Chơi Đùa Tình Cảm Với Ảnh Đế

Chương 2



Chết tiệt, sao hắn không biết giữ khoảng cách gì hết vậy.

Tôi giật mình, nhanh chóng buông tay ra.

Hắn nhân cơ hội đó lấy chiếc vali từ tay tôi.

Tôi:...

Tống Trì hơi nghiêng đầu, giọng điệu thản nhiên: “Đừng tranh nữa, để tôi giúp, đạo diễn đang chờ không nổi rồi.”

[A ôi ôi, nắm cổ tay kìa, hai người này quả nhiên có cái gì đó mờ ám.]

[Chính thất thì luôn tự nhiên, trước mặt tiểu thiếp không giận mà vẫn có uy. Bạch Bạch, anh vẫn còn non lắm.]

[Ha ha ha, dù là trong phim hay ngoài đời, anh Tống luôn vừa quyến rũ vừa hài hước.]

Tôi đang định giành lại chiếc vali thì Tống Trì đã đi xa rồi.

Thậm chí hắn còn quay đầu lại ra hiệu cho chúng tôi mau theo kịp.

Tống Trì không còn giận tôi nữa sao?

Tôi giậm chân một cái rồi nhanh chóng đuổi theo.

4

Sau khi chào hỏi lần lượt các khách mời, chương trình bắt đầu với phần thử thách đầu tiên.

Để quảng bá cho bộ phim, chương trình yêu cầu chúng tôi diễn lại một số cảnh trong phim.

Nhưng lần này, chúng tôi sẽ diễn lại các phân đoạn trong phim mới của đối phương.

Vì trong phim, cả nam chính, nam phụ và tôi đều có quan hệ tình cảm với nhau, vậy nên tôi phải chọn một người trong số Tống Trì và Giang Tự Bạch làm bạn diễn.

“Tiểu Chu, hay là em chọn đi?”

“Em á?” Đạo diễn thật biết cách kéo thù hận cho tôi mà.

“Chị Chu Chu, trong phim chị không có phân cảnh với anh Dư Bạch, hay là lần này chị chọn anh ấy đi.”

“Em, em muốn thấy chị Chu Chu diễn với anh Tống! Nhân tiện cho em học hỏi chút xíu.” Nữ chính của một bộ phim khác, Hứa Trục, đề nghị.

Tôi nhìn về phía Tống Trì, hắn đang nhìn tôi chằm chằm, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.

[Tống Trì ngoài mặt không quan tâm, nhưng thực chất trong lòng: Chọn tôi nhanh lên!]

[Ôi, lâu lắm rồi không thấy anh cười cứng đờ như vậy.]

[Hu hu hu, chị Chu Chu ơi chọn anh Tống đi, anh Tống cười tươi đến mức không kìm được nữa rồi.]

[Tôi bỏ phiếu cho Bạch Bạch, tôi thích chó con nhất.]

Tống Trì thấy tôi nhìn mình thì hắn khẽ nhếch khóe miệng lên, ánh mắt liếc sang chỗ khác.

Có vẻ hắn không muốn tôi chọn mình.

Tôi suy nghĩ một lúc: “Vậy tôi sẽ chọn Giang…”

Đột nhiên một tiếng "cạch" vang lên.

Chai nước bên cạnh Tống Trì bị rơi xuống.

“Xin lỗi.” Tống Trì phủi phủi chiếc quần bị nước b.ắ.n lên: “Cô Chu, xin cứ tiếp tục.”

“Được, tôi chọn..."

“Khụ khụ, Tiểu Chu, hay là để họ cạnh tranh đi, ai diễn tốt hơn thì chọn người đó, như thế công bằng hơn.”

Đạo diễn đột nhiên đề nghị.

“Không phải chứ đạo diễn, ông thay đổi như chong chóng ấy, một ngày thay đổi tận ba lần.”

[Ha ha ha ha ha ha ha, Tống Trì, anh cố ý phải không!]

[Tôi thấy rồi, Tống Trì vừa bí mật ra dấu cho đạo diễn số 3, thử đoán xem số 3 nghĩa là gì.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[Tống Trì, anh có cần phải lén la lén lút như vậy không? Nếu thích thì chủ động đi!]

Tôi thực sự không đoán được ý đồ của đạo diễn, nhưng trông Tống Trì có vẻ kháng cự.

Trong lòng tôi cảm thấy không vui, thế nên tôi nhất định phải làm khó hắn một chút.

“Đạo diễn, chỉ được chọn một người thôi sao?”

Tôi chớp chớp mắt: “Tôi muốn cả hai cơ.”

Đạo diễn trợn tròn mắt, còn chưa kịp để mọi người phản ứng lại thì Tống Trì đã tức tối đập bàn: “Chu Nguyệt!”

Tôi giật mình nhưng vẫn giả vờ ngây thơ vô số tội: “Sao vậy?”

Quả nhiên hắn tức giận rồi.

Tống Trì nhìn đám người hóng hớt xung quanh, bất đắc dĩ điều chỉnh lại sắc mặt: “Hai người như vậy không ổn đâu, không thể nào diễn được.”

“Được chứ, sao lại không nhỉ?!” Đạo diễn hưng phấn nói: “Có vài cảnh ba người diễn, trợ lý đâu? Chuẩn bị đạo cụ, quyết định xem ai sẽ đóng vai nam chính.”

Tống Trì gật đầu, khẽ mỉm cười nhưng trong lòng không hề cười: “Đạo diễn Cố, cái kia, tôi muốn hỏi là khách mời của chương trình kỳ sau đã quyết định chưa?”

Hỏi cái này để làm gì?

“À, cái này... Tất nhiên rồi, các fans ơi, xin hãy chờ đón nhé ~”

Trông đạo diễn có vẻ hơi chột dạ.

[Tốt lắm, chị Chu Chu của tôi dám nghĩ dám làm, chỉ có trẻ con mới chọn, còn chị tôi thì chọn cả hai.]

[Chỉ hai người thôi.]

[Không dám nghĩ, nếu hai người đàn ông này cùng tranh giành tôi, tôi sẽ là cô gái hạnh phúc biết nhường nào.]

[Nhát gan, tôi dám nghĩ chứ, nếu cả hai cùng theo đuổi tôi thì sao? (biểu cảm tay mèo chọt chọt ngón tay)]

[Tống Trì, có phải năm năm trước anh đã thích Chu Nguyệt rồi không, giờ mới gặp lại, mắt cứ dán vào cô ấy suốt.]

[Giọng điệu của Tống Trì nghe như đang đe dọa đạo diễn, không lẽ, kỳ sau anh Tống lại xuất hiện?!]

5

Đạo diễn mang đạo cụ đến.

Hai người Tống Trì và Giang Tự Bạch sẽ chơi vật tay.

Trong thời gian này, đạo diễn sẽ đưa ra câu hỏi cho họ, không được ngập ngừng, phải trả lời ngay lập tức.

Ngay từ khi Tống Trì và Giang Tự Bạch nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau, tôi đã cảm nhận được một luồng điện vô hình tỏa ra giữa họ.

Tống Trì hơi cúi đầu, môi mỏng khẽ mím, yên lặng dùng sức, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên.

Làn da của Giang Tự Bạch rất trắng, mồ hôi lấm tấm trên trán, cậu cắn răng, cơ mặt căng thẳng hết sức.

Thể lực hai bên không phân trên dưới.

Đạo diễn từ tốn bắt đầu đặt câu hỏi.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Tim tôi cũng bắt đầu thắt lại, sợ rằng ông ấy sẽ hỏi điều gì không nên hỏi.

“Nào, Tống Trì nghe câu hỏi, trong khi quay “Tuý Nhan”, điều gì ở Chu Nguyệt khiến cậu cảm động nhất?”

“Mỗi cảnh quay đều rất nghiêm túc, nhập diễn nhanh, giàu cảm xúc.”

Sắc mặt Tống Trì không đổi, câu trả lời cũng hết sức thỏa đáng.

“Câu hỏi tiếp theo, Tự Bạch trả lời, hãy cho biết cậu nghĩ rằng tình cảm giữa Triều Nhan và Triều Mạc trong phim khác với thực tế giữa cậu và Chu Nguyệt như thế nào.”

Trong phim, Triều Nhan và Triều Mạc là hai chị em khác cha khác mẹ.

Ở giai đoạn đầu, Triều Mạc rất ghét người chị gái này, nhưng sau khi phát hiện bản thân đã yêu Triều Nhan thì liền biến thành cún con.

Khi chứng kiến khoảnh khắc Triều Nhan và nam chính bày tỏ tình cảm với nhau, cún con đã hóa thành chó điên, dùng quyền thế để cướp lấy nữ chính, tính chiếm hữu vô cùng mạnh.

Tống Trì âm thầm dùng sức, Giang Tự Bạch cắn môi, cũng không thả lỏng tay ra, cậu dùng tay trái lau mồ hôi trên trán.

“Có lẽ… Sự khác biệt lớn nhất chính là, tôi… Ngoan hơn Triều Mạc một chút.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com