Cô biết thủ đoạn của chủ tịch Lâm, huống chi có luật sư lớn Khang Giai Hào ở đây, cho dù cô chỉ phạm một chút sai lầm, chỉ cần Lâm Dương muốn chỉnh cô, cơ bản là cô cũng ở trong tù mà không ra được.
Nhưng mà Lâm Dương lại lắc đầu: “Tôi không định khởi tố cô, cũng không có ý định trách phạt, thậm chí tôi có thể xem rằng chuyện này chưa từng xảy ra.”
sa Lục Tuyết ngần ra, lập tức hiều ý của Lâm Dương.
Anh ta muốn mình làm gián điệp, giúp anh ta theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ Vương! Nếu như lúc này Lục Tuyết quy hàng Lâm Dương rồi, vậy tất cả hành động của nhà họ Vương gần như nằm trong tầm kiểm soát của Lâm Dương rồi.
Việc này thật sự giúp ích rất nhiều cho tình hình hiện nay của Dương Hoa.
Nhưng Lục Tuyết lại suy nghĩ rất lâu, rồi lắc đầu.
“Xin lỗi, Chủ tịch Lâm, tôi e rằng… không giúp anh được!”
“Tại sao?”
Lâm Dương bình tĩnh hỏi.
“Nhà họ Vương đối với tôi rất tốt, nếu không có nhà họ Vương giúp đỡ, trả chỉ phí chữa bệnh cho mẹ tôi, mẹ tôi đã không thề sống đến bây giờ.
Chủ tịch Lâm, tôi biết anh với chủ tịch Long cũng rất tốt với tôi, nhưng làm người không thể quên nguồn cội.
Đối với tôi, nhà họ Vương cũng giống nhà của tôi vậy.
Anh muốn tôi phản bội nhà họ Vương… Tôi thật sự không làm được.”