"Không sao đâu Án tỷ, đợi mấy ngày nữa hoạt động kết thúc chúng ta lại đến uống." Triệu Hi an ủi.
"Không sao mà, nói cứ như chị là ma men vậy." Tân Án bất đắc dĩ nói: "Nói thật, em bây giờ là chuyên gia trang điểm nổi tiếng trên mạng rồi đó nha, giỏi ghê!"
Vương Lạc Lạc ngượng ngùng gãi đầu: "Cũng không có gì đâu ạ."
"Nghe nói có rất nhiều người tìm cậu giúp nghệ sĩ trang điểm, cậu đều từ chối hết rồi." Triệu Hi tò mò hỏi: "Còn có trợ lý mà tôi quen cũng hỏi thăm tôi, tại sao cậu chỉ trang điểm cho Án tỷ thôi vậy?"
"Như bây giờ thật tốt rồi, vừa có thể kiếm tiền lại không vội, còn có thể được Án tỷ thường xuyên dẫn đi nước ngoài chơi, quả thực không có chuyện gì tốt hơn nữa." Vương Lạc Lạc vui vẻ nói.
"Em vui là được." Tân Án nói.
Vương Lạc Lạc lại nhớ ra chuyện thú vị: "Mấy người biết không, trước đây cái bà sư phụ không thích tôi ấy, còn liên lạc với tôi rất nhiều lần, nói muốn ký hợp đồng lại với tôi, dẫn dắt tôi, còn nói muốn hợp tác quay video nữa chứ. Tôi đều từ chối hết."
Cô ấy nói một cách sảng khoái: "Tôi sẽ không bao giờ để ý đến bà ta nữa đâu."
Triệu Hi cũng cười: "Cậu bây giờ chính là người mà họ trèo cao cũng không tới được."
Ngay lúc ba người đang trò chuyện vui vẻ, một giọng nói dịu dàng cắt ngang: "Xin hỏi có phải là Tân Án không?"
Tân Án quay đầu lại nhìn, là một chàng trai cao lớn, ngũ quan tinh tế.
Vừa nhìn Tân Án đã không quen người ta, Triệu Hi đành phải lên tiếng hỏi trước: "Chào ngài La."
Được Triệu Hi nhắc nhở, Tân Án liền đoán ra, đây là Roger Hi, cộng sự nam của cô trong sự kiện ngày mai. Cô liền đứng dậy đưa tay ra chào: "Chào anh, tôi là Tân Án."
Roger Hi cũng đưa tay ra nắm lấy tay cô. Vừa chạm vào, Tân Án có cảm giác như anh ta vừa dùng ngón tay cái khẽ chạm vào tay cô. Dù chỉ là cảm giác thoáng qua, nhưng Tân Án vẫn lặng lẽ đánh giá người này, ghi nhớ trong lòng.
"Tôi có thể ngồi ở đây không?" Roger Hi lịch sự hỏi như không có chuyện gì.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Triệu Hi nhìn Tân Án, phải biết rằng một người như anh ta, mục đích chắc chắn không bình thường.
"Ngồi đi." Tân Án lại không để bụng mà cười.
Roger Hi vui vẻ ngồi xuống, khách sáo nói: "Tôi đã ngưỡng mộ Tân tiểu thư từ lâu, cuối cùng cũng gặp được."
"Không dám nhận, không dám nhận." Chẳng phải chỉ là lời xã giao thôi sao, Tân Án chưa bao giờ sợ ai cả.
"Tân tiểu thư ở Paris bao lâu lần này?" Roger Hi hỏi.
"Một tuần ạ."
Anh ta vui vẻ nói: "Vậy Tân tiểu thư ở Paris có muốn đi đâu không? Tôi đã ở Paris ba năm rồi, có thể làm hướng dẫn viên du lịch dẫn cô đi."
Đây là ám chỉ muốn hẹn cô ra ngoài rồi. Triệu Hi có chút lo lắng, vừa nhìn Tân Án vẫn giữ vẻ mặt tươi cười.
Tân Án uống một ngụm nước, thở dài một hơi: "Tôi cũng muốn lắm chứ, chỉ là đến Paris lần này tôi còn có công việc khác phải giải quyết. Nếu không thì tôi cũng muốn đi chơi lắm."
"Vậy à." Roger Hi tỏ vẻ hơi tiếc nuối, rồi như nghĩ ra điều gì, mắt anh ta sáng lên: "À đúng rồi, tôi còn chưa chúc mừng Tân tiểu thư đã trở thành người phát ngôn toàn cầu của lroy."
Nói xong anh ta lại nhẹ nhàng thở dài: "Tôi làm người phát ngôn cho dòng thời trang nam đã ba năm rồi mà vẫn chưa được thăng chức. Vốn tưởng là vì người nước ngoài khó được chọn, không ngờ lại là cô giành được. Thật là làm rạng danh người Trung Quốc chúng ta!"
Anh ta nâng ly rượu lên muốn chạm cốc với Tân Án, nhưng Tân Án đã quyết định tối nay không uống rượu, chỉ cầm ly nước trước mặt khẽ chạm vào.
"Tân tiểu thư không định nể mặt tôi như vậy chứ? Uống một chút đi?" Roger Hi nở một nụ cười dịu dàng, nhìn Tân Án với ánh mắt chân thành tha thiết.
Lang bạt ở Paris mấy năm, anh ta hiểu rất rõ làm thế nào để khiến các cô gái mê mẩn.
Nhưng khác với kế hoạch của anh ta, Tân Án chỉ cười: "Xin lỗi anh, tối nay tôi không uống rượu."
"Là vì sự kiện ngày mai sao? Trạng thái của Tân tiểu thư tốt như vậy, sẽ không ảnh hưởng đâu." Nói xong anh ta tự mình cầm bình rượu rót cho Tân Án một ly: "Khung cảnh đẹp như vậy, đương nhiên là phải có rượu ngon. Tân tiểu thư sẽ không nỡ từ chối chứ?"