Cô Đường Đã Kết Hôn Chưa Sinh Con

Chương 58





Sáng Chủ nhật, Đường Diệc Ninh không gọi Giang Khắc dậy. Sau khi tỉnh dậy và rửa mặt, cô lại quay về giường nghịch điện thoại, để mặc người đàn ông bên cạnh ngủ nướng một cách thoải mái.Tới gần 11 giờ, Giang Khắc mới tỉnh. Chưa kịp mở mắt, tay đã đưa sang bên cạnh ôm chặt lấy Đường Diệc Ninh vào lòng."Chào buổi sáng, vợ yêu—" Anh kéo dài âm cuối, giọng vẫn còn khàn khàn. Đường Diệc Ninh xoa tóc anh, nói:"Đại ca, giữa trưa rồi đó."Giang Khắc ngớ người:"Giữa trưa rồi á? Sao em không gọi anh dậy? Còn kịp ăn bít tết không?"Đường Diệc Ninh nói:"Bây giờ anh đi rửa mặt đánh răng ngay là vừa kịp."Nghe xong, Giang tiên sinh lập tức bật dậy như cá chép lộn mình, nệm đều bị anh nhảy đến chấn động 1 chút. Đường Diệc Ninh nhìn anh chỉ mặc mỗi chiếc quần lót, cắm đầu chạy vào nhà vệ sinh, thật sự rất muốn chụp lại một tấm: Đây mới là bộ mặt thật của Giang Khắc, cái người mà ai cũng nghĩ là vừa đẹp trai vừa lạnh lùng nè!Chẳng bao lâu, Giang Khắc đã mặc xong, bên trong là một áo hoodie xám có mũ, khoác thêm áo khoác đen hiệu "ba ngàn mấy", phía dưới là quần jean. Anh đứng trước gương trong nhà vệ sinh xịt keo vuốt tóc, đẹp trai tới mức không chịu nổi.Một người đàn ông 25 tuổi, tóc tai chỉnh tề, chỉ cần hơi chải chuốt một chút là đã khiến bao người ngoái nhìn.Đường Diệc Ninh cũng đã thay đồ xong, áo lông trắng ngọc trai phối váy lụa xanh biển. Chiếc váy cô mua hồi năm tư đại học, nhiều lớp vải sa bên trong, đính chỉ bạc lấp lánh, chỉ có 68 tệ thôi mà đã khiến cô thỏa mãn giấc mộng công chúa.Cô trang điểm trên bàn ăn, Giang Khắc ngồi rất hứng thú đối diện ngắm nghía cô tô son trát phấn.Đường Diệc Ninh chải mascara, hỏi:"Khi nào em mới có bàn trang điểm riêng vậy?""Sắp rồi." Giang Khắc đáp, "Anh đã cho vào giỏ hàng, chờ đợt sale 11.11 sẽ đặt."Ngoài bàn trang điểm, còn có máy ép trái cây, thảm, gối ôm, giá treo đồ, sọt đựng đồ bẩn, với cả một đống đồ dùng lặt vặt trong bếp. Tuy chưa cần gấp, nhưng Giang Khắc tính gom đủ cho đợt giảm giá 11.11, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.Đường Diệc Ninh mím môi nhìn vào gương, ngước mắt hỏi Giang Khắc:"Đẹp không?"Cô tóc dài xõa trên vai, lúm đồng tiền duyên dáng. Giang Khắc sáng rỡ cả mắt, trả lời không chút ngần ngại:"Đẹp."Chuẩn bị xong, hai người tay trong tay ra ngoài, lên xe thẳng tiến tới một khu tổ hợp lớn ở phía tây thành phố, bắt đầu buổi hẹn hò chính thức đầu tiên trong đời.12 giờ rưỡi trưa, họ đã ngồi đối diện nhau trong quán Đẩu Ngưu. Mỗi người cầm một cuốn menu. Đường Diệc Ninh chỉ vào món mắt bò nguyên miếng giá 138 tệ, nói nhỏ với Giang Khắc:"Em ăn món này."Giang Khắc nghiên cứu thực đơn, nói:"Món đó có combo, thêm 58 tệ sẽ được kèm cơm và các món phụ ăn thoải mái."Đẩu Ngưu Sĩ là một chuỗi nhà hàng lâu đời chuyên về bò bít tết. Quán có hai hình thức gọi món: gọi lẻ và gọi theo suất ăn kèm. Nếu chỉ gọi một phần bò bít tết riêng thì đó là món đơn. Còn nếu muốn có thêm nước uống, salad, bánh mì, tráng miệng và các món phụ khác thì có hai cách lựa chọn: Một là thêm 58 tệ để được ăn kèm các món phụ không giới hạn số lượng. Hai là chọn combo đóng gói theo giá: combo 25 tệ sẽ gồm 3 món phụ, combo 35 tệ gồm 5 món phụ. Khách có thể tự chọn món phụ theo ý thích để kết hợp.Đường Diệc Ninh nói:"Thêm 58 tệ mà ăn không hết thì phí, mình chọn phần combo đóng gói thôi."Giang Khắc gọi phục vụ tới. Đường Diệc Ninh chọn phần bò bít tết mắt nguyên miếng, còn Giang Khắc gọi phần phi lê bò giá 78 tệ. Hắn ngẩng đầu hỏi phục vụ:"Cho tôi hỏi chút, có được không nếu một người gọi combo ăn kèm không giới hạn, còn người kia chỉ gọi món bò bít tết riêng?"Phục vụ xin lỗi:"Xin lỗi anh, bên em không cho phép ạ. Khách cùng một bàn phải chọn giống nhau: hoặc là tất cả đều gọi món riêng, hoặc là tất cả đều chọn combo ăn kèm không giới hạn. Trong thực đơn cũng có ghi rõ điều này "Vậy à." Giang Khắc nghĩ một chút rồi nói:"Thế thì gọi combo 35 đi."Nhân viên gật đầu:"Dạ, combo 35 bao gồm 5 món phụ. Hai anh chị muốn chọn những món nào ạ?"Giang Khắc chỉ sang Đường Diệc Ninh:"Hỏi cô ấy đi, để cô ấy chọn hết."Đường Diệc Ninh che miệng cười khúc khích, lật menu rồi nói:"Một ly nước cam, một bát súp bắp đặc, một phần salad trái cây, một phần bánh mì tỏi."Sau đó cô hỏi Giang Khắc:"Anh có muốn gọi thêm đồ uống không? Uống gì nào?""Không cần, em chọn thêm kem hay bánh ngọt cho em đi, anh uống nước chanh là được.""Đến đây rồi mà." Đường Diệc Ninh thở dài, "Cho thêm ly nước dưa hấu nữa, cảm ơn."Phục vụ đi rồi, Đường Diệc Ninh trêu:"Thật phục anh nghĩ ra cách một người gọi combo để hai người cùng ăn. Tưởng người ta là ngốc à?"Giang Khắc thản nhiên:"Thử hỏi thôi mà. Biết đâu ông chủ thật sự ngốc thì sao? Nếu chỉ 38 tệ mà ăn thỏa thích thì ai cũng gọi combo hết.""Ăn như vậy thì đầu bếp có mà chết mệt." Đường Diệc Ninh nói. "Chút nữa ăn không đủ thì gọi thêm phần 25 tệ ba món phụ nữa cũng được, lặn lội đường xa tới, phải ăn no chứ."Giang Khắc khoanh tay lên bàn, cúi đầu sát lại gần cô:"Ăn chưa no thì đi mua thêm đồ ăn vặt. Anh thấy dưới tầng có xiên thịt dê nướng, mùi thơm quá trời, thèm muốn chết."Đường Diệc Ninh bật cười:"Được đó, em cũng muốn ăn."Đồ ăn lên nhanh chóng. Bánh mì tỏi vàng ruộm, hai ly nước trái cây đỏ cam bắt mắt, salad có dưa hấu, dưa lê, thanh long, dưa lưới. Đường Diệc Ninh kéo các món về phía mình, đưa điện thoại cho Giang Khắc:"Chụp cho em vài tấm nha, chụp cho đẹp đó."Cô chống cằm, cười ngọt ngào, cầm ly nước cắn ống hút, còn làm dáng hai tay chụm vào má chu môi dễ thương.Giang Khắc: "..."Chụp hơn chục tấm, anh đưa điện thoại lại cho cô:"Em xem đi, nếu chưa ưng thì đợi bò bít tết lên chụp tiếp."Đường Diệc Ninh xem ảnh, hài lòng gật gù:"Giờ em chụp cho anh nha?"Giang Khắc giơ tay che mặt:"Chụp chi? Em chụp đồ ăn thì được, chụp người làm gì? Còn tính đăng lên mạng à? Không chụp.""Đồ keo kiệt." Đường Diệc Ninh chu môi thu điện thoại lại. "Không đăng thì giữ làm kỷ niệm cũng vui mà."Cô bắt đầu ăn trái cây, húp thử súp bắp rồi mắt sáng rỡ:"Ngon quá! Anh nếm thử không?"Giang Khắc đang ăn bánh mì tỏi, nói:"Em uống đi, có chút xíu à, vài muỗng là hết.""Thử đi mà." Đường Diệc Ninh đưa muỗng canh tới miệng hắn, Giang Khắc đành há miệng uống xong. Cô cười hí hửng:"Ngon không? Em gọi thêm cho anh nhé?"Giang Khắc li.ếm môi, gật nhẹ nhưng vẫn lắc đầu:"Không cần đâu, em uống đi."Bò bít tết được mang ra, không phải trên chảo nóng mà là đĩa sứ, có kèm cà chua bi, bông cải, khoai tây, rưới sốt tiêu đen thơm lừng.Đường Diệc Ninh mừng rỡ, thấy phần của mình lớn hơn Giang Khắc rất nhiều, liền cắt một phần ba đặt qua đĩa anh:"Nhiều quá, anh ăn giúp em."Giang Khắc định ngăn lại:"Em cứ ăn trước đi, ăn không hết rồi đưa. Cả hai ta chưa ăn sáng mà, em không đói sao?""Em ăn không nổi." Rồi cô chợt nhớ chưa chụp ảnh:"Ối! Cắt mất rồi! Thôi kệ, vẫn chụp được."Cô lại đưa điện thoại cho Giang Khắc chụp thêm, vẫn kiểu chống cằm, cắn ống hút, chu môi làm duyên. Giang Khắc vừa chụp vừa muốn bật cười:"Em rốt cuộc muốn làm gì?""Đăng lên vòng bạn bè!" Nói là làm, cô chọn hai tấm đẹp nhất đăng lên vòng bạn bè.Giang Khắc vừa mở điện thoại liền thấy bài đăng mới toanh của Đường Diệc Ninh. Một tấm là ảnh toàn bộ phần ăn, một tấm là ảnh nàng chống cằm mỉm cười, phía trước là đĩa bò bít tết đã bị cắt một góc.Anh bấm like cho , lát sau liền thấy Thái Đông Đông cũng bấm like theo.Bài đăng của Đường Diệc Ninh nhanh chóng nhận được rất nhiều lượt like và bình luận từ đồng nghiệp cũ, đồng nghiệp mới, bạn học, người thân, khách hàng... Bình thường cô rất ít khi đăng gì lên, vì cảm thấy chẳng có gì đáng chia sẻ. Nhưng hôm nay, dù không phải chuyện gì đặc biệt, cô lại muốn đăng. Dòng caption viết:"Cuối tuần nhẹ nhàng, ăn tí thịt ~ "Phan Lôi: "Đường Tiểu Ninh! Đây là bạn trai phải không? Có phải đang yêu rồi đúng không đó?"Tiểu Bạch Thỏ Kẹo Sữa trả lời: "Chưa có yêu đâu ~"Thực ra là chồng đấy, hehe.Ngô Đan Na: "Thật sự không phải hả? "[cười trộm]Tiểu Bạch Thỏ Kẹo Sữa đáp: [gõ đầu]Tiểu Gì: "Đây là Đẩu Ngưu Sĩ đúng không?"Tiểu Bạch Thỏ Kẹo Sữa: "Đúng rồi đó ~ cuối cùng cũng được ăn rồi ~"Chương Nhất Cách: "Ơ? Em đang ở Trung Tâm Tử Duyệt à?"Tiểu Bạch Thỏ Kẹo Sữa: "Đúng vậy, sao anh biết?"Chương Nhất Cách: "Anh vừa mới thấy quán steak đó, suýt nữa thì cũng ghé ăn, anh cũng đang ở đấy nè."Tiểu Bạch Thỏ Kẹo Sữa: "Oa, trùng hợp ghê luôn á!"Lúc này, Giang Khắc gọi cô:"Đừng nghịch điện thoại nữa, bò bít tết nguội rồi ăn không ngon đâu."Đường Diệc Ninh vội cầm dao nĩa cắt miếng thịt cho vào miệng, mắt híp lại đầy hạnh phúc:"Ngon quá! Ngon nhất từ trước tới giờ luôn!"Giang Khắc cũng ăn thử phần của mình:"Thật đó, của em ngon hơn phần của anh."Đường Diệc Ninh lườm hắn:"Đương nhiên rồi, giá gấp rưỡi mà."Giang Khắc cười:"Đúng là tiền nào của nấy."Hai người vừa ăn vừa trò chuyện. Đường Diệc Ninh hỏi:"Trước đây anh từng ăn bò bít tết chưa?""Có rồi, được sếp mời, cũng đắt lắm, mỗi phần hơn trăm tệ.""Thế anh từng tự đi ăn chưa?""Dĩ nhiên là chưa. Anh đâu có khùng mà tự đi ăn bò bít tết một mình chứ."Đường Diệc Ninh liếc hắn:"Không đi một mình thì hai người cũng được mà. Anh chưa từng mời cô gái nào ăn à?"Giang Khắc cười mà không vui:"Có chứ, mời một cô họ Đường, miệng còn khó chiều nữa."Đường Diệc Ninh trừng mắt nhìn anh. Giang Khắc của cô là người trẻ tuổi, cao ráo, thu nhập không tệ, rõ ràng là tuýp dễ được các cô gái thích. Nhưng suốt ba năm qua, dù đôi khi vài tháng không gặp nhau, cô cũng chưa bao giờ lo lắng anh sẽ... "ngoại tình".Giang tiên sinh đúng là quá lạ đời. Đường Diệc Ninh không hiểu sao lại có cô gái nào ngốc như cô, cứ cố chấp quấn quýt với anh bao năm trời mà chẳng thấy tương lai đâu.Thịt bò chắc nịch, Đường Diệc Ninh ăn no. Cô bảo Giang Khắc ăn nốt chỗ thức ăn còn lại trên bàn, còn mình thì đi xem bình luận trên vòng bạn bè.Hoắc Vân Chu cũng thích ảnh cô đăng, nhưng không bình luận mà nhắn tin riêng cho cô:[Tổng giám Hoắc]: Em thích ăn bò bít tết à?Đường Diệc Ninh thấy đau đầu, cảm giác vị tổng giám đại nhân hỏi câu này có ý đồ khác. Chẳng lẽ lần sau gặp mặt, anh ta lại dẫn cô đi ăn cái loại bò bít tết hai ba nghìn gì đó sao?Đường Diệc Ninh không dám trả lời, coi như không nhìn thấy, âm thầm xóa tin nhắn rồi tắt điện thoại.Ăn uống no đủ, tổng cộng hết 251 tệ. Giang Khắc trả tiền xong, hai người cùng đi lên tầng sáu rạp chiếu phim, chuẩn bị xem suất chiếu phim lúc 2 giờ rưỡi chiều. Đó là một bộ phim 3D bom tấn, Giang tiên sinh khá mong chờ.Chủ nhật, rạp chiếu phim rất đông đúc. Giang Khắc lấy vé ở máy tự động xong, còn hơn nửa tiếng nữa mới đến giờ chiếu. Hai người chen đến quầy bar mua bỏng ngô. Đường Diệc Ninh nhìn thấy tủ đông lạnh liền đổi ý, ôm cánh tay Giang Khắc lay lay: "Em muốn ăn kem."Lúc nãy ăn cơm, cô đã bỏ qua kem để đổi lấy nước dưa hấu cho Giang Khắc. Giang Khắc xoa đầu cô, nói: "Tự đi chọn đi."Đường Diệc Ninh vui vẻ chọn một cây kem ốc quế sô cô la, giá mười hai tệ. Giang Khắc đi trả tiền, không nhịn được càu nhàu: "Ở đây bán đắt thế? Cái kem ốc quế này siêu thị có bảy tệ thôi mà."Đường Diệc Ninh đã bóc giấy gói ra, thích thú li.ếm kem.Hai người dạo khắp rạp chiếu phim, ngắm poster phim trên tường, rồi chụp ảnh cùng mô hình ở khu trưng bày quảng bá phim bom tấn. Đang lúc vui vẻ, Đường Diệc Ninh nghe có người gọi mình: "Đường Diệc Ninh?"Cô quay đầu lại, liền thấy Chương Nhất Cách – người vừa xuất hiện trên vòng bạn bè lúc trưa – reo lên kinh ngạc: "Chương Nhất Cách! Trùng hợp quá, anh cũng đi xem phim à?"Tiếp đó, cô nhìn thấy người bên cạnh Chương Nhất Cách, là một phụ nữ trẻ nhỏ nhắn, buộc tóc búi tròn, trông không rõ tuổi, ăn mặc thời thượng, ngũ quan sắc sảo, khí chất có phần lạnh lùng.Nếu không phải người phụ nữ đang nắm tay một bé trai khoảng năm, sáu tuổi, Đường Diệc Ninh chắc chắn sẽ nghĩ cô ấy và Chương Nhất Cách là một đôi. Nhưng sự hiện diện của bé trai quá rõ ràng, Đường Diệc Ninh không hiểu ra sao, chờ Chương Nhất Cách giới thiệu.Chương Nhất Cách cũng nhìn thấy Giang Khắc bên cạnh Đường Diệc Ninh. Giang tiên sinh trông có vẻ không vui lắm, Chương Nhất Cách hiểu điều đó. Anh chỉ vào người phụ nữ bên cạnh nói: "Đây là bạn tôi, họ Diệp." Rồi lại chỉ vào Đường Diệc Ninh nói: "Đây là Tiểu Đường, đây là chồng cô ấy, họ Giang."Đường Diệc Ninh nói: "Chào cô Diệp."Cô Diệp cũng gật đầu chào hỏi: "Chào cô Đường."Bé trai không được giới thiệu, bĩu môi tỏ vẻ không vui. Giang Khắc thấy biểu cảm của cậu bé, khẽ cười. Bé trai phát hiện ra, liền nhanh chóng nghiêm mặt lại, lưng cũng thẳng lên không ít.Chương Nhất Cách vẫn như trước, tóc cắt gọn gàng, đeo kính, mặc áo len màu nhạt, cổ áo sơ mi lộ ra ngoài cổ áo len, toát lên vẻ trí thức.Đường Diệc Ninh và anh đã mấy tháng không gặp, lần liên lạc riêng cuối cùng là trước khi Đường Diệc Ninh nghỉ việc, Chương Nhất Cách đã gọi điện rủ cô đi chơi. Từ khi biết cô kết hôn với Giang Khắc, anh không còn liên lạc với cô nữa, sợ Giang Khắc hiểu lầm.Năm người tìm một bàn ở khu nghỉ ngơi ngồi xuống. Đường Diệc Ninh hỏi Chương Nhất Cách: "Mọi người xem phim gì vậy?"Chương Nhất Cách lấy ba tấm vé ra cho cô xem, hơi ngượng ngùng: "Phim hoạt hình."Bé trai ăn mặc rất sành điệu, một bên tóc mai được cạo mỏng, còn để lại một đường hình tia chớp. Cậu bé trông giống cô Diệp, mắt to tròn, cứ nhìn chằm chằm vào Đường Diệc Ninh xem — thực ra là đang nhìn cây kem ốc quế sô cô la trên tay cô, còn li.ếm li.ếm môi.Đường Diệc Ninh bị cậu bé nhìn đến mức ngại không dám ăn tiếp. Bé trai lại ghé sát vào cô Diệp, kéo tay áo mẹ: "Mẹ ơi, con cũng muốn ăn...""Không được." Cô Diệp đang dùng điện thoại làm việc, trực tiếp cắt ngang lời cậu bé: "Con vừa ăn cơm đã ăn một phần kem rồi, không thể ăn nữa."Bé trai lại nhìn Chương Nhất Cách, ánh mắt đầy mong đợi. Chương Nhất Cách bị nhìn đến trán đổ mồ hôi, nhưng không dám nhúc nhích, liên tục dùng ánh mắt ra hiệu cho cô Diệp. Cô Diệp lại như không nhìn thấy, cô không tỏ thái độ, Chương Nhất Cách càng không dám động đậy, dời mắt không nhìn bé trai nữa.Bé trai tủi thân bĩu môi. Lúc này, Giang Khắc đứng dậy tránh ra vài bước, bé trai dùng mắt dõi theo anh. Giang Khắc đi đến chỗ cô Diệp không nhìn thấy, vẫy tay về phía bé trai. Bé trai sững sờ, nhìn mẹ một cái, đánh bạo trèo xuống ghế, chạy đến bên Giang Khắc.Giang Khắc nắm bàn tay nhỏ của cậu bé, dẫn cậu đi về phía quầy bar.Chương Nhất Cách kinh ngạc thốt lên: "Phi Phi đi với người khác rồi!"Cô Diệp vẫn không lay chuyển, nhìn chằm chằm điện thoại: "Tôi biết."Chương Nhất Cách nói: "Giang Khắc sẽ mua kem cho nó!"Cô Diệp: "Tôi biết."Chương Nhất Cách hối hận vô cùng: "Tại sao cô không để tôi đi mua cho nó?"Cô Diệp ngẩng đầu lên: "Tôi cấm anh đi mua cho nó lúc nào?"Chương Nhất Cách: "Vậy cô vừa rồi..."Cô Diệp: "Tôi vừa rồi có cản anh sao?"Chương Nhất Cách cứng họng không trả lời được, Đường Diệc Ninh đứng ngoài chứng kiến tất cả, cười đến nội thương. Cô Diệp còn muốn hỏi cô: "Cô Đường có thể làm chứng, tôi đã cho anh cơ hội, chính anh không nắm bắt được."Đường Diệc Ninh vừa li.ếm kem ốc quế vừa cười run rẩy: "Tôi chứng minh, Chương Nhất Cách, là chính anh nghĩ nhiều rồi."Chương Nhất Cách: "......"Bên kia, bé trai đã tự tin giới thiệu với Giang Khắc: "Cháu tên là Diệp Quyến Phi, chú có thể gọi cháu là Phi Phi."Giang Khắc: "À."Anh không có kinh nghiệm giao tiếp với trẻ con, hoàn toàn không biết dỗ trẻ, ngay cả khi muốn nói chuyện, cũng dùng ngữ khí bình thường, sẽ không dùng những từ ngữ đáng yêu."Chú cao quá, cao hơn cả Khanh Khách đều cao." Phi Phi ngửa đầu nhìn Giang Khắc, "Lại còn đẹp trai hơn Khanh Khách nữa!"Lời này Giang Khắc thích nghe: "Thằng bé tinh mắt thật. Con mấy tuổi rồi?"Phi Phi: "6 tuổi."Giang Khắc: "Lớp một à?"Phi Phi chán nản cúi đầu: "Lớp lá."Giang Khắc bật cười: "À, vẫn còn là một thằng bé chưa đi học.""Cháu không phải là chưa đi học!" Phi Phi lớn tiếng nói, "Cháu đã biết rất nhiều chữ rồi!"Giang Khắc: "Biết số không? Một hai ba bốn năm sáu bảy, biết không?"Phi Phi tự hào nói: "Biết! Phép cộng trừ trong phạm vi một trăm đều biết!""Vậy thì tốt." Giang Khắc dẫn Phi Phi đến trước quầy bar, chỉ vào tủ đông nói: "Dưới năm tệ tùy tiện chọn, trên năm tệ thì không được."Phi Phi nhón chân, bám vào tủ đông xem kem, rồi lại nhìn bảng giá, thất vọng nhìn Giang Khắc: "Cháu muốn ăn cái kem chị ấy ăn, cái đó mười hai tệ.""Cái đó không được." Giang Khắc khoanh tay trả lời, "Em chỉ xứng ăn loại dưới năm tệ thôi."Phi Phi chọn nửa ngày, cuối cùng chọn một cây kem năm tệ, thực ra chỉ là một cây kem thôi, cậu bé cũng không kén chọn, lấy ra đưa cho Giang Khắc.Giang Khắc trả tiền xong, trực tiếp đưa kem cho Phi Phi. Phi Phi sững sờ, loay hoay mãi nói: "Chú ơi, cháu không biết xé.""......" Giang Khắc không vui, "Em gọi người ta là chị, lại gọi tôi là chú, có ý nghĩa gì?"Phi Phi rất thông minh, trước mặt đồ ăn ngon liền đổi miệng ngay: "Anh ơi!"Giang Khắc hài lòng, ngồi xổm xuống giúp cậu bé xé bao bì. Phi Phi giơ kem lên vội vàng li.ếm một miếng, Giang Khắc nhìn đôi mắt sáng long lanh của cậu bé, không nhịn được liền giơ tay lên véo mặt cậu.Mềm mại, trơn tru, thật vui, lại véo thêm lần nữa.Phi Phi ăn cây kem anh cho, rất hào phóng để anh vu.ốt ve, còn bắt đầu nịnh nọt: "Em thấy anh tốt hơn Khanh Khách, hay là anh làm ba mới của em đi?"Giang Khắc cạn lời: "Ba mới thì thôi, thế nào? Khanh Khách đối với em không tốt à?""Cũng không có, chỉ là......" Phi Phi lúng túng nói, "Anh ấy rất sợ mẹ cháu, nhát như chuột, cháu thích ba là đàn ông đích thực hơn."Thằng bé còn dùng thành ngữ rất trôi chảy.Giang Khắc vốn không quen biết Chương Nhất Cách, cũng không biết chuyện anh ta và cô Diệp là thế nào, nhưng nhìn vậy, đoán một chút cũng có thể hình dung ra đại khái. Đối với việc Chương Nhất Cách có dũng khí theo đuổi cô Diệp, Giang Khắc trong lòng thực ra rất ngưỡng mộ."Khanh Khách là người tốt." Giang Khắc đối Phi Phi nói, "Đàn ông đích thực không phải xem vóc dáng có cao không, gan có lớn không, chủ yếu phải xem anh ấy đối với em và mẹ em có tốt không."Phi Phi còn quá nhỏ, nghe không hiểu những lời này, nói: "Anh ấy sẽ mua đồ chơi và sách tô màu cho cháu, còn sẽ dẫn cháu đi công viên trò chơi chơi."Giang Khắc: "Sao lại không được? Con người này thật vô lương tâm, anh chỉ mua cho em một cây kem, em đã muốn bán đứng anh ấy rồi sao?"Phi Phi bĩu môi: "Em muốn chọn cho mẹ một người mới tốt nhất."Giang Khắc: "Đừng có nghĩ tới anh, anh đã kết hôn."Phi Phi li.ếm kem, hỏi: "Anh có em bé chưa?"Giang Khắc: "Chưa có."Phi Phi: "Anh nói, Khanh Khách và mẹ cháu nếu là kết hôn, bọn họ sẽ lại sinh thêm một em bé sao?"Giang Khắc: "Tôi không biết."Phi Phi: "Em sợ bọn họ có em bé mới, liền không thích em."Giang Khắc sờ sờ đầu nhỏ của cậu bé: "Sẽ không."Phi Phi chớp mắt to: "Vì sao?"Giang Khắc mỉm cười: "Anh nói rồi, Khanh Khách là người tốt."Phi Phi nghĩ nghĩ, cũng cười tươi, lộ ra một loạt răng sữa trắng như vỏ sò: "Nếu anh ấy gan dạ hơn chút nữa thì càng tốt."Giang Khắc đứng lên, nắm Phi Phi đi trở về, nghĩ thầm, thực ra Chương Nhất Cách gan đã rất lớn, còn rất bất ngờ nữa.Hai suất chiếu phim đều sắp bắt đầu, Đường Diệc Ninh và Chương Nhất Cách chia tay. Giang Khắc dẫn cô đi mua bỏng ngô. Đường Diệc Ninh quay đầu lại, nhìn ba người kia đi xa.Phi Phi đang nhảy nhót giữa họ, một tay nắm cô Diệp, một tay nắm Chương Nhất Cách, người đàn ông cao ráo, người phụ nữ nhỏ nhắn, trông thật giống một gia đình ba người.Ôm bỏng ngô đi đến phòng chiếu phim, Đường Diệc Ninh hỏi Giang Khắc: "Về sau chúng ta có con, anh sẽ mang con tới xem phim hoạt hình sao?"Giang Khắc ôm lấy vai cô, hơi trầm ngâm rồi trả lời: "Sẽ."Không chỉ muốn xem phim hoạt hình, còn phải mua đồ chơi và sách tô màu cho con, đưa con đi công viên trò chơi, mua cho con cây kem đắt nhất, cùng Đường Diệc Ninh nắm tay con đi dạo, lúc nào cũng có thể xoa nắn khuôn mặt nhỏ của con.Muốn con cười, làm con không phải lo lắng sợ hãi, sợ cha mẹ một ngày nào đó sẽ không thích con, sẽ không cần con. Muốn con biết, cha mẹ mãi mãi yêu con, mặc kệ con sau này lớn lên đi học, đi làm ở đâu, cha mẹ ở đó, mãi mãi là nhà của con.Bộ phim 3D rất hay, là một bộ phim khoa học viễn tưởng bom tấn. Giang Khắc đeo kính cận, rồi lại đeo thêm kính 3D bên ngoài, tận hưởng trọn vẹn một bữa tiệc thị giác và thính giác.Trong quá trình xem phim có một đoạn nhỏ xen kẽ. Giang Khắc không mua ghế đôi, chỗ ngồi của anh ở khu vực tốt nhất. Hàng ghế phía sau anh có một người phụ nữ thấp bé, sau khi phim bắt đầu đã khẩn khoản nhờ anh: "Anh ơi, anh cao quá, có thể hơi ngồi xuống một chút không? Cả đầu anh sắp che hết màn hình rồi, tôi thực sự không nhìn thấy gì cả, cảm ơn ạ."Giang Khắc: "......"Thế nên, anh gần như nằm dài trên ghế xem hết cả bộ phim. Tư thế quá mức kỳ lạ, cũng không thể cùng Đường Diệc Ninh có một nụ hôn ngọt ngào trong rạp chiếu phim, sợ bị hàng ghế phía sau vây xem.Giang Khắc từ đó rút ra kết luận, sau này anh vẫn nên mua ghế đôi ở hàng cuối cùng, nếu không, quá tốn eo.Xem phim xong, Giang Khắc nói là làm, mang theo Đường Diệc Ninh đi mua quần áo.Đường Diệc Ninh mua một chiếc áo len, một chiếc áo khoác gió, một chiếc áo phao, rồi đi quầy giày chọn đôi giày da mới, tất cả đều là hàng giảm giá dễ phối đồ, không có hàng mới.Giang Khắc cũng mua một chiếc áo phao và một chiếc quần dài, tất cả đồ vật thêm lên, hết hơn 3000.Son môi thì không mua. Giang Khắc ghé sát tai Đường Diệc Ninh nói: "11-11 mua trên mạng đi, em chọn thêm mấy món mỹ phẩm khác, đặt hàng cùng lúc, ở đây không giảm giá chút nào."Đường Diệc Ninh đương nhiên đồng ý, chiến lợi phẩm hôm nay đã đủ phong phú rồi, mà ví tiền của Giang tiên sinh cũng đã chảy máu nghiêm trọng, nếu không dừng lại, 11-11 anh ấy cũng chỉ có thể nhìn giỏ hàng mà thèm thuồng.Trước khi rời khỏi trung tâm thương mại, hai người đi xếp hàng mua xiên thịt cừu. Cửa hàng này mới mở không lâu, hàng người xếp dài dằng dặc, trong đó không thiếu các cặp đôi và vợ chồng có con nhỏ.Giang Khắc quan sát dáng vẻ của họ, những gương mặt xa lạ ấy phần lớn đều đang cười. Có những chàng trai sinh viên ôm bạn gái, hai người cùng nhau lắc lư thân mình, dính nhau như sam; có người chồng rời khỏi hàng, một lát sau mua về hai ly trà sữa, lại mang đến cho con một ly lẩu Oden; còn có một cặp vợ chồng già, tự mang ghế gấp, hai người thay phiên nhau ngồi nghỉ, khi hàng di chuyển về phía trước, liền đứng dậy mang ghế cũng dịch lên.Đường Diệc Ninh thấy Giang Khắc đang ngẩn người, hỏi: "Anh có phải không muốn xếp hàng không? Nếu không chúng ta đi thôi, cái này chắc phải xếp hai ba mươi phút đấy."Giang Khắc cúi đầu xem cô, hỏi: "Em muốn ăn không?""Cũng bình thường thôi, đã nghe rất thơm rồi." Đường Diệc Ninh ôm lấy eo anh. Hiện tại cô đã rất quen với việc thân mật với anh ở nơi công cộng, Giang Khắc tựa hồ cũng giống vậy. Cô ngẩng mặt nói: "Em sợ anh thấy xếp hàng lãng phí thời gian, thật muốn ăn, đồ ăn giao tận nơi cũng có thể đặt xiên thịt cừu mà."Giang Khắc nói: "Đồ ăn giao tận nơi không đặt được quán này, chỗ này cách nhà chúng ta xa quá. Xếp đi, chúng ta là đang hẹn hò, làm gì cũng không lãng phí thời gian."Giang tiên sinh với khả năng học hỏi siêu mạnh đã bắt chước dáng vẻ của cặp đôi sinh viên kia, ôm lấy Đường Diệc Ninh, từ từ lắc lư từ trái sang phải.Bên này đang lắc lư vui vẻ, thì tư thế của cặp đôi sinh viên kia lại thay đổi, thành cô gái từ phía sau ôm lấy chàng trai, còn định nhảy lên ôm lấy lưng chàng trai. Chàng trai bị cô gái làm cho cong lưng, hai khuôn mặt trẻ trung đầy sức sống, tràn đầy collagen, đùa giỡn khi không làm người ta thấy phản cảm, chỉ biết cảm thấy tuổi trẻ thật tốt.Giang Khắc đột nhiên rất ghen tỵ, còn bắt đầu hối hận, hối hận chính mình đã lãng phí rất nhiều năm tháng.Anh trước đây đều làm gì? Làm công, tiết kiệm tiền, làm việc, mua nhà. Anh vất vả bôn ba, chỉ mong tiến về phía trước, lại xem nhẹ việc có một cô gái luôn ở bên cạnh anh.Giang Khắc hai tay dùng sức, ôm Đường Diệc Ninh chặt hơn, khiến cô gần như không thở nổi. Đường Diệc Ninh nhỏ giọng mắng anh: "Làm cái gì vậy? Người ta đều đang nhìn chúng ta kìa."Giang Khắc nói: "Suỵt, cứ ôm một lát thôi."Anh nhắm mắt lại, dùng cằm cọ cọ đỉnh đầu cô, trong lòng hối hận vô cùng, hối hận mùa hè năm mười chín tuổi, cùng với những năm sau đó, đã không đối xử tốt với Đường Diệc Ninh.Lời tác giả:Hôm nay sống chết thời tốc, không kịp viết lời tác giả huhu!Đúng vậy, bản nháp đã cháy hết rồi...