Anh ngạc nhiên nói: “Chẳng lẽ bọn họ dễ bị lừa như vậy sao? Rõ ràng Hoàng tộc Thượng Quan không giết Lý Dương mà bọn họ vẫn cho phép nhà họ Lý khai chiến?”
“Nếu nhà họ Lý có người đấu lại được người bảo vệ quy tắc thì sao?”, Thượng Quan Nhu đột nhiên hỏi.
Dương Thanh sững sờ, lập tức đáp: “Vậy thì dù người bảo vệ quy tắc biết cái chết của Lý Dương không liên quan tới Hoàng tộc Thượng Quan cũng chỉ có thể bị nhà họ Lý ngăn chặn.
Một khi bọn họ diệt được Hoàng tộc Thượng Quan, sợ là Hoàng tộc sẽ phải đổi sang họ Lý”.
Sự tồn tại của người bảo vệ quy tắc vốn là vì giữ gìn ổn định cho Hoàng thành. Nếu Hoàng tộc bị diệt, chỉ cần một gia tộc khác kịp thời thay thế thì cục diện ở Hoàng thành sẽ không bị ảnh hưởng.
Lúc Thượng Quan Nhu nói cái chết của Lý Dương có thể do nhà họ Lý tự gây ra, Dương Thanh còn không tin. Nhưng sau khi nghe cô ta phân tích, anh lại cảm thấy khả năng này là rất lớn.
Xem ra nhà họ Lý không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. E là thực lực của bọn họ đã vượt xa Hoàng tộc Thượng Quan.
Nếu không nhà họ Lý đã không thể lung lay địa vị của Hoàng tộc.
“Dù đây chỉ là suy đoán của tôi nhưng tôi nghĩ đây rất có thể là sự thật”.
Thượng Quan Nhu nhìn Dương Thanh, trâm giọng nói: “Nếu nhà họ Lý thật sự muốn ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan, tức là bọn họ tự tin năm chắc phần thăng”.
“Tôi cầu xin cậu một chuyện. Nếu Hoàng tộc Thượng Quan thật sự gặp phải tai hoạ diệt vong, mong cậu có thể ra tay cứu giúp”.
Lúc này, Thượng Quan Nhu đỏ bừng mắt nhìn anh, vẻ mặt khẩn khoản.
“Yên tâm, nếu thật sự có chuyện này, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu”.
Dương Thanh nghiêm nghị nói.
Khi ở Yến Đô, Thượng Quan Nhu không hề do dự đứng về phía anh, từ đó kết bạn được với anh.