Lúc này Mã Siêu mới hỏi: “Anh Thanh, Tiểu Uyển nói gì với anh thế?”
Dương Thanh không giấu giếm, nói lại những gì mà Phùng Tiểu Uyển vừa nói cho Mã Siêu.
Sau khi nói xong, Dương Thanh nói: “Bây giờ về vẫn kịp, tôi hy vọng cậu sẽ quay về, ở bên chị Lâm và bé Tĩnh An, về phần phong ấn trong người cậu, cứ giao cho tôi, tôi sẽ tìm được một cao thủ đỉnh cao có sức mạnh Phong Ấn”.
Lần này anh phải đến Ma Sơn, mà ở Ma Sơn có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, Dương Thanh không tin không tìm được cao thủ nào có sức mạnh Phong Ấn ở đó.
Chắc chắn cao thủ đã phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu hồi trước đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu vậy, Dương Thanh chỉ cần tìm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có sức mạnh Phong Ấn ở Ma Sơn là có thể củng cố phong ấn cho Mã Siêu rồi.
Mã Siêu lập tức lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Anh Thanh, anh cứ yên tâm, em không sao, không chừng khi ở Ma Sơn, em sẽ tìm ra cách tự cứu mình”.
Dương Thanh lập tức nổi giận, quát: “Tên khốn nhà cậu, đã thế rồi mà vẫn muốn đến Ma Sơn? Cậu không sợ chết ở Ma Sơn à? Tại sao cậu không bầu bạn với chị Lâm và bé Tĩnh An, nếu cậu chết, họ phải làm sao chứ?”
Mã Siêu bình tĩnh nhìn Dương Thanh đang kích động, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Anh Thanh, em biết anh muốn tốt cho em, nhưng anh đã giúp em quá nhiều rồi, em cũng không thể dựa vào anh mãi đúng không?”
“Em cũng biết, nếu để anh tìm cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có sức mạnh Phong Ấn thì sẽ dễ hơn em tìm rất nhiều, nhưng ở Ma Sơn, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào”.
“Em có vợ con, nhưng anh cũng có! Không thể bắt anh chịu mọi thứ vì em được đúng không? Làm thế không công bằng với anh, cũng không công bằng với chị dâu và Tiêu Tiêu”.
“Anh Thanh, em hy vọng sau này, anh có thể suy nghĩ cho mình nhiều hơn một chút”.