Chiêu này làm anh cảm nhận được thực lực của đối phương, cũng là Siêu Phàm Nhất Cảnh giống anh.
Có điều căn cơ Siêu Phàm Nhất Cảnh của đối phương rất vững, hiển nhiên đã ở cảnh giới này rất nhiều năm rồi, sợ là không bao lâu nữa sẽ đột phá Siêu Phàm Nhị Cảnh.
Cao thủ của Hoàng tộc họ Vũ cũng hoảng sợ, võn dĩ lão ta nghĩ răng dù Dương Thanh có mạnh thì cùng lãm chỉ là bán bộ Siêu Phàm. Đến giờ phút này, lão ta mới ý thức được Dương Thanh đã bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh.
Mặc dù mới vừa bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh nhưng một chiêu này, sức mạnh Dương Thanh bộc phát ra không hề kém gì lão ta, thậm chí còn mạnh hơn.
Lão ta chỉ cảm thấy có một luồng khí kình kinh khủng đang lan từ cánh tay lão ta ra toàn thân.
“Bộp bộp bộp!”
Bồng nhiên lão ta lui ra sau ba bước.
Trái lại Dương Thanh vẫn đứng yên tại chỗ, chỉ là mặt đất dưới chân anh đã lõm xuống.
Đoàn Hoàng cách đó không xa cũng ngạc nhiên không thể tin nổi.
Mặc dù lão ta biết Dương Thanh rất mạnh nhưng không ngờ khi chiến đấu với cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ, Dương Thanh vẫn chiếm lợi thế.
Đến giờ phút này lão ta mới hiểu tại sao Đoàn Vô Nhai luôn ngăn cản lão ta giết Dương Thanh, kiên quyết muốn làm thân với Dương Thanh, sẵn sàng chấp nhận cái danh bất hiếu, thậm chí còn muốn cướp đoạt quyền lực.
Bởi vì Đoàn Vô Nhai biết sự lớn mạnh của Dương Thanh, nếu Dương Thanh muốn tiêu diệt Hoàng tộc họ Đoàn thì đó là chuyện đơn giản như trở bàn tay.
“Vô Nhai, phụ hoàng hiểu lầm con rồi!”
Đoàn Hoàng nhìn Đoàn Vô Nhai, mắt đỏ hoe nói.
Đoàn Vô Nhai khế mỉm cười, lắc đầu: “Phụ hoàng có thể hiểu được thì tất cả những thứ con làm đều xứng đáng!”