Chiếc Cá Đứng Đắn Online Phá Án

Chương 55



Lúc Vệ Thập Mệnh vẫn còn đang lo lắng thì cuối cùng hai người cũng về đến nhà, Ngu Thất không có bất ngờ biến thành cá nữa. Sau khi tài xế rời đi, Vệ Thập Mệnh nhìn Ngu Thất đang ngủ ở ghế sau, hắn hơi do dự, cuối cùng quyết định bế anh kiểu công chúa rồi ôm ra ngoài.

Ngu Thất cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, nghĩ rằng mình đã trở lại dưới nước nên vô thức biến thành hình dạng cá.

Vệ Thập Mệnh đưa tay ra, nhìn bé cá chép vàng kim mà hơi ngẩn người, thầm lo lắng không biết cá có bị thiếu oxy không, đang chuẩn bị đặt lại vào bể thì bé cá lại cố gắng lật người, nằm gọn trong lòng bàn tay của Vệ Thập Mệnh tiếp tục ngủ.

Vệ Thập Mệnh: "..."

Sau khi xác nhận xung quanh không có ai, Vệ Thập Mệnh bế anh về biệt thự rổi thả vào bể, anh lập tức chìm dần xuống đáy. Ngu Thất không giống như những con cá bình thường, đến đáy nước rồi còn vẫy vây, dùng cát mịn phủ lên mình như thể đắp thêm một lớp chăn vậy.

Vệ Thập Mệnh đứng trước bể cá nhìn một lúc, cuối cùng nở cười bất đắc dĩ, nghĩ liệu ngày mai có nên thay nước không, dù sao thì cũng có một con cá say rượu trong đó, chắc chắn nước trong bể đã lẫn rượu mất rồi.

Ngu Thất đang ngủ say hoàn toàn không hay biết người bạn cùng phòng đang lo lắng không yên. Lúc này, anh cảm thấy vô cùng thư giãn, lặng lẽ chìm xuống đáy nước ngủ một giấc không lo âu.

Vệ Thập Mệnh vào phòng tắm, tắm sạch mùi hải sản trên người. Thời gian vẫn còn sớm, chưa đến giờ nghỉ ngơi thường lệ, hắn nghĩ đến cuộc gọi vừa rồi của Trương Kha nên cầm theo cái lọ ước nguyện nhỏ từ phòng sách ra để nghiên cứu.

Chiếc lọ ước nguyện nhỏ bé trông có vẻ vô cùng bình thường, phần trên là nút gỗ, dưới là chai thủy tinh, bên trong chẳng có gì cả. Vệ Thập Mệnh lật đi lật lại hai lần rồi gõ ba từ "lọ ước nguyện" vào công cụ tìm kiếm.

Câu chuyện về lọ ước nguyện này đến từ nước ngoài, một nàng công chúa trong lúc du ngoạn đã gặp được một chàng trai tuấn tú, từ bỏ tất cả để theo chàng bỏ trốn, sống một cuộc sống bình dị. Không lâu sau, quốc vương tìm thấy nàng và uy hiếp nàng trở về cung, nếu không sẽ giết người yêu của nàng. Nàng công chúa bất đắc dĩ đành phải quay lại cung điện, trước khi rời đi, người yêu đã đưa nàng một bình ước nguyện, nói rằng chỉ khi những người yêu nhau chân thành mới có thể biến ước nguyện thành sự thật. Chẳng bao lâu sau, nàng công chúa nghe tin mình sẽ phải gả cho một hoàng tử mà mình không quen biết, và người yêu của nàng thực ra đã bị quốc vương giết chết từ lâu. Nàng tuyệt vọng rút kiếm tự sát, máu dần dần nhuộm lên chiếc bình ước nguyện. Quốc vương đau lòng vô cùng, ông mở bình ra, phát hiện trên bình có ghi dòng chữ: Hy vọng chàng hạnh phúc.

Tuy nhiên, nàng công chúa đã chết không biết rằng, hoàng tử mà mình sắp gả là chính người yêu của nàng, họ vốn dĩ là một. Nhiều năm sau, cuối cùng hoàng tử cũng gặp được người mà mình yêu như ước nguyện của công chúa, sống hạnh phúc mãi mãi.

Vệ Thập Mệnh: "..." Cảm thấy chắc là mình đã già rồi, không thể hiểu được những câu chuyện tình yêu như thế này của mấy cô gái.

Vệ Thập Mệnh lại tiếp tục tìm kiếm thêm những thông tin khác nhưng không thu được nhiều kết quả. Những loại bình nhỏ bình thường như thế này không có đặc điểm gì nổi bật, có thể tìm thấy ở khắp nơi, cũng không thể kiểm tra được nguồn gốc.

Vệ Thập Mệnh mở bình ước nguyện ra, lại kiểm tra kỹ lưỡng cả trong lẫn ngoài nhưng vẫn không tìm được gì. Hắn lấy điện thoại chụp một bức ảnh của bình ước nguyện rồi gửi lên mạng dưới dạng ẩn danh, định mở rộng thêm nguồn thông tin.

Sau khi đăng bài, mười phút trôi qua mà không có ai trả lời, rõ ràng là mọi người không mấy quan tâm đến chiếc bình ước nguyện này, nhất là khi nó không có gì đặc biệt, cũng chẳng phải là chiếc bình ước nguyện đẹp đẽ.

Vệ Thập Mệnh cũng không vội vàng mà tiếp tục lướt web. Thế nhưng bất ngờ lại phát hiện một bài viết ẩn danh có gắn thẻ bình ước nguyện, vì kỹ thuật mã hóa không cao nên hắn dễ dàng giải mã được.

Nhấp vào bài viết, tiêu đề được viết bằng chữ đậm và to: "Mua bình ước nguyện với giá cao, phải là bình có thể thực sự biến ước nguyện thành sự thật, đặt cọc một triệu, xác nhận hiệu quả xong sẽ thanh toán nốt một triệu nữa."

Điều làm Vệ Thập Mệnh bất ngờ là, bài viết có tiêu đề như vậy lại thật sự nhận được rất nhiều phản hồi.

Tầng 1: "Chủ thớt bị sao vậy? Nếu thật sự có loại bình ước nguyện này, cứ ước có tiền tiêu mãi chẳng hết đi, ai còn đem bán làm gì!"

Tầng 2: "Nhìn đám giàu có lên cơn kìa trời."

Tầng 3: "Chủ thớt bao nhiêu tuổi rồi? Có phải tối qua nghe kể chuyện trước khi ngủ không?"

Tầng 4: "Nếu có thật thì cho tôi một tá bình ước nguyện như thế nhé."

Tầng 5: "Ha ha ha, xem trò hề này, đọc tiêu đề đã thấy tự mâu thuẫn."

"..."

Tầng 43: "Đã xác định xong, bài lùa gà kéo lượt xem thôi!"

Tầng 44: "Tôi có, không cần tiền."

Vệ Thập Mệnh dừng lại, nhìn vào phản hồi ở tầng 44, trước đó không ai tin, những phản hồi đều rất kỳ lạ, nhưng đến tầng này chỉ có vỏn vẹn sáu chữ, mà không hiểu sao lại cảm thấy độ tin cậy khá cao.

Quả thật, ngay khi bài viết này xuất hiện, sau đó có một loạt phản hồi, có người nói là đang đóng kịch, có người nói là rảnh rỗi không có gì làm, có người nói là đang đùa, còn vô số những lời khinh bỉ và nghi ngờ nữa.

Phần lớn mọi người đều coi đây là một trò đùa mà thôi.

Nhưng chủ bài viết ấy lại nhanh chóng trả lời, rõ ràng là đã tin vào đó.

Người đó trả lời tầng 44: "Vậy cần gì?"

Dưới bài viết, số lượng người vào xem ngày càng nhiều, rõ ràng là thấy chuyện này rất thú vị.

Người ở tầng 44 nhanh chóng đưa ra câu trả lời: "Chỉ cần bạn nói có hay không, nếu đã suy nghĩ kỹ thì nhấn vào liên kết này, nhưng một khi nhấp vào liên kết có nghĩa là bạn sẵn sàng chịu bất kỳ cái giá nào, không thương lượng hay cò kè mặc cả."

Câu trả lời kỳ lạ như vậy lại khiến mọi người càng cảm thấy chuyện này thật vô lý.

"Xem hai tên ngốc này."

"Ha ha ha, tưởng chúng tôi dễ bị lừa sao?"

"Chủ thớt đâu rồi, tò mò không biết chủ thớt có tin không."

"Liên kết gì vậy, không mở được, nhìn là biết giả rồi, lừa gạt người khác, tản ra đi."

"Tôi cũng không mở được, xem ra là lừa người thôi, hơi thất vọng."

"Để tưởng là liên kết kỳ lạ gì đó [cười gian] [cười gian]"

"Tầng trên, tôi hiểu bạn mà."

"Cái gì mà công nghệ tiên tiến, dẫn link sex hả?"

"¥!!%...%"

Chủ đề dần đi chệch hướng, thêm vào đó là từ nãy đến giờ chủ bài viết vẫn chưa có hồi âm, thế là không ai tiếp tục quan tâm đến vấn đề về bình ước nguyện nữa.

Đương nhiên Vệ Thập Mệnh cũng nhìn thấy liên kết đó, hắn nhấp vào. Trang web chuyển hướng, nhưng trên trang trắng chỉ có vòng tròn làm mới, mãi không tải được nội dung. Một lúc sau, màn hình hiện lên thông báo: Trang web truy cập không tồn tại.

Vệ Thập Mệnh nhìn vào địa chỉ web, bỗng có cảm giác quen thuộc.

Hắn lập tức mở ra tài liệu mà La Phù Nhược đã gửi cho mình, chính là trang web chưa giải mã được, cũng là trang web lần trước Lương Tân Chi và Lê Lê đã đăng nhập.

Quả nhiên, so sánh kỹ thì có thể xác định rằng ba địa chỉ web này hoàn toàn giống nhau!

Vệ Thập Mệnh không khỏi ngồi thẳng người, cảm thấy như mình đã chạm phải một bức tường nào đó, đằng sau đó là sự thật, còn bên ngoài là sự mơ hồ không rõ.

Vệ Thập Mệnh không thử tự mình giải mã, dù sao chuyên môn của La Phù Nhược vẫn hơn hẳn nên hắn không nghĩ mình có thể tìm được thông tin gì mới từ địa chỉ web này.

Vệ Thập Mệnh lại cầm chiếc bình ước nguyện trên bàn lên, lần này hắn buộc phải bắt đầu suy nghĩ về công dụng thực sự của chiếc bình này. Như Trương Kha đã nói, chiếc bình này là do một "fan cuồng" không rõ tên gửi đến, lúc đầu bên trong có mảnh vụn nội tạng, chỉ là không biết chúng đã biến mất từ khi nào.

Nhớ lại trong lịch sử trò chuyện của Lê có đề cập đến mô hình bộ xương rồi nhìn lại chiếc bình ước nguyện trước mặt, nếu mô hình bộ xương và chiếc bình ước nguyện đến từ cùng một nơi, cũng chính là cái nơi bí ẩn đó thì có lẽ chiếc bình này thật sự có khả năng biến ước nguyện thành sự thật. Tuy nhiên, xét về mô hình xương trước đó, có lẽ cái giá phải trả cho một ước nguyện sẽ vượt xa mọi tưởng tượng.

Mặc dù không biết "nơi đó" cụ thể là gì, nhưng từ những gì đã biết hiện tại, có thể thấy mọi thứ ở "nơi đó" đều có một sự cân bằng, giúp mọi người đạt được mục đích thông qua sức mạnh siêu nhiên, chỉ là điều kiện, quy trình, thậm chí là các quy tắc để bước vào vẫn chưa rõ ràng.

Không biết từ lúc nào mà đã đến 11 giờ đêm, Vệ Thập Mệnh quyết định nghỉ ngơi, đúng lúc hắn chuẩn bị tắt máy tính thì bất ngờ có hồi âm trên bài đăng trước đó.

Tầng 1: "Không có bình ước nguyện, nhưng có hộp nhạc ước nguyện, chủ bài viết có hứng thú tìm hiểu không?"

Vệ Thập Mệnh xoa cằm, nhanh chóng trả lời: "Hộp nhạc ước nguyện như nào?"

Lần này, người kia lại không trả lời ngay lập tức, Vệ Thập Mệnh kiên nhẫn chờ đợi 20 phút, cuối cùng người kia mới đáp lại: "Muốn mua không? Không cần tiền, chỉ cần bạn sẵn sàng trả giá, bạn có muốn không? Muốn giao dịch không?"

Vệ Thập Mệnh không thể nào cứ vậy mà làm theo lời của tên kia, hắn cảm thấy rằng quy tắc của "nơi đó" có vẻ rất nghiêm ngặt, mọi giao dịch dường như đều đi kèm với những lời hứa hẹn: "Tôi có thể xem thử không?"

Người lạ: "Không thể, nếu muốn xem thì chỉ cần đồng ý giao dịch, tôi sẽ gửi trực tiếp cho bạn."

Vệ Thập Mệnh gõ gõ đầu gối, định trả lời nhưng người kia có vẻ còn vội vàng hơn hắn.

"Đây là liên kết, nếu đã suy nghĩ kỹ thì có thể nhấp vào, một khi giao dịch sẽ không thể hoàn trả."

Vệ Thập Mệnh nhướng mày nhìn liên kết trên màn hình, cuối cùng vẫn quyết định nhấp vào. Màn hình hiện lên vòng tròn làm mới quen thuộc, cuối cùng xuất hiện một số hình ảnh không được thuận mắt cho lắm.

Vệ Thập Mệnh giật mình. Vì mở phải một trang web không đứng đắn nên máy tính lập tức có dấu hiệu nhiễm virus, bị treo màn hình.

Vệ Thập Mệnh: "..."

Cuối cùng, sau vài lần thử, thám tử Vệ phát hiện máy tính của mình thực sự bị treo. Hắn đành phải cài lại hệ thống, nhìn thấy thanh tiến trình còn phải mất hai tiếng nữa mới hoàn tất nên đành để máy tính tự cập nhật rồi đi ngủ.

Đèn trong phòng khách đã tắt, chỉ còn màn hình máy tính trên bàn trà phát ra ánh sáng mờ ảo.

Thời gian trôi qua, cuối cùng thanh tiến trình trên màn hình cũng hoàn thành, máy tính khởi động lại.

Màn hình máy tính không phải là giao diện desktop bình thường mà là một trang web, một cửa sổ hiện lên: "Bạn có chấp nhận giao dịch từ Hộp Nhạc Ước Nguyện không? Sau 3 phút, giao dịch sẽ tự động đóng, xin hãy cân nhắc kỹ."

Trong phòng khách, mọi thứ đều yên tĩnh, bé Hổ và Vân Hoàn Ân đã đi chơi từ hôm qua, hôm trước Ngu Thất còn thấy hai đứa đang lên kế hoạch thu thập các loại hạt vào cuối thu, không biết có phải đã xuất phát rồi không.

Ngu Thất say rượu ngủ mê như chết, hoàn toàn không biết đến năng lượng bất thường đang tỏa ra từ màn hình máy tính.

Cuối cùng, do không có ai thao tác trong vòng ba phút nên cửa sổ thoại tự động bị đóng lại, trang web kỳ lạ đó cũng biến mất, màn hình máy tính lại trở lại giao diện của trang web không đứng đắn, may mắn lần này máy tính không bị gì nữa.

Sáng hôm sau, con cá say rượu đã tỉnh dậy trong trạng thái đầu óc choáng váng, anh cố gắng đứng dậy dưới đáy bể, lắc lắc lớp cát trên người đi rồi biến thành hình thái người cá nổi lên trên mặt nước.

Ngu Thất ngạc nhiên phát hiện ra, hạt giống cây hoa súng mini mà Vệ Thập Mệnh gieo vào bể cá trước đó đã nở hoa rồi, cả tảo biển rong biển dưới đáy nước cũng đã mọc chỉ trong vòng một đêm, Ngu Thất gãi đầu, chẳng lẽ hôm qua uống say rồi vô tình sử dụng linh lực sao?

Ngu Thất vô tình nhìn thoáng qua phòng khách, lập tức thấy máy tính xách tay trên bàn trà và trang web đang hiển thị trên đó.

Anh tò mò ra khỏi bể cá nhảy lên bàn trà, vừa ngáp vừa nhìn vào đó, thấy một trang poster về sự sinh sản của con người.

Vệ Thập Mệnh tỉnh dậy, hắn vừa bước ra khỏi phòng ngủ đã nhìn thấy ngay bé cá vàng đứng trước máy tính, có vẻ như đang nhìn vào màn hình. Hắn cũng nhìn sang, sắc mặt lập tức tối sầm, bước nhanh vài bước đến đóng trang web lại rồi tắt luôn máy tính: "Cấm trẻ vị thành niên xem."

Ngu Thất nghĩ một lát, cũng chẳng để ý gì: "Tôi đã 88 tuổi rồi, yên tâm, tôi hiểu mà." Nói xong còn ợ một cái.

Vệ Thập Mệnh: "..."



Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Thập Mệnh: "Tôi không có, tôi không làm, anh hiểu lầm tôi rồi."

Ngu Thất: "Aaa tôi hiểu mà."