“Vù vù” Trương Vĩ phản xạ có điều kiện quỳ gối trước mặt Hoàng Thiên, gắt gao ôm chặt hai đùi của Hoàng Thiên.
“Anh rể, đừng giết em, em là cậu em vợ của anh mà, nếu anh đánh chết em thì chị Ngọc An sẽ hận anh.
” Trương Vĩ bị hù dọa tiểu ra quần, quần ước một mảng lớn, anh ta đau khổ cầu xin Hoàng Thiên đừng giết anh ta.
Hoàng Thiên thật sự muốn đập chết Trương Vĩ, tên bại hoại này thực tế vô cùng đáng ghét.
Nhưng chuyện trước đó còn chưa biết rõ, Hoàng Thiên không thể làm như vậy, dù sao cũng phải tìm ra người phụ nữ nước ngoài này mới được.
Nhớ lại một chút, anh cũng chưa từng đắc tội cô nàng nước ngoài nào mà.
Trừ Mona, trùm tổ chức đánh thuê, Hoàng Thiên cũng không biết người phụ nữ nước ngoài nào.
Nhưng Mona vẫn luôn điên cuồng theo đuổi Hoàng Thiên, vài ngày trước Châu Âu, Mona còn giúp Hoàng Thiên và Vũ Thanh làm việc.
Cho nên Mona tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, Hoàng Thiên Vậy có thể là ai? Hoàng Thiên suy nghĩ kỹ một hồi, cũng không thể nghĩ ra là ai sai Trương Vĩ làm chuyện như vậy.
Trương Vĩ quỳ gối dưới chân Hoàng Thiên, trong lòng vô cùng thấp thỏm, không biết tiếp theo là phúc hay họa.
“Người phụ nữ kia tại sao tìm cậu? Cô ta có cho cậu cách liên lạc hay không?” Hoàng Thiên hỏi Trương Vĩ.
“Em tình cờ gặp người phụ nữ nước ngoài kia ở quán bar, còn hẹn cô ta ra ngoài, kết quả tới khách sạn thì cô ta lấy dao ra.