Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chương 44: Leo cây, lặn xuống nước (1)



Vì thế, hai đội chơi còn lại đều nhận được bản đồ, trên đó đánh dấu vị trí hiện tại của cả ba đội, mục đích là để mọi người có thể thuận lợi tìm được Tân Án.

“Tuyệt vời! Chúng ta mau thu dọn đồ đạc trong phòng thôi!” Tưởng Bạch Thanh vừa cầm bản đồ đã hào hứng nói.

Hà Thư cũng có cùng ý tưởng. Hai người nhanh chóng phối hợp với nhau, hỏa tốc thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường. Vì an toàn, cả hai quyết định không đi vào rừng sâu, dù sao vị trí của họ cũng ở gần bờ biển, chỉ cần đi dọc bờ biển khoảng bốn, năm tiếng là có thể đến nơi.

Trong khi đó, ở đội ba người, đúng như dự đoán, lại xảy ra mâu thuẫn. Hứa Lị Lị nhất quyết không chịu đi tìm Tân Án.

“Sao cứ phải là chúng ta đi tìm cô ta chứ? Chẳng lẽ không thể để cô ta đến tìm chúng ta sao? Vị trí của chúng ta đẹp như vậy, lại còn có cá nữa!” Hứa Lị Lị bất mãn nói.

“Cô dựa vào cái gì mà nghĩ người ta phải đến tìm cô?” Lâm Thi Quý giờ đã chẳng còn nể nang gì Hứa Lị Lị nữa, thẳng thắn đối đáp.

“Cô…!”

“Tôi và Thi Quý đã quyết định sẽ đi.” Trần Tiệp quay trở lại phòng, bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Ý tứ rất rõ ràng: “Hai chúng tôi sẽ đi, cô muốn đi hay không thì tùy.”

Hứa Lị Lị nhìn hai người kia kiên quyết thu dọn đồ đạc, biết rằng mình không thể thay đổi được quyết định của họ, đành phải cắn môi, quay về phòng mình thu dọn hành lý.



Tân Án vừa nhìn thấy cái hồ bơi trống rỗng đã biết ngay mọi chuyện! Tổ chương trình chắc chắn sẽ không để cô tiếp tục ung dung tự tại mà bắt cá nữa. Không ngờ tới, họ thậm chí còn rút cạn cả nước trong hồ bơi!

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

May mắn là lần ghi hình trước, cô đã vớt hết những thứ có giá trị trong hồ lên rồi, Tân Án thầm nghĩ đắc ý. Hồ bơi vô dụng rồi thì cô sẽ thực hiện kế hoạch ban đầu, đi thăm dò khu vực bờ biển. Lần này, cô còn đặc biệt mang theo cả dụng cụ lặn biển nữa.

Tân Án đi ra bờ biển, ngắm nghía những hàng dừa cao vút xung quanh. Cô tính bụng sẽ hái ít quả dừa xuống uống giải khát trước đã. Thế là cô chọn một cây dừa có vẻ cao vừa phải, và trước khi đạo diễn Lương Việt kịp phản ứng, cô đã thoăn thoắt leo lên cây.

“Ối trời ơi, làm nghệ sĩ phải cẩn thận một chút chứ, ngã xuống thì nguy lắm, cây dừa này phải cao đến hai, ba chục mét đó!” Tổng đạo diễn nhìn thấy cảnh tượng này liền hốt hoảng nói với Lương Việt.

Lương Việt cũng lập tức hoàn hồn, vội vàng bảo nhân viên an ninh mang đệm hơi đến đặt dưới gốc cây để phòng ngừa bất trắc. Nhưng ngẩng đầu lên nhìn lại, Tân Án đã leo gần đến ngọn cây rồi.

“Tốc độ này cũng nhanh quá…” Nhân viên an ninh cũng ngước nhìn lên, kinh ngạc thốt lên. Sự nhanh nhẹn và khéo léo này chỉ có dân chuyên nghiệp mới làm được thôi chứ.

Tân Án hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra phía dưới. Cô vẫn cứ tập trung leo, từng bước chắc chắn. Độ cao này đối với cô chẳng là gì cả, trước kia vì miếng ăn, cây cối cao hơn thế này cô cũng từng trèo qua rồi.

Cuối cùng, Tân Án cũng leo lên đến ngọn cây. Một tay ôm chặt thân cây, tay còn lại móc con d.a.o nhỏ từ trong túi ra, bắt đầu cắt cuống dừa. Chỉ trong chốc lát, từng quả dừa một rơi xuống đất.

Phải biết rằng, cuống dừa và xơ dừa rất dai và cứng, muốn hái dừa phải dùng lực rất nhiều, tiêu hao thể lực không nhỏ. Nhưng nhìn dáng vẻ Tân Án nhẹ nhàng như không, tay d.a.o thoăn thoắt, ai cũng thấy cô chẳng hề tốn sức chút nào. Mọi người cứ thế kinh ngạc thán phục nhìn Tân Án thoăn thoắt hái hết gần 30 quả dừa trên cây xuống.

“Má ơi, chị ấy đúng là nữ chiến binh mà!” Cô trợ lý nhỏ mắt chữ A mồm chữ O, ngưỡng mộ nhìn Tân Án trên màn hình.

Sau khi hái xong dừa, Tân Án lại tiện tay hái thêm một ít lá dừa. Với phương châm “cái gì dùng được thì cứ lấy”, cô gom hết lá dừa xuống, xác định cây dừa này không còn giá trị lợi dụng nữa mới từ từ leo xuống.

Leo xuống còn nguy hiểm hơn leo lên. Dưới gốc cây, Lương Việt, nhân viên quay phim, nhân viên an ninh ai nấy đều toát mồ hôi hột, lo lắng theo dõi từng động tác của Tân Án. Đến cả tổng đạo diễn cũng nắm chặt hai tay, âm thầm cổ vũ cho Tân Án. Nhìn cảnh tượng này, ai cũng ngỡ như đang xem một cuộc thi leo trèo mạo hiểm.

Tân Án chậm rãi leo xuống từng chút một. Khi gần chạm đất, cô đột nhiên phát hiện dưới gốc cây có thêm một tấm đệm hơi lớn, phía trên chất đầy những quả dừa mà cô vừa hái xuống. Vốn dĩ cô còn lo lắng ngã từ trên cao xuống dừa sẽ bị vỡ hết, ai ngờ tấm đệm hơi này đã hứng trọn toàn bộ số dừa, bảo vệ chúng an toàn tuyệt đối.

Tổ chương trình vậy mà cũng có lúc lương tâm thế này? Còn chuẩn bị đệm hơi bảo vệ dừa cho cô nữa à?