Chồng Tôi Quyết Định Giữ Mình Vì Tình Yêu

Chương 4



Tôi vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn hơi mỉm cười với anh ấy.

"Hạ Tư Minh, có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc anh yêu cô ta ở điểm gì, khiến anh chọn phản bội tình cảm 10 năm, chọn bỏ vợ bỏ con không?"

Anh ấy hơi cau mày, "Nếu em cứ nhất định phải hỏi cho rõ..."

Im lặng một lát, anh ấy dùng một giọng điệu dịu dàng và cảm tính từ từ nói:

"Mấy năm nay vì công việc, anh đã chứng kiến quá nhiều sự lừa dối trong hôn nhân, sớm đã mất đi nhận thức và phán đoán bình thường đối với tình cảm và hôn nhân. Nhưng gặp cô ấy xong anh mới phát hiện, hóa ra còn có người phụ nữ như vậy, chỉ vì tình yêu và trách nhiệm, mà có thể không chút do dự hy sinh mười mấy năm thanh xuân tốt đẹp nhất của cô ấy. Cô ấy mang đến cho cuộc sống nặng nề, như nước tù đọng không thể thở được của anh, sự sống."

"Em hỏi anh yêu cô ấy ở điểm gì? Câu hỏi này anh cũng tự hỏi mình vô số lần."

"Vì cô ấy dịu dàng, lương thiện, kiên cường. Vì cuộc sống cho cô ấy đau khổ, cô ấy lại quật cường nở hoa trong bùn lầy. Vì mỗi buổi tối lạnh lẽo, cô ấy đưa cho anh một bát canh nóng."

Anh ấy nói xong một đoạn dài này, trên mặt cảm xúc dâng trào, dường như bản thân cũng cảm động.

Căn phòng rơi vào im lặng.

Một lúc lâu sau, tôi khẽ "Chậc" một tiếng.

"Vậy canh dì làm không nóng sao? Phải ra ngoài nếm thử một miếng tanh đó?"

Hạ Tư Minh ngưng lại, sắc mặt lập tức lạnh xuống.

"Đường Gia, em là người theo chủ nghĩa vị kỷ tinh tế, loại tình cảm này, em sẽ không hiểu được."

Tôi gật đầu, "Nếu đã như vậy, anh ra đi tay trắng, tôi đồng ý ly hôn."

Trên mặt anh ấy lộ ra vẻ mỉa mai rõ ràng.

"Chưa nói đến việc pháp luật không có chuyện ra đi tay trắng? Lùi một vạn bước mà nói, anh và Lâm Vãn không có bất kỳ hành vi thực tế nào, anh thậm chí còn không phải là bên có lỗi."

Tôi nhìn chằm chằm anh ấy, một lúc lâu không nói gì.

Một người, thật sự có thể thay đổi triệt để như vậy sao?

Trở mặt vô tình đến mức, như thể đột nhiên đổi linh hồn!

Hạ Tư Minh dường như đoán được tôi đang nghĩ gì, nhíu mày:

"Em không cần phải như vậy, tình cảm không còn thì ly hôn, đây là chuyện đương nhiên. Khi bị ngã trên núi chờ cứu viện, anh đã nghĩ thông suốt rồi, đời người ngắn ngủi, anh không muốn rụt rè sợ hãi không dám yêu, cho dù phải chịu tiếng xấu và sự chỉ trích, anh cũng phải liều mình sống thật một lần."

"Đường Gia, đừng quên anh làm nghề gì, cách của anh có rất nhiều, chỉ là anh có muốn dùng trên người em hay không mà thôi."

Tôi cười khẽ.

"Không dùng đến trên người tôi? Anh không phải đã sớm dùng rồi sao? Chơi trò bẩn thỉu đóng băng tài khoản, không thấy làm ô uế tình yêu cao thượng trong sáng của các người sao!"

Hạ Tư Minh nhìn tôi một cái, nhạt nhẽo nói:

"Xem ra em đã đi kiểm tra tài khoản rồi. Chuyện này không có gì, thao tác bình thường thôi, chỉ là để ly hôn không gặp thêm rắc rối mà thôi."

"Anh đã soạn sẵn thỏa thuận ly hôn rồi. Tiền và con theo anh, nhà theo em, đương nhiên, khoản vay còn lại cô phải tự giải quyết."

"Từ góc độ đóng góp kinh tế gia đình mà nói, phương án này anh đã làm hết sức rồi——"

"Bốp!"

Tôi cầm gạt tàn thuốc trên bàn, ném về phía anh ấy.

Anh ấy ôm trán.

Máu đỏ tươi chảy ra từ kẽ ngón tay.

7 (Căng rồi, đổi danh xưng thôi ^^)

"Cô điên rồi!"

Anh ta vừa kinh ngạc vừa tức giận, nhìn m.á.u chảy không ngừng, nhanh chóng cầm chìa khóa xe, không quay đầu lại lao ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chong-toi-quyet-dinh-giu-minh-vi-tinh-yeu/chuong-4.html.]

Tôi chậm rãi ngồi xuống, cầm ấm trà, rót cho mình một chén trà.

Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, cuộc đời tôi đã hoàn toàn thay đổi.

Từ ngân hàng ra, tôi nhận ra, Hạ Tư Minh cuối cùng đã đem những thủ đoạn thành thạo mấy năm nay, dùng trên người tôi.

Tôi có lẽ còn xui xẻo hơn những người phụ nữ khác một chút.

Không chỉ bị phản bội tình cảm, chồng còn là luật sư ly hôn chuyên nghiệp.

Mấy năm nay, anh ta đã sớm luyện thành cách hành xử lạnh lùng vô tình, mọi thứ đều xuất phát từ lợi ích, nếu tôi còn chìm đắm trong nỗi đau buồn vô dụng, chắc chắn sẽ không có chỗ chôn thân.

Tôi phải dùng cách hành xử của anh ta để giải quyết vấn đề.

Vậy nên trước khi về nhà, tôi đã đến nhà mẹ chồng đón Nhất Hiên ra, gửi ở nhà thầy dạy cờ vây quen biết.

Tôi lặng lẽ, uống từng chén trà một.

Vũ Khúc Đoạn Trường

Ngoài cửa sổ, không biết từ khi nào, một vầng trăng sáng đã lặng lẽ treo trên bầu trời.

Một lúc lâu sau, tôi đứng dậy đi vào phòng, lấy ra tờ giấy chẩn đoán. Đang ngây người, điện thoại rung lên, Hạ Tư Minh gửi cho tôi một bức ảnh.

Trong ảnh, trán anh ta đã được băng bó, đang nhắm mắt nằm trên đùi một người phụ nữ.

Hai bàn tay của một nam một nữ, nắm chặt lấy nhau.

Bên dưới là một dòng chữ:

[Vì cô không trân trọng anh ấy, tôi cũng không có gì phải áy náy nữa, chính sự giúp đỡ của cô, đã khiến tôi cuối cùng quyết định đồng ý với anh ấy.]

Đây là thông báo, càng là khiêu khích trắng trợn.

Người đã vượt qua được cảnh tuyệt vọng trong cuộc đời, sớm đã chứng kiến đủ loại xấu xa trên thế gian, làm sao có thể là một đóa hoa trong bùn lầy chứ?

Chiều nay cô ta làm đổ nồi canh là cố ý.

Khi tôi chuẩn bị rời đi, gọi tôi lại xin lỗi, cũng là cố ý.

Bởi vì cô ta đã sớm gọi Hạ Tư Minh đến.

Hạ Tư Minh nhìn rõ lợi ích, nhưng lại không nhìn rõ lòng người.

"Đàn ông thật đê tiện!"

Tôi khẽ nói, bỏ tờ giấy chẩn đoán vào máy hủy tài liệu.

Tiếng "rè rè" vang lên, lòng tôi bình tĩnh lại.

Đúng vậy, người tôi phải đối mặt.

Một là "người phụ nữ lương thiện xinh đẹp nhất".

Một là luật sư ly hôn chuyên nghiệp nổi tiếng.

Nhưng trận chiến khó khăn này, tôi quyết tâm cùng anh ta chiến đấu đến cùng.

Ly hôn chắc chắn là phải ly hôn.

Con trai và tiền, tôi cũng nhất định phải có.

Quan trọng hơn…

Là để cho đôi nam nữ si tình này, kiếp sau gắn chặt lấy nhau, c.h.ế.t cũng không thể tách rời.

Thuyền nhẹ đã qua vạn trùng sơn?

Tôi muốn các người, trùng trùng điệp điệp.

Núi cao còn có núi cao hơn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com