Chú nhìn tôi đang tỏ vẻ thần bì mà xoa đầu tôi rồi bảo . _ Ăn đi , em cũng ăn đi Hạ tiểu thư . Thật ra Hạ Thanh Thanh năm nay cũng đã 25 tuổi cô là một cô gái được nhiều người ở công ty theo đuổi , nhưng vì cái tính kén cá chọn canh nên bây giờ vẫn ế.
Từ lúc gặp Lâm Gia Phong đã yêu mất người đàn ông này , theo như cô biết Lâm Gia Phong là bác sĩ về thần kinh rất nỗi tiếng , là em trai của tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị , là con trai cưng của Lâm phu nhân , cộng với tướng mạo như thiên thần thật sự rất mê người . Ba người đang nói chuyện vui vẻ không chú ý đến từ xa một người đang ông mang vẻ đẹp kiều mị đẹp hơn cả phụ nữ đang đi lại phía họ . _ honey , không phải anh bảo đi gặp khách hàng à . Nghe xong câu đó Hạ Thanh Thanh thật sự đứng hình , còn chú đang uống nước nghe xong chữ honey mà sặc nước.
Xem bộ chú Duy diễn quá thật . _ Đây...!đây là ...!chả lẽ người ta đồn là thật . Chú tôi dính nhiều tin đồn lá cãi đặt biệt là bị đồng giới vì trước giờ chú chả có người phụ nữ nào bên cạnh .
_ Chị ...!chị đừng buồn thật ra chú em nằm trên.
Ai kia nghe xong lời này mặt đỏ nhìn chằm chằm tôi như muốn ăn tươi tôi vậy . _ Ngại quá em có việc em xin đi trước ạ . Cô ấy vẻ mặt sợ hãi ra về thật là tội nha , về phần người vừa gọi chú là honey người đó là bạn thân của chú Lục Minh Duy , lý do vì sao chú Duy ở đây mọi người biết rồi đấy là do tôi lúc ăn đã lén nhắn tin với chú . _ Mày đừng nhìn tao như vậy , là do bảo bối nhà mày hết đấy . Chú Duy vẻ mặt tội lỗi nhìn chú cái dáng vẻ đó thật là chết người , chú liếc tôi rồi lại liếc chú Duy .Thấy tội chú thật mà thôi kệ chú . _ Nó nhắn gì cho mày . Giọng nói lạnh lùng làm cho tôi sợ hãi đáp lại lời của chú là giọng nói đầy mong đợi của chú Duy . _ Gia Nghi bảo sẽ giúp tao cua An Kỳ , mà mày biết đấy tao thích An Kỳ mà . Nói xong câu này mặt chú Duy đầy vui sướng còn ngược lại mặt chú thì lại đen như đít nồi . _ Vì gái quên bạn ,còn con nữa muốn chú ế đến già á . _ Tao bảo này , mày xem mắt làm gì nuôi Gia Nghi lớn thịt chả lẽ không hợp sao . Nói câu đó nhìn đôi mắt gian xảo đó tôi cảm thấy sợ . Chú nhìn tôi hởi dài một hơi rồi lại buồn bã nói một câu làm tôi đỏ cả mặt . _ Nhỏ quá .
Chú nói cái gì nhỏ cái gì nhỏ , về phần chú Duy thì lại cười to làm mọi người xung quanh nhìn . _ Câm miệng . Tôi quát lớn một tiếng làm chú Duy đứng hình mất 5 giây , nhìn tôi một hồi chú Duy bảo . _ Vậy để tao , nhỏ lớn gì tao cũng chịu . Tôi biết họ nói cái gì nhỏ cái gì lớn nhưng thật sự chú không thích nhỏ sao.
Chú cao mày nhìn vào chú Duy giọng nói lạnh lẽo _ Anh mày thích nhỏ , Nói rồi chú đứng dậy dẫn tôi rời khỏi nhà hàng để lại chú Duy vẻ mặt cười cười . _ Thưa anh họ chưa thanh toán . Nụ cười đã tắt . Trên chiếc xe thể thao của chú yêu quý . _ Chú ...!chú thích nhỏ thật à Chả biết tôi phải con gái không sao lại hỏi câu đó mà không xấu hổ cơ chứ . _ Thật ra cũng không nhỏ lắm , lo học đi đừng nghĩ vụ đó nữa. Chú nhìn tôi rồi lại nhìn trước lái xe.
Chết thật tôi lại thích chú thêm một chút . _ À ,đúng rồi chú có thể ở dưới , nếu bé thích . Chú lại đang nói gì thế trời.