Chàng Sói Tìm Vợ

Chương 33



Thế là, giờ tôi nhớ đến những cảnh tượng ghê rợn khi mới vừa bước vào đây, mà tôi thầm nghĩ không biết rằng mình sẽ phải chịu đựng những gì trong hình phạt đầy tàn khốc ở dưới địa ngục này...

 

Giờ đây, tôi cũng đã bị lôi đến chỗ những người đang bị hành hạ dưới địa ngục. Khung cảnh vô cùng tàn khốc khiến tôi chẳng dám nhìn.

 

Tôi không biết mình sẽ phải chịu hình phạt gì. Một trong số những tên quỷ đã kéo tôi tới gần một chảo dầu đang sôi sùng sục. Hắn đổ một thứ chất lỏng kỳ lạ lên người tôi, rồi không chút do dự ném tôi vào chảo. Cơn nóng khiến tôi cảm thấy như cả thân thể đang cháy rực, tôi gào thét trong đau đớn, cơ thể bị bỏng rát, quằn quại giữa nỗi thống khổ tột cùng...

 

Tôi kêu lên, trong khi nước mắt không ngừng rơi, tôi chắp tay lại trong sự cầu xin, thậm chí trong lòng mong đợi sẽ có một điều gì đó xảy ra, khiến mình không phải chịu những hình phạt này:

 

“Không! Làm ơn, hãy tha cho tôi! Đau quá, tôi không chịu nổi nữa, hãy thả tôi ra đi!”

 

Tên quỷ cười đắc ý khi nhìn tôi gánh chịu những đau đớn kia , đáp lại:

 

“Hừm! Đây chính là hình phạt dành cho những kẻ bị đày xuống tầng thứ mười tám của địa ngục. Ngươi không thể thoát khỏi số phận đâu. Hãy trả giá cho những lỗi lầm mà mình đã gây ra!”

 

Tôi tiếp tục cầu xin:

 

“Tôi thật sự không làm gì sai! Tôi đến đây chỉ để cứu người, tôi không đáng phải chịu đựng như vậy! Làm ơn hãy thả tôi ra!”

 

Những con quỷ tàn nhẫn ấy chẳng hề mảy may quan tâm đến lời van xin của tôi. Một tên lấy ra một chiếc kìm, dùng tay vạch miệng tôi ra. Lúc ấy, tôi mới liên tưởng đến cảnh tượng kinh hoàng trong truyền thuyết về hình phạt kéo lưỡi.

 

Tôi không ngờ mình lại gặp kết cục như thế này.

 

Ngay lập tức, hắn dùng kìm kẹp lấy lưỡi tôi rồi kéo mạnh. Tôi không hiểu tại sao chiếc lưỡi của mình lại có thể dài đến như vậy. Đau đớn tột cùng khiến tôi chỉ biết gào khóc, nước mắt tuôn rơi trong tuyệt vọng. Tôi cầu xin trong nỗi đau nghẹn ngào, nhưng tất cả chỉ là vô ích.

 

Những tên quỷ bật cười khoái chí khi thấy tôi giãy giụa. Một tên nói lớn:

 

“Bây giờ, ta sẽ cho ngươi chịu hình phạt tiếp theo. Nào, c.h.ặ.t đ.ầ.u hắn đi!”

 

Tôi hoảng loạn tột độ. Một tên khác bước tới, trên tay cầm cây đao lớn. Hắn vung tay và c.h.ặ.t đ.ầ.u tôi.

 

Cái đầu của tôi lăn lông lốc trên mặt đất, trong khi cơ thể vẫn bị bỏ trong chảo dầu sôi. Lưỡi tôi vẫn bị kéo dài ra, và dù đầu đã lìa khỏi cổ, tôi vẫn cảm nhận được hơi nóng thiêu đốt thân xác, từng thớ thịt đang chín dần trong nỗi đau không tưởng.

 

Tiếp theo, chúng dùng lưỡi tôi đưa lên cây trụ đang rực lửa. Tôi hét lên trong tuyệt vọng vì quá nóng, nhưng không thể rút lại chiếc lưỡi đã bị kéo. Đôi mắt tôi cũng bị móc ra và bị lũ quỷ ngấu nghiến, cảm giác đau đớn không lời nào diễn tả nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Rồi chúng vớt xác tôi ra, chặt từng khúc, bày lên đĩa. Cả đám tụ tập lại, giống như đang mở tiệc buffet, ăn từng phần thân thể của tôi. Dù đã bị phân xác, tôi vẫn cảm nhận được tất cả như thể đang c.h.ế.t đi sống lại hàng ngàn lần.

 

Sau khi ăn xong, chúng thu gom xương tôi, rồi ráp lại thành hình hài ban đầu. Cuộc tra tấn lại tiếp tục, giữa tiếng kêu cứu đầy đau đớn và nước mắt tuôn rơi...

 

Lúc này, Thần Sói người có thể cảm nhận nỗi đau tận cùng của tôi dù đã bị hồn bay phách tán, vẫn vô cùng lo lắng. Một phần linh hồn của ngài hiện lên và đi đến gặp ông lão từng khuyên tôi trước đây.

 

Ông lão nhìn thấy linh hồn mỏng manh đó thì lên tiếng:

 

“Hừm, người dùng tàn hồn của mình để đến đây cứu cậu ta sao? Ta không ngờ rằng, dù đã hồn bay phách lạc, ngươi vẫn còn kiên trì đến vậy!”

 

Thần Sói lập tức quỳ xuống, nói:

 

“Xin ngài, làm ơn hãy cứu lấy cậu ta! Ngài muốn tôi làm gì, tôi cũng sẽ đồng ý miễn là cậu ấy được cứu thoát!”

 

Tài

Ông lão bật cười, đáp lại:

 

“Nếu lúc nãy hắn nghe lời ta và chịu mất trí nhớ, thì đâu đến nỗi này. Nhưng cũng chẳng sao ta lại có thêm một linh hồn mới rồi!”

 

Thần Sói hoảng hốt hỏi:

 

“Ý ngài là gì? Làm sao mới có thể cứu được cậu ta?”

 

Ông ta trầm giọng nói:

 

“Rất đơn giản. Ta cần hai linh hồn: một là của cậu ta, hai là của ngươi. Nếu ngươi đồng ý làm nô lệ cho ta trong vòng một trăm năm, thì ta sẽ giúp các ngươi thoát khỏi rắc rối này.”

 

Thần Sói biết rằng, một khi trở thành nô lệ, sẽ không còn tự do, phải chịu khổ hình vĩnh viễn dưới địa ngục, thậm chí trở thành sứ giả của địa ngục trong trăm năm sau. Nhưng sau một hồi trầm ngâm, vì người mình thương, ngài đã đưa ra quyết định:

 

“Được! Tôi đồng ý. Tôi sẽ trở thành người của ngài. Trong một trăm năm tới, tôi sẽ quy phục. Nếu không thì cả đời này cũng chỉ mãi trôi nổi trong ảo ảnh, trở thành một đóa hoa đau khổ giữa thiên địa này...”

 

Nghe xong, ông lão gật đầu cười:

 

“Tốt! Những gì ngươi nói, đừng bao giờ nuốt lời. Ta đồng ý theo thỏa thuận. Giờ thì hãy đi cứu cậu ta thôi!”