Cô Nàng Huyền Học

Chương 14: Lừa dối quỷ (2)





Phó Cảnh nhìn sang, một khuôn mặt trang điểm đậm, trừ khuôn mặt và dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, hoàn toàn không nhìn ra là Cố Sanh.

"Đây là..."

Phó Cảnh sững sờ một lát, anh cũng không nhớ cô gái này thành diễn viên của đoàn làm phim! Vừa nãy Tiểu Lý nói với anh cũng không phải như vậy!

Anh đứng đó, nhất thời không nói gì, trong đầu vẫn đang suy nghĩ, cảnh nào có vai diễn là một cô gái? Dường như là cảnh nam chính ngoại tình à?

Ối... ngoại tình?

Vừa đến đã kịch tính thế này à?

Cố Sanh trang điểm không lâu thì xong, và trong lúc trang điểm cô cũng không nhàn rỗi, toàn bộ tâm trí đều đặt vào việc giám sát âm khí trong phòng trang điểm, xem liệu nữ quỷ có ẩn nấp ở đây không.

Sở dĩ chọn vai này, thứ nhất là kịch bản của đạo diễn hôm qua đã sắp xếp như vậy, nữ quỷ hẳn cũng biết, như vậy giả vờ như mọi thứ như thường lại có thể khiến nó buông lỏng cảnh giác. Thứ hai, chỉ có vai này có cảnh hóa trang đậm đà, có thể khiến nữ quỷ tuyệt đối không nhận ra Cố Sanh.

Đương nhiên, diễn thì chỉ là diễn bừa.

Những điều này Cố Sanh đã thương lượng với đạo diễn, còn Phó Cảnh lại không hề hay biết, trong lòng anh ta thậm chí còn có chút kích động.

Kích động!

Vừa lên đã có cảnh hôn!

Cố Sanh trang điểm xong không lâu, đạo diễn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Ban đầu Cố Sanh diễn không tốt, một câu thoại đọc như nói chuyện thường thôi, trên mặt không có biểu cảm, động tác cơ thể cũng không có chút nào, quả thực chính là điển hình của một... người ngoài ngành!

Nửa điểm cũng không hiểu diễn kịch.

Cho nên dù ban đầu Phó Cảnh còn định dẫn dắt cô nhập vai, sau đó lại thấy quá khó, chỉ có thể bỏ cuộc, đi theo cô diễn đi diễn lại hết lần này đến lần khác.

Các nhân viên công tác đi theo đều ngỡ ngàng, hoàn toàn không hiểu đạo diễn đột nhiên đưa một người hoàn toàn không biết diễn kịch đến làm gì? Chẳng lẽ đây là người nhà của đạo diễn?

Dù sao hôm qua những người chứng kiến Cố Sanh đuổi quỷ vẫn chỉ là số ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cố Sanh cứ như vậy diễn ba bốn lần, đạo diễn lại giả vờ mắng một lần, khi Phó Cảnh đều không còn cảm giác gì nữa, đạo diễn bỗng nhiên lần nữa hô "Bắt đầu!".

Cố Sanh lần này lại thay đổi trong chớp mắt, biểu cảm vẫn lạnh nhạt, đôi mắt nhìn anh ta, chợt hơi cong khóe môi, trong mắt dường như tình cảm dần sinh.

Cô nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Thôi lang ~"

Giọng nói vốn dĩ lạnh lùng, bị nhiễm cảm xúc, chợt trở nên ngọt ngào, dường như trong đó có muôn vàn dịu dàng muốn thổ lộ.

Phó Cảnh vốn dĩ thích loại phụ nữ như cô, bây giờ bị cố ý quyến rũ, suýt chút nữa trực tiếp buông vũ khí đầu hàng. Nhưng anh ta dù sao cũng là một diễn viên có trách nhiệm, vừa nghĩ đến vai diễn của mình, vẫn làm ra vẻ khó xử, nửa đẩy cô ra: "Cô đừng như vậy, vợ tôi vẫn còn ở đó."

"Sợ gì? Anh không nói, em không nói, cô ta làm sao mà biết? Hơn nữa, anh định cứ trông cái bà già đó cả đời sao?"

Khi Cố Sanh nói câu này, giọng nói vẫn mang theo sự uốn lượn, vô cùng kiều mị, nhưng trên mặt lại luôn không biểu cảm, trừ nụ cười ban đầu.

Phó Cảnh trong lòng thầm mắng, cái yêu tinh này!

Theo kịch bản, sau khi vai diễn Cố Tần của Phó Cảnh từ chối vài lần, chính là đoạn cao trào. Và Cố Sanh cũng từ từ đưa tay ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua n.g.ự.c anh ta, vòng lên cổ, tay kia từ từ bắt đầu cởi vạt áo trước n.g.ự.c anh ta.

Phó Cảnh không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, cơ thể cứng đờ, diễn tả sinh động cảm nhận của Thôi Tần lúc này. Cuối cùng, anh ta không nhịn được, cũng đưa tay ra, muốn nắm lấy cổ tay Cố Sanh.

Chỉ là vừa chạm vào cổ tay trắng nõn kia, bỗng nhiên một luồng gió lạnh từ bên cạnh thổi qua, đến vừa nhanh vừa gấp.

Phó Cảnh chỉ cảm thấy một luồng hơi lạnh từ đỉnh đầu xuyên xuống lòng bàn chân, đúng là không thể động đậy. Cố Sanh trước mắt chợt chớp mắt, ngay sau đó, xoay tay lại, nắm chắc con nữ quỷ trước đó đã đánh lén cô.

Móng tay đen dài của nữ quỷ vươn ra, bỗng nhiên rên rỉ một tiếng, dường như gặp đau khổ cực lớn, mặt đầy oán hận nhìn Cố Sanh, đúng là trực tiếp hiển hình dưới ánh mặt trời.

Lời tác giả: Cố Sanh: Lúc quan trọng, tôi tuyệt đối không thể tuột xích!

Diễn kịch không biết cũng phải biết!

À mà, vì tôi lên bảng hơi muộn nên gần đây chắc sẽ hơi ngắn, hì hì...

Nằm ngửa mặc cho đánh ~

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Ngoài ra, kiến thức Huyền học đều là hư cấu nhé, tôi viết vui vẻ, mọi người xem vui vẻ là được, đừng coi là thật nha ~.

(Tác giả nhắn nhủ là kiến thức không phải thật, các tình yêu xem đừng lậm quá nhé, mèo không biết gì đâu.)


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com