Chưởng Châu

Chương 44



7

Ba năm sau đó, ta không dám gặp Chưởng Châu, không dám để lộ chút tình cảm nào dành cho nàng, chỉ âm thầm sai người dò la tin tức của nàng.

Nghe người báo tin nói, Thẩm Phù Thần muốn cưới Chưởng Châu, Hoàng hậu không đồng ý, hai người đã cãi nhau một trận lớn.

Sao Thẩm Phù Thần có thể xứng với nàng?

Sau đó đến tiệc trăm hoa, Hoàng hậu mời ta vào cung dự tiệc, không ngờ lại vô tình nhìn thấy nàng, chúng ta bị nhốt trong căn phòng ấm áp, lúc này ta mới nhận ra rượu của mình bị bỏ thuốc.

Ta nhìn gương mặt ửng đỏ và vẻ sợ hãi của Chưởng Châu, liền ngâm mình trong nước lạnh suốt đêm.

Ta không nỡ động vào nàng.

Sau đó để bảo vệ danh tiếng của nàng, ta cưới nàng vào Đông cung, để nàng ở bên cạnh mình, cũng yên tâm hơn là để nàng ở bên cạnh Hoàng hậu.

Mục đích của Hoàng hậu, chẳng qua là muốn cài cắm tai mắt vào Đông cung mà thôi.

Thấy ta không thân thiết với nàng, Hoàng hậu lại giở trò cũ, nhưng lần này là do Chưởng Châu tự mình lấy thuốc, dường như nàng rất ghét ta, có lẽ là vì kiếp trước ta đã không bảo vệ tốt cho nàng.

Hoặc cũng có thể là vì ta cưới Từ Chỉ Quân vào cửa, lại còn lạnh nhạt với nàng.

Mỗi lần nhìn thấy nàng buồn bã, ta chỉ có thể tự nhủ: “Chờ thêm một chút nữa, chờ đến khi mọi chuyện đâu vào đấy rồi sẽ ổn thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cẩm Hân

8

Cho đến khi ta nhìn thấy Minh Sơ trong đám thị vệ ở Đông cung, thì ra ba năm trước hắn đã cùng Chưởng Châu đến Khương Quốc, âm thầm bảo vệ nàng.

Người như vậy, mới xứng đáng với Chưởng Châu.

Ta cho người đưa hắn đến, nói chuyện thẳng thắn với hắn, để hắn đưa Chưởng Châu đi, còn chuyện của Lệnh Doanh, ta sẽ tự mình giải quyết.

Tấm lưới đối phó với Lệnh Doanh đã được giăng sẵn ba năm, từ đầu ta đã phái Ngô phó tướng đến Thương Đô, chờ thời cơ thích hợp sẽ g.i.ế.c hắn.

Lệnh Doanh lại một lần nữa đem quân tấn công Khâu Hoài Sơn, Hoàng hậu lệnh cho ta xuất chinh, nhưng chỉ cho ta một vạn binh lính, ta biết bà ta muốn ta c.h.ế.t ở đó.

Nhưng bà ta không biết, lần này ta đã đạt thành thỏa thuận với Lệnh Doanh, ta muốn hắn thả Chưởng Châu và mẫu thân nàng, còn hắn muốn ta phải chết.

Trận chiến này vốn dĩ không thể đánh được.

Hơn nữa khắp Khâu Hoài Sơn đều là người của ta, cho dù hai quân giao chiến, ta cũng nắm chắc phần thắng.

Nhưng điều ta không ngờ đến là, Chưởng Châu và Minh Sơ đã đến Khâu Hoài sơn, Hoàng hậu phái người truy sát đến tận đây, chín trăm ba mươi hai người đã bỏ mạng trong biển lửa.

Sau khi thu xếp xong mọi chuyện, ta rút quân về triều, đưa Chưởng Châu và Minh Sơ đến ngoại ô kinh thành.

Quân phản loạn bao vây kinh thành, Thẩm Phù Thần và Hoàng hậu giam lỏng phụ hoàng, muốn đoạt ngôi vị hoàng đế.

Ta dẫn quân đánh vào kinh thành, sau khi dẹp yên mọi trở ngại, ta đến gặp phụ hoàng lần cuối, ông ấy liền nhắm mắt xuôi tay.