“Cuối cùng tôi cũng đã cứu được cậu rồi. Và bây giờ tôi có thể cùng cậu sống với nhau trong 100 năm tới. Rồi tôi sẽ xuống dưới địa ngục này để chịu đựng những hình phạt tàn khốc khi trở thành tay sai của địa phủ...”
Vừa dứt lời, tôi cũng đã tỉnh lại. Tôi nhìn thấy anh ta, ngay lập tức ôm chầm lấy anh vào lòng, tôi lên tiếng đầy hạnh phúc: “Thật may mắn là anh đã không sao rồi. Anh biết không, tôi rất lo lắng cho anh đấy! Và tôi đã chịu đựng rất nhiều nỗi đau. Tôi cứ tưởng là sẽ không thể cứu được anh nữa chứ! Thậm chí, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ phải ở dưới địa ngục đó mà chịu những nỗi đau như vậy!”
Thần Sói đưa tay xoa đầu tôi để an ủi, bảo: “Hazz... xin lỗi vì đã không cứu được nàng Tân Nương của ta. Nhưng ta sẽ không để chuyện đó xảy ra một lần nữa đâu. Và giờ ta đã cứu được nàng rồi đấy, chúng ta hãy trở về Dương thế thôi. Sau đó có thể ở bên cạnh nhau được rồi!”
Tôi gật đầu đồng ý với Thần Sói, nhưng rồi chợt nhớ đến lời của bà già kia về việc phải thu hồn của Thần Sói vào bên trong chiếc bình. Thế là, không nói không rằng, tôi lấy chiếc bình ra và bắt đầu thu hồn của ngài vào trong. Ngài ấy giờ đây không nói gì hết, cứ như đã bị đóng băng ở trong đó vậy.
Tôi mỉm cười trong sự hạnh phúc mà nói: “Bây giờ mình cũng đã hoàn thành xong rồi. Mình cần phải thoát khỏi đây để đưa chiếc bình này cho bà ta!”
Lúc này, tôi vô cùng bối rối, không biết phải làm sao để thoát khỏi đây. Nhưng rồi, bỗng nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu: “Này, hãy đi theo ta. Ta sẽ chỉ cậu đến nơi ta đang ở để đưa chiếc bình cho ta. Sau đó, cậu có thể trở về nhân gian để sống chung với hắn ta, khi ta hồi sinh hắn một lần nữa...”
Nghe vậy, tôi cảm thấy vui trong lòng. Ngay lập tức, tôi bắt đầu đi theo sự dẫn đường của bà ta, khi một con bướm đen xuất hiện, mang tôi đi suốt một quãng đường. Chốc lát sau, tôi cũng đã đến trước một chiếc lồng nơi giam giữ một người đàn bà vô cùng xấu xí. Nhìn cảnh tượng này, tôi cảm thấy lo lắng tột cùng...
Tôi không biết rốt cuộc người này là ai. Chẳng lẽ chính là bà lão đã chỉ cho tôi cách cứu Thần Sói hay sao? Nhưng tại sao bà ta lại bị giam giữ dưới địa ngục này? Và nhìn bà ta lại ghê rợn đến như vậy, tôi bỗng dâng lên một ý nghĩ: chẳng thể tin tưởng bà ta được...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng rồi khi bà ta lên tiếng trong sự hối thúc, tôi lại trở nên bối rối: “Này, hãy mau đưa chiếc bình đó cho ta. Ta sẽ giúp cậu hồi sinh hắn. Thậm chí cậu đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ rồi. Và bây giờ chỉ còn một bước cuối cùng nữa thôi. Hãy cố gắng lên nào!”
Tôi trong sự bối rối của bản thân không biết phải làm gì. Tôi chẳng muốn đưa chiếc bình cho bà, nhưng tôi thật sự muốn cứu Thần Sói. Mặc dù trái tim không muốn, nhưng lý trí lại vì sự nôn nóng mà không để tôi suy nghĩ ra được điều gì rõ ràng cả...
Lúc này, tôi đang phân vân thì bà ta thở dài rồi nói: “Hazz... thời khắc đó sắp đến rồi. Nếu như cậu không đưa chiếc bình đó cho ta, chỉ trong vòng 1 phút nữa thôi, cơ hội sẽ qua mất. Lúc đó thì không thể cứu được Thần Sói nữa, hắn ta sẽ ngay lập tức tan biến vào hư không mà thôi! Và cậu đừng mơ gặp lại hắn ta lần nữa!”
Tôi nghe những lời bà ấy nói mà cảm thấy rất lo lắng. Tôi ngay lập tức như bị điều khiển mà nói: “Được, tôi sẽ đưa chiếc bình cho bà, miễn là bà có thể cứu ngài ấy!”
Bà ta nghe đến đây liền mỉm cười, trong khi tôi cũng đã dần đưa chiếc bình cho bà. Chốc lát sau, bà ta cũng đã cầm lấy nó, rồi bật cười thật lớn trong sự ghê rợn: “Hahahaha! Cuối cùng, ta cũng đã có được chiếc bình này! Và bây giờ ta có thể thoát khỏi nơi đây rồi! Sau đó thì...”
Tôi trong sự vui vẻ của bản thân, như một đứa con nít, liền hỏi: “Sau khi thoát khỏi đây, bà sẽ cứu Thần Sói đúng không? Và hãy mau làm điều đó nhanh đi! Tôi thật sự nôn nóng và không thể chờ đợi thêm nữa rồi!”
Bà ta lúc này ánh mắt trở nên đen tối, bật cười lớn rồi nói: “Hahaha, cậu đúng là một kẻ ngu ngốc! Ta cứ tưởng khi hắn có lại sức mạnh của mình thì sẽ nhanh chóng đưa cậu rời khỏi đây. Nhưng không! Cậu đã đi trước một bước, dùng chiếc bình này để hút linh hồn của hắn vào, khiến hắn ta chẳng thể làm được gì cả! Và... cậu cũng đã bị lừa rồi!”
Tài
Tôi nghe những gì bà ta nói mà trở nên hoang mang. Tôi ngay lập tức lên tiếng: “Gì? Không phải bà muốn giúp tôi cứu người sao? Tại sao bây giờ bà lại nói rằng bà đã lừa tôi chứ?”
Bà ta cười trong sự đắc ý rồi bảo: “Hahahaha! Những gì ta bảo cậu làm cũng chỉ vì muốn cậu thả ta ra khỏi đây! Thậm chí hút đi linh hồn của hắn ta, đưa nó đến chỗ mạnh hơn, để không ai có thể ngăn cản ta thoát khỏi địa ngục này. Và sau đó, ta sẽ làm tất cả những gì ta muốn! Nhưng trước khi ăn được linh hồn của hắn, ta cần phải ăn linh hồn của cậu trước đã! Cậu đúng thật là ngu ngốc, một con heo mà! Bây giờ thì hãy chuẩn bị đón nhận cái c.h.ế.t của bản thân mình đi! Hahahaha...”