra tấn cô sao!
Cô cố gắng mở mắt ra, đột nhiên bị ánh mặt trời chói chang khiến choáng váng.
Mãi mới thích ứng được với ánh mặt trời, Tân Tiệp phát hiện cô nằm ở trên giường, trên cổ có một thứ gì đó khiến cô khó có thể ngồi dậy, theo bản năng cho rằng mình bị cầm tù, Tân Tiệp chỉ có thể cố gắng ngẩng đầu đánh giá bốn phía.
Đây rốt cuộc là địa phương nào?
Bệnh viện.
Đại não của cô tự động xuất hiện đáp án.
Tân Tiệp tuy rằng hoàn toàn chưa từng tới cái địa phương này, lại giống như trời sinh đã nhận biết được nơi này, cho dù ngay từ đầu cảm thấy rất xa lạ, nhưng đầu óc cô sẽ cho cô biết đây là cái gì, cô biết đây là đoạn ký ức không thuộc về cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Tân Tiệp hiện tại cảm giác ký ức của bản thân và luồng ký ức xông vào đầu cô đang loạn thành một đoàn trong đầu cô.
Cúi đầu nhìn nhìn tay mình, không giống với đôi tay đầy vết chai và vết thương của cô trước kia, đôi tay này lại trắng lại mềm, vừa thấy chính là đôi tay được chăm sóc kỹ lưỡng, mặt cũng là như thế, thật khó có thể tin, cô kiếp trước giống như một người đàn ông lẫn trong quân đội đánh đánh g.i.ế.c giết, hiện giờ lại vẫn có thể có được, giống như thân phận thật sự của cô — cuộc sống giống như công chúa.
Cô sống lại.
Tân Tiệp dùng mu bàn tay che lại đôi mắt, đột nhiên có chút buồn cười, một người như vậy một lòng muốn chết, vận mệnh cư nhiên lại cho cô một cơ hội, còn trả lại cho cô một thân phận tốt như vậy, cũng không biết là họa hay phúc.
"Tân Án! Cậu không sao chứ?"
Một giọng nữ từ ngoài cửa vọng vào, nghe có vẻ rất lo lắng.
Vừa nhìn thấy cô gái tóc ngắn bước vào, Tân Tiệp liền nhớ ra tên người này ngay lập tức - Lâm Du.
"Tớ, tớ không sao."
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Tân Tiệp đáp lại.
Ký ức mách bảo cô rằng đây là bạn thân của mình, nhưng không hiểu sao trong lòng cô lại có một cảm giác hơi khó tả.