Chơi Đùa Tình Cảm Với Ảnh Đế

Chương 7



[Hai người không thể vì chúng tôi mà nói chuyện một chút sao?!]

[Ba ơi, mẹ ơi, con chào đời rồi nè~]

[Tôi là fans của Chu Nguyệt, hiện giờ tôi đã kết hôn với fans của Tống Trì, fans cũng đã cưới rồi, chính chủ có thể nhanh chóng cưới đi được không.]

[Tôi có thể cô đơn mười nghìn năm, nhưng giường CP của tôi nhất định phải chịu động đất cấp 8]

[Không phải, khu bình luận đã loạn đến vậy rồi mà sao hai người vẫn chưa nắm tay nhau vậy.]

“Chu Nguyệt, Tống Trì, hai người có thể nắm tay nhau một lát được không.”

Tiếng của đạo diễn vang lên trong tai nghe.

Nắm tay? Không ổn lắm đâu.

“Chu Nguyệt, lại đây.”

Tống Trì túm lấy tay áo tôi, móc bàn tay của tôi từ trong cổ tay áo ra.

Khi cúi đầu, hắn nhân cơ hội nhỏ giọng nói: “Diễn một chút đi.”

Lòng bàn tay của Tống Trì khô ráo, ấm áp, không hề lạnh băng giống như những người khác.

Tôi cố tìm chuyện để nói: “Tống Trì, anh nói xem chúng ta có phải rất có duyên không, lần nào cộng sự của tôi cũng là anh.”

Khiến tôi vẫn luôn cảm thấy xấu hổ như vậy.

Nhưng lời này tôi không dám nói ra.

“Ừ, tôi cũng cảm thấy vậy.”

Tống Trì ngược lại cũng không cà khịa tôi, nhưng chỉ một lát sau, lòng bàn tay anh đã chảy mồ hôi.

“Thư giãn chút đi, có hơi ướt rồi, tôi nhớ là trước kia anh không bị ra mồ hôi tay mà.”

“Ờ.” Tống Trì hơi thả lòng tay ra.

Hắn nghiêng đầu, tai hắn chợt đỏ lên: “Có thể là gần đây tức giận hơi nhiều.”

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

“Hả.” Tôi thành khẩn kiến nghị: “Vậy anh uống nhiều nước ấm vào.”

[Tức giận hơi nhiều? Để chị Chu giúp anh giải quyết đi.]

[Ha ha ha, uống nước ấm là thần mẹ luôn rồi.]

[Duyên phận? Tôi lại nghĩ rằng người nào đó là tấm màn đen thì đúng hơn.]

[Tống Trì đang rất lo lắng ấy nhe, Chu Nguyệt đúng là thẳng nữ sắt thép mà.]

[Cảm giác Tống Trì sắp phun ra một ngụm máu.]

Tôi không nhận thấy sự kỳ lạ của Tống Trì nên còn rất ân cần mà nhắc nhở anh: “Dây giày của anh bị tuột kìa.”

Bởi vì hôm nay phải hoạt động nhiều nên đạo diễn cho phép chúng tôi đi giày thoải mái.

Tống Trì ngồi xổm xuống buộc dây giày rồi đợi một lúc.

“Xong chưa?”

Đúng lúc Tống Trì vừa đứng dậy thì tôi rụt tay lại.

Cảm xúc trên đầu ngón tay có chút kỳ lạ, chờ tới khi tôi hoàn hồn lại, tôi suýt chút nữa đã nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.

Tống Trì nhanh chóng cầm tay tôi chặn lại.

“Sờ chỗ nào đấy?”

Tôi ướt đẫm mồ hôi, điên cuồng nói xin lỗi: “Xin, xin lỗi, thật sự xin lỗi, tôi không có cố ý.”

“Không, không sao.”

Khu bình luận cười ầm lên.

[Hay là, Chu Nguyệt là cây bìm bìm?]

[Tống Trì cũng đâu phải nam sinh nhỏ ngây thơ, đối với người như Chu Nguyệt, Tống Trì đúng là ăn không tiêu.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[Hôm nay sờ bò, ngay mai trêu bò, sớm muộn gì cũng có ngày cưỡi bò chạy như điên cho xem.]

Tôi chưa bao giờ muốn thanh danh khiến một đời của mình bị hủy hoại, nhưng từ bây giờ, tôi phải vĩnh viễn mang danh hiệu: Cây bìm bìm.

11

Giữa tôi và Tống Trì lại càng khó xử hơn.

Cự nự mấy ngày liền.

Tôi lại đón tiếp khoảng thời gian cố định tiếp theo.

Khoảng thời gian ghi hình này khá là thoải mái, được tiến hành trong nhà.

Fan hâm mộ gắn theo các chủ đề của tổ tiết mục, dựa theo quy cách nhất định đăng về CP mà mình yêu thích.

Năm nhóm xếp hạng đầu phải chụp chung những tấm ảnh ngọt ngào, đăng lên Weibo.

Quả nhiên, CP của tôi và Tống Trì, còn có của tôi với Giang Tự Bạch trực tiếp chiếm lấy hai vị trí đầu tiên.

Nhưng một cặp đôi khiến cho mọi người không ngờ tới đó chính là Tống Trì và Giang Tự Bạch.

Gọi tắt là CP Trì Ngư, nhìn vào tên liền hiểu, bọn họ đều là cá mà tôi nuôi.

*trì ngư là ao cá

Tôi cạn lời, còn không bằng gọi là “ngu ngốc”.

*CP Tống Trì - Giang Tự Bạch gọi tắt là Bạch Trì, pinyin là báichí, gần đồng âm với 白痴 báichī là ngu ngốc

Lúc chụp ảnh cùng Tống Trì, hắn vốn khoác lấy vai của tôi nhưng đạo diễn nói không đủ ngọt ngào.

Ngón tay Tống Trì chạm lên má của tôi, sau đó trượt lên theo đường quai hàm của tôi, nhẹ nhàng vân vê tai tôi.

Tôi run rẩy trừng mắt nhìn anh, chỉ có hắn mới biết tai tôi nhạy cảm.

Lúc chụp hình với Giang Tự Bạch, tôi cảm thấy có một ánh mắt luôn nhìn vào mình, nóng đến nỗi tôi không dám quay đầu lại.

Cho đến khi Tống Trì và Giang Tự Bạch đứng cùng nhau, ánh mắt của bọn họ như đang đánh nhau, không ai phục ai.

Còn tôi thì hả hê ở một bên.

[Cười chết, giống như hai con Hao Thiên Khuyển thật và giả không được xích lại, Chu Nguyệt giống như Dương Tiễn cắn hạt dưa nhìn hai con ch.ó đánh nhau.]

Sau khi những bức ảnh chụp chung ngọt ngào được đăng lên, fan hâm mộ có thể bình luận trong thời gian giới hạn, chúng tôi sẽ chọn ra 5 bình luận được yêu thích nhất để trả lời.

Trong thời gian này, đạo diễn đã thu điện thoại di động của chúng tôi để giữ cảm giác bí ẩn.

Đồng thời, ba vị khách mời không ngờ tới đã đến.

Một người là ca sĩ đang nổi tiếng Châu Dật Hứa, còn một người nữa là nữ minh tinh nổi tiếng nhờ tin xấu Lương Sơ, người còn lại là người mới Hứa Hoài.

“Tống Trì à, may là cậu giúp tôi mời bọn họ tới đây, tập tiếp theo của chương trình có cái để làm rồi.”

"Bọn họ đều là bạn tốt của tôi, mời đến thì mới đến, anh tốt nhất đừng có giở trò bịp bợm, còn có việc mà anh đã đồng ý với tôi nhất định phải làm được."

Đạo diễn mỉm cười:“Tôi mà cậu còn không yên tâm.”

Hai người họ có giao dịch riêng tư gì vậy?

"Chào cô Chu." Châu Dật Hứa chào hỏi với tôi.

"Xin chào." Tôi bắt lại tay anh ấy: "Tôi rất thích những bài hát của anh, không ngờ là chúng ta còn có thể ghi chung một tập của chương trình, tôi nhất định sẽ đến để xem buổi hòa nhạc của anh vào một ngày khác."

"Cảm ơn." Châu Dật Hứa là kiểu lưu manh vẻ đẹp trai toát hết ra bên ngoài, nhưng toàn thân lại rất chín chắn.

"Tháng này tôi có buổi hòa nhạc, nếu như cô Chu đồng ý đến cổ vũ, tôi sẽ rất vui mừng."

Nói rồi anh ấy đưa cho tôi hai tấm vé vào.

"Thật sao? Vậy cảm ơn anh nhiều rồi, nhưng mà một tấm là đủ rồi."

"Không sao đâu, chỗ tôi còn rất nhiều, nhưng vẫn xin cô Chu giúp tôi một việc."

"Việc gì?"

Tôi khá là nghi ngờ, dù gì thì chúng tôi bình thường cũng không có giao lưu gì.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com