Lara Liya “di dân” đến Ám Nguyệt, người trên Long đảo không ai không vui mừng nhảy nhót, tiếng pháo nổ khắp nơi, Trần Duệ bên này lại chỉ có thể nuốt hận vào trong lòng. Ai bảo hắn lúc đầu vì tài liệu Lôi Tiêu cho thái thản cự nhân mà đánh cuộc với Lara Liya? Người ta có lão cha là ngụy thần chống lưng, đã thế lão nhạc phụ đã lên tiếng rồi, con ruột con nuôi gì cũng đều tặng hết cho ngươi, ngươi còn muốn thế nào?
Trần Duệ hiểu rõ dụng ý của Augustine Las, Oliva thì không nói làm gì, ném Lara Liya qua mục đích chủ yếu là muốn mượn tay hắn trị “triệu chứng Lara tổng hợp” của la lỵ phẳng.
Là Long Hoàng hiện nhiệm, Augustine Las khẳng định không muốn người kế thừa của mình, nữ hoàng tương lai của long tộc là một con người khá là kỳ quái như vậy. Thế nhưng mấy năm gần đây tất cả các biện pháp lão đưa ra đều vô kế khả thi. Vừa hay lần đó Lara Liya đánh cuộc thua Trần Duệ liên tục khiến Augustine Las nhìn thấy một tia hy vọng. Lão dùng mọi thủ đoạn, thậm chí dùng cả tài sản đề uy hiếp, bức ép con gái mình, chỉ là như vậy lại làm khổ Trần Duệ.
Mấy ngày tiếp đó, Lara Liya đại gia phát huy tối đa uy lực của hai chữ “tai họa”.
Cho dù đang là thời điểm tiêu hồn cùng lão bà cũng phải cảnh giác, nếu không la lỵ phẳng sẽ ngông nghênh đi xuyên qua ma pháp trận phòng hộ mà “tham quan” một phen. Thê thảm nhất là lần hắn đang “chiến đấu” với Athena và Cơ Á thì Lara Liya đột ngột xông vào, nhìn thấy cảnh trẻ em không nên thấy kia thì chỉ ngẩn người một lát rồi hứng thú kéo một cái ghế nhỏ ngồi xuống, nói: “Các người cứ tiếp tục đi, cứ coi ta như không khí là được.”
Kết quả hiển nhiên là bị một nam hai nữ trong phòng phát điên đá bay ra ngoài. Trần Duệ lúc này xem như biết được bộ mặt mới của la lỵ: nữ lưu manh.
Khổ nỗi thực lực của la lỵ phẳng đã tới bán thần, không một kết giới nào trong phủ có thể ngăn trở bước chân nàng, cho dù Trần Duệ có thể đánh thắng nàng nhưng không thể lúc nào cũng mở sẵn Cực Tinh Biến chờ đợi.
So với vụ này thì việc gây thị phi, hãm hại, lừa gạt…đều là chuyện nhỏ. Trần Duệ cũng tự ném đá vào chân. Hắn tính đem chủ nợ hắc long đến áp chế la lỵ phẳng, nào ngờ hai người lại rủ nhau đi ăn uống thả cửa, lại dùng tên hắn ký nợ khắp nơi làm hắn nghiễm nhiên trở thành đồng bọn của các nàng. Nếu không phải hắn phát hiện sớm thì mấy đại tiểu thư của mấy gia tộc Ám Nguyệt thiếu chút nữa đã bị Lara Liya bắt cóc… Không trách được la lỵ phẳng được gọi là đệ nhất tai họa của long tộc ma giới, hở tí là lại lấy việc dụ dỗ con gái nhà lành ra mà uy hiếp, lực sát thương quả thật kinh người, không nhờ thiên phú bản thân cao, lại là con nuôi được Long Hoàng bồi dưỡng làm người kế thừa thì chỉ sợ nàng đã bị trục xuất khỏi Long đảo.
Rút kinh nghiệm xương máu, Trần Duệ nhanh chóng điều chỉnh “chiến lược”, tuyệt đối không để cô nàng hắc long thông đồng làm bậy, đổi thành Weixierna “bảo hộ” bên người Lara Liya cả ngày.
Weixierna đã tiếp cận bán thần đỉnh phong trong khi la lỵ phẳng chỉ mới vừa bước chân vào tầng thứ này, căn bản không phải là đối thủ. Là tín đồ trung thành, Weixierna với Trần Duệ là nói gì nghe nấy, dưới sự giám sát của nàng, thỉnh thoảng vẫn có vài con thiêu thân nhưng nhìn chung, la lỵ phẳng đã bị ép phải thu liễm rất nhiều.
Ở chung một thời gian mọi người coi như hiểu biết thêm về Lara Liya. Bản tính của nàng kỳ thực không quá tệ, cũng không có cái kiểu vênh váo hung hăng không coi ai ra gì, tính tình lại khá đáng yêu, nhất là rất hòa đồng, chỉ có căn bệnh ưa thích mỹ nữ thâm căn cố đế kia là không cách nào thay đổi.
Trong lòng Lara Liya, mặc dù Trần Duệ là “cừu nhân” làm nàng thua sạch nhưng cũng là một người coi tiền như rác, chăm ăn chăm uống, quan trọng nhất là đại gia đình mỹ nữ như mây của hắn khiến nàng cảm thấy rất thoải mái, vì thế mới bày ra bộ dáng “đại gia đánh cược chịu thua liền ăn vạ ở đây”. Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Trần Duệ, trong lòng la lỵ phẳng cảm thấy thoải mái vô cùng.
Vì thế, tiên nữ long tiểu thư vừa mới xuất quan đã được hắn tặng cho một cái ôm mạnh mẽ. Sau đó, Trần Duệ phát hiện sự thật kinh người, trong thời gian ngắn như vậy mà không ngờ Lola đã đạt tới quốc độ đỉnh phong!
Trước đó, thực lực của nàng chỉ mới là quốc độ sơ đoạn! Tốc độ tấn cấp kiểu này còn kinh khủng hơn nhiều so với Trần Duệ!
“Nàng đi theo ta.” Trần Duệ kéo Lola đi thẳng tới phủ trạch. Đám người Athena nhìn thấy biểu tình Trần Duệ có chút không đúng nhưng cũng không đi theo.
Tiến vào trong phòng, đóng cửa lại, mở ma pháp trận cách ly xong, Trần Duệ hỏi: “Lola, nàng thành thật nói cho ta biết cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?”
“Cái gì?” Tiên nữ long tiểu thư hiển nhiên rất vui vẻ, vẫn giả ngốc như cũ.
“Nàng nói xem?” Trần Duệ vận dụng kỹ năng cởi quần áo mà nam nhân nào cũng thông hiểu, trong vòng ba giây chỉ cần một tay đã mở xong móc nhỏ trên nịt ngực của tiên nữ long tiểu thư, nắm chặt nơi căng tròn trắng nõn của nàng, ngón tay niết nhẹ lên nụ hồng trên đỉnh.
“Lola bảo bối.” Trần Duệ đưa tay đến vùng rừng rậm ẩm ướt chỉ thấy xuân thủy sớm đã tràn lan, thân mật hôn lỗ tai tiên nữ long tiểu thư: “Xem ra nàng đã giác ngộ.”
Tiên nữ long tiểu thư cắn môi, nén cảm giác run rẩy từ sau tai truyền đến, phun ra hai chữ: “Hỗn đản!”
“Nàng sai rồi! Ta vì cứu nàng mà ko tiếc hy sinh bản thân.” Người nào đó giả bộ chính nghĩa nói, đồng thời tách hai chân ngọc trắng như tuyết của mỹ nữ ra, để công cụ đang đằng đằng sát khí của mình ngay động khẩu mềm mại, vứt bỏ hết thảy lo lắng, hiên ngang lẫm liệt bắt đầu công tác cứu vớt, không tiếc hy sinh tinh hoa của mình.