[Trần Tiệp thật là có chút vấn đề, người ta hảo tâm cho ăn còn chê cơm thừa, không ăn thì đưa tôi!]
[Chị Án, em bái phục chị!]
"Không giúp thì thôi." Trần Tiệp thấy không cãi lại được Tân Án, lại sợ Tân Án nói năng trơn tru khiến cư dân mạng chửi mình, đành nhanh chóng rời đi.
"Chị Án, chị đỉnh quá." Hà Thư khen từ tận đáy lòng:"Dạy em cách cà khịa người khác đi."
Mấy anh trong nhóm toàn cà khịa cậu ấy mà cậu ấy không cãi lại được, giờ thấy Tân Án như thấy cứu tinh vậy.
[Haha, Thư Bảo không phải là định về cà khịa mấy anh chứ?]
[Mau dạy cậu ấy đi!]
[Mấy anh: Sao thằng nhóc đi show thực tế về lại thay đổi vậy?]
Vì tối nay là đêm cuối cùng trước khi họ phải xa nhau một tuần, bốn người đều có chút quyến luyến.
"Kỳ lạ thật, lúc đầu thu chương trình ngày nào em cũng mong nhanh kết thúc, giờ lại thấy luyến tiếc nơi này." Tưởng Bạch Thanh cảm thán.
"Em cũng vậy, em cũng vậy, ở đây thú vị quá, như đi nghỉ dưỡng ấy." Hà Thư cũng gật đầu lia lịa.
Tân Án cười: "Hôm nay đi nhiều như vậy, em vẫn thấy như đi nghỉ dưỡng à?"
"Hiếm khi rời khỏi thành phố, đến nơi không có nhiều người này, mỗi ngày thức dậy là ăn với chơi, thế này không hạnh phúc sao?" Hà Thư thở dài.
"Đứng trên sân khấu là một kiểu hạnh phúc khác đúng không?" Tân Án nháy mắt với Hà Thư, vì nếu câu này bị người có tâm chụp lại, Hà Thư có thể bị mang tiếng không chuyên nghiệp.
"Đúng đúng đúng, đây là kiểu hạnh phúc khác mà." Hà Thư hiểu ý Tân Án, nhìn cô ấy cười cảm kích.
Lúc này, nhiều fan đang xem livestream đều cảm ơn Tân Án đã giải thích giúp Hà Thư.
[Hà Thư only mommy V: Tân Án tốt bụng quá, biết Thư Bảo vừa nói có thể gây tranh cãi nên đã giúp em ấy giải thích, Thư Bảo lần đầu đi show thực tế gặp được người tốt.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
[Only love Khoai Bảo: +1, chị Án tốt bụng thật, cũng giúp Thư Bảo nhiều, lần đầu đi show thực tế có đồng đội tốt như vậy thật tuyệt.]
Mọi người quây quần bên đống lửa trò chuyện, khiến người xem mệt mỏi cả ngày cũng cảm thấy được chữa lành.
Sáng hôm sau, thuyền đến đón họ. Mấy người sau ba ngày lại trở về thành phố.
Tuy chỉ mới ba ngày, Tân Án vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, như có gì đó khác lạ. Đầu tiên, lúc ở trên thuyền, cô bị nhân viên phục vụ xin chữ ký và chụp ảnh. Cô còn thắc mắc sao ở đây lại có người nhận ra mình. Hơn nữa, lúc rời thuyền, Giang Tâm đích thân đến đón cô.
Tân Án theo bản năng cho rằng có chuyện gì lớn xảy ra, có phải cô bị chửi thảm không, nhưng cô thấy mình thể hiện cũng tốt mà.
"Có chuyện gì vậy?" Sau khi tạm biệt ba người kia và lên xe, Tân Án lo lắng hỏi.
Giang Tâm bí ẩn nhìn cô một lúc rồi lấy điện thoại đưa cho Tân Án: "Tự lên Weibo xem đi."
Tân Án bán tín bán nghi nhận điện thoại, mở Weibo, thông báo hiện lên 999+.
Trời ơi, sao nhiều người thế này?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Lượng fan ban đầu của Tân Án là khoảng 30.000, sau khi ghi hình xong, con số này tăng lên 5 triệu. Tân Án dụi mắt, không thể tin được.
"Chị Giang, chị mua fan ảo cho em à?" Tân Án hỏi.
"Chị đâu có thời gian làm mấy chuyện này, dạo này bận lắm, đây đều là fan thật đó." Giang Tâm bất đắc dĩ nói.
Fan thật! Cô có 5 triệu fan thật sao?
"Đừng vội mừng, phần lớn là do xem show thực tế nên mới chú ý đến em, có giữ được họ không thì còn phải xem bản lĩnh của em." Giang Tâm nhìn Tân Án đang cười không ngậm được miệng, nhắc nhở.
"Yên tâm đi, yên tâm đi." Tân Án lại vào xem nhóm chat của ba mẹ và nhóm "Tân Án hôm nay tẩy trắng chưa", lúc này mới bình tĩnh lại.
Nhưng khi đến sân bay, cô lại không bình tĩnh được nữa. Cửa sân bay có ba bốn chục fan đến tiễn, giơ điện thoại lên chụp cô và gào thét.