Họ cung kính đi sau Diệp Huyền Tần, nhìn anh với ánh mắt tràn đầy sự kính nể.
Từ lúc họ tấn công khiếu huyệt thành công, rồi thăng cấp chiến thần, Diệp Huyền Tân đã trở thành một niềm ngưỡng mộ không gì sánh được trong lòng bọn họ.
Chưa nói đến ơn nghĩa mà Diệp Huyền Tân giúp họ tấn công khiếu huyệt, chỉ cần nói về thực lực của Diệp Huyền Tân.
Với những chỉ dẫn đơn giản của anh, đã khiến mười đội trưởng đều thăng cấp chiến thần, vậy thì thực lực của anh chắc chắn phải nằm trên cấp chiến thần!
Đây là một người mạnh thật sự, đáng để họ tôn trọng.
Diệp Huyền Tân liếc nhìn một vòng, nói: “Nói xem, tấn công được mấy khiếu rồi”
Mười đội trưởng lần lượt báo cáo.
“Tôi mở được ngũ khiếu rồi”
“Tôi mở được lục khiếu rồi: “Tôi ít nhất, chỉ mở được nhị khiếu”
Satan báo cáo cuối cùng: “Tôi đã mở được thất khiếu!”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Ừm, chiến thần, cũng phân cấp bậc, phân cấp theo thứ tự chiến thần nhất khiếu chiến thần nhị khiếu đến chiến thần thất khiếu!”