Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế

Chương 83



Cánh cửa ở trước mặt anh ta đóng rầm một tiếng.

 

Nhìn một mớ hỗn độn trên đất, Tần Dã bỗng nhiên cảm thấy n.g.ự.c trống rỗng.

 



 

Buổi tối bọn họ vẫn gặp nhau ở Tinh Lãng Đảo, Tần Dã cất giọng nói buồn rầu hỏi: “Này, tôi hỏi các cậu, các cậu có cảm thấy, có phải tôi vừa là người không có tài cán gì, vừa là người hèn nhát không?”

 

Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên đều giật mình. 

 

Quý Dương trêu chọc: “Cái gì đã thổi bay lớp sương mù trước mắt của cậu, khiến cậu hiểu rõ bản thân mình vậy?”

 

Hai người chợt cười to.

 

Vẻ mặt Tần Dã tức giận, cầm lấy cái gối ở ghế đánh bọn họ: “Cút cút cút!”

 

Tiếng cười càng to.

 

Hoắc Cận Hành cầm notebook sắp xếp lại văn kiện của công ty, làm ngơ với những tiếng cười đùa xung quanh.

 

Tần Dã lặng lẽ đến gần, hỏi: “Ừm, Nhị thiếu, cậu cảm thấy sao?”

 

“Đừng ồn ào.” Anh nhàn nhạt nói.

 

“……..” Chặn họng, Tần Dã chán nản đi chỗ khác.

 

Anh ta thở dài, ỉu xìu nói: “Còn không phải trợ lý đó của tôi… Phiền c.h.ế.t đi được.”

 

Hoắc Cận Hành ngước mắt lên liếc nhìn anh ta.

 

“Làm sao vậy?” Quý Dương hỏi.

 

Tần Dã: “Bị chọc khóc, tức giận bỏ chạy.”

 

Anh ta nói cho bọn họ nghe về trò đùa dai mà hôm nay mình thực hiện, Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên nghe xong bất lực lắc đầu. 

 

Thẩm Hoài Xuyên nói: “Đó không phải là những gì mà cậu muốn sao? Sao lại thấy phiền nữa.”

 

“Thế nhưng…” Anh ta than thở một tiếng, vô cùng phiền muộn: “Nhưng mấu chốt là sau đó tôi còn đi họp báo! Các cậu nói xem…..Haizzz.”

 

Hôm nay Tần Dã thật sự đã đi đến họp báo.

 

Hạ Thụ không ở đó, bản thân anh ta cũng không biết hoạt động gì, thời gian nào, ở đâu, nên cố ý gọi điện thoại cho Abel hỏi.

 

Lúc Abel ở bên kia điện thoại nghe anh ta nói muốn đi họp báo còn tưởng rằng anh đã bị bắt cóc, tranh luận nửa ngày anh ta mới hiểu ra.

 

Tổ tiết mục ở bên kia lại không nhận được thông tin Hạ Thụ xác nhận Tần Dã sẽ đến tham gia chương trình, còn tưởng rằng anh ta không đến. Lúc anh ta lẻ loi một mình lái chiếc siêu xe đến, tổ tiết mục còn cho rằng họ nhìn thấy ma.

 

Điểm mấu chốt là đến bây giờ anh ta vẫn chưa hiểu.

 

………Tại sao anh ta lại đi?

 

Khuôn mặt của Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên đầy kinh ngạc, mờ ám đưa mắt ra hiệu cho nhau.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Quý Dương cười: “Tiều Tần gia, đừng nói cậu thích cô trợ lý của mình rồi?”

 

Tần Dã im lặng.

 

“Cậu nói bừa cái gì vậy!” Giây tiếp theo anh ta như bị chọc trúng, cao giọng phản bác: “Thích cô ta? Ai yêu người phụ nữ độc ác đó! Fuck….. Trời ơi……”

 

Chính anh ta cũng trở nên sốt ruột, tim đập nhanh hơn, nửa ngày vẫn chưa bình tĩnh lại.

 

Quý Dương cười, nói đùa: “Không thích thì không thích, cậu nôn nóng cái gì chứ?”

 

“Ai nôn nóng?! Tôi…”

 

“Hả?” Anh ấy cười khẽ.

 

“……”

 

Thẩm Hoài Xuyên không nhịn được cười: “Nhưng nói thật, lúc nào cậu giới thiệu cô ấy cho chúng tôi đi, tôi thật sự muốn nhìn xem rốt cuộc người có thể đánh bại Tiểu Tần gia là người như thế nào.”

 

“Bỏ đi!” Tần Dã trừng mắt: “Các cậu gặp làm gì, cũng không phải trợ lý của các cậu! Có liên quan gì đến các cậu chứ!”

 

Quý Dương cười càng vui vẻ: “Nhìn xem kìa, lại còn đang bảo vệ người của mình! Sợ người khác nhìn thấy kìa!”

 

Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên cười to.

 

Tần Dã ném cái gối ôm qua.

 

Tuy nhiên, sau khi anh ấy vừa nói như vậy, trong lòng Tần Dã bỗng nhiên xuất hiện ý nghĩ dẫn Hạ Sấu đến đây, không phải nghe theo lời bọn họ, chỉ là rất muốn đưa đến đây, muốn để bọn họ gặp nhau.

 

Để cho bọn họ xem sao, có đẹp hay không.

 

Thật ra anh ta cũng không có ghét Hạ Sấu, ngược lại còn cảm thấy cô gái này rất xinh đẹp, tính cách cũng rất tốt, nếu không phải cô liên tiếp khiến anh ta chịu thua, ban đầu anh ta đã không định đối xử tàn nhẫn như vậy với cô rồi. Ai có thể nghĩ rằng cô gái nhỏ này lại lợi hại như vậy, khiến anh không nhịn được mà phân cao thấp với cô.

 

Nhưng……

 

Sao lại có cảm giác đưa bạn gái đến ra mắt với bạn bè thế?

 

Fuck! Anh ta đang suy nghĩ cái gì vậy chứ?

 

Anh ta vui vẻ khi nghĩ đến điều này, hoàn toàn không phát hiện ra biểu cảm của mình rất giống kính vạn hoa thay đổi rực rỡ.

 

Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên cầm điện thoại lén lút quay lại, nhịn cười đến mức đau bụng.

 

Tần Dã nhìn lướt qua trông thấy, vội che mặt lại: “Fuck! Các cậu đang làm gì vậy?”

 

“Quay lại dáng vẻ nhộn nhạo vì tình của cậu.”

 

“Cút đi cho ông!”

 

Hai người nhìn nhau cười ha ha.

 

Rối rắm nửa ngày vẫn không nhịn được, Tần Dã thăm dò: “Này, nếu không tôi tìm một cơ hội dẫn cô ấy đến đây cho mọi người gặp mặt được không?”

 

Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên vô cùng hứng thú: “Được đó, bọn tôi cầu còn không được ấy.”

 

Sau khi quyết định như vậy, ba người bọn họ lại xúm lại thì thầm thảo luận thời gian và địa điểm, Hoắc Cận Hành ở bên cạnh nhìn bọn họ, không để ý đến, đôi mắt đen láy phản chiếu ánh sáng của màn hình máy tính.