Chỉ Được Thích Mình Anh

Chương 2



Trần Dĩ Sơ được xem là “bông hoa cao lãnh” trong nhóm chúng tôi.

Năm tôi 12 tuổi, khi vừa đến nhà họ Chu, người khiến tôi sợ nhất chính là anh ấy.

Anh ấy luôn có dáng vẻ trưởng thành trước tuổi, gương mặt lạnh lùng, lời nói ngắn gọn đến mức tối thiểu.

Bất kể chuyện giữa tôi và Chu Gia Vọng là thân mật hay cãi vã, anh ấy chưa từng bộc lộ bất kỳ cảm xúc dư thừa nào.

Vậy mà hôm nay, anh ấy lại mất bình tĩnh.

Điều này khiến tôi có chút bất ngờ.

Anh ấy lạnh lùng nhìn Chu Gia Vọng: “Anh vượt quá giới hạn rồi.”

Chu Gia Vọng cười nhạt: “Sao? Ngay cả anh cũng muốn dạy dỗ tôi à?”

“Không ngờ chuyện nhà họ Chu, mọi người lại sốt ruột hơn cả tôi đấy.”

Anh liếc mắt nhìn tôi, giọng nói đầy mỉa mai: “Thẩm Kim Nghi, anh có nên khen em giỏi không?”

Năm tôi 16 tuổi, anh cũng từng nói câu này.

Chỉ là khi đó, vì có người lén bỏ thư tình vào cặp sách của tôi rồi bị anh phát hiện.

Hôm ấy là sinh nhật tôi, anh nhìn tôi với vẻ nửa cười nửa không: “Nam thần đứng đầu khối mà viết thư tình sến súa thế này à?”

Miệng thì nói vậy nhưng sau khi đám đông giải tán, anh lại xông vào phòng tôi, ép tôi vào sau cánh cửa, cúi đầu hôn tôi.

Chỉ chạm nhẹ thoáng qua, rồi anh dịu dàng cọ lên cổ tôi, giọng nói mang theo chút ấm ức: “Thẩm Kim Nghi, em không được thích người khác, em chỉ có thể thích một mình anh thôi.”

Khi đó, anh giống như một chú cún nhỏ đáng thương, giọng điệu đầy ấm ức.

Tôi cụp mắt, không nhìn vào ánh mắt anh lúc này.

Chỉ cảm thấy quá đỗi xa lạ.

Chỉ cảm thấy tim mình hơi nhói đau.

Nhưng tôi cũng hiểu rằng, chuyện giữa tôi và anh nên kết thúc rồi.

“Chu Gia Vọng, hôm nay mọi người đều có mặt ở đây.”

“Chúng ta nói rõ mọi chuyện một lần đi.”

Anh dụi tắt điếu thuốc: “Em nói đi.”

Dù mắt tôi lúc này đã cay xè nhưng tôi vẫn kiên quyết ngẩng đầu lên: “Đúng như anh nói, chúng ta chẳng có quan hệ gì cả.”

“Từ nay về sau, đường ai nấy đi.”

Chu Gia Vọng siết chặt ly rượu trong tay, gân xanh nổi lên.

“Thẩm Kim Nghi, em muốn cắt đứt với anh sao?”

Tôi siết chặt lòng bàn tay, cố kìm nén cảm xúc: “Anh có bạn gái rồi, giữ khoảng cách với người khác giới chẳng phải là điều nên làm sao?”

3

Tôi nhớ năm 17 tuổi, tôi từng mang quần áo đến đưa cho anh.

Không ngờ lại vô tình thấy hoa khôi của trường chặn anh trong phòng thay đồ.

“Chu Gia Vọng, em theo đuổi anh từ cấp 2 đến cấp 3, em thích anh như vậy, anh có thể ở bên em không?”

Tôi vội lùi vào góc khuất.

Chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Chu Gia Vọng: “Cô thích tôi thì có liên quan gì đến tôi?”

“Tránh ra.”