Trên đại lục này, theo những gì ta biết, kẻ có thể bỏ qua thiên lý mà hành sự, tùy ý phá bỏ những tầng phong ấn như loại đang giam giữ linh hồn Tứ Linh Thánh Thú, chỉ có ba người. Một là lão tổ Thiên Tộc tồn tại sánh ngang đạo trời. Hai là Nhân Đế, Tộc trưởng Nhân tộc, người được ngợi xưng là Nhân Đế của Nhân Giới. Người còn lại ... cũng là kẻ đã hơn trăm năm chưa từng lộ diện ,Cổ Thiên.
Nói đến đây, hai tay Hạ Phong khẽ run, tựa như không chịu sự khống chế. Những ký ức đầy huyết lệ năm xưa như sóng ngầm cuộn trào, từng màn từng cảnh lại hiện về trong tâm trí, khiến thần hồn hắn bất giác chấn động.
"Năm đó, khi Hạ Phong cùng Hạ gia liên minh với các thế lực phụ cận tiến vào Minh Giới, thiên hạ bốn phương dấy lên phong vân, hưởng ứng lời hiệu triệu huyết tẩy Minh Tộc từ Thiên Tộc. Dưới tay hắn, không biết đã có bao nhiêu tộc nhân Minh tộc ngã xuống giữa biển máu.
Thiên Giới sau đó toàn lực xuất chinh, áp thẳng vào Minh Điện. Minh Đế khi ấy đã gần như khuất phục. Nhưng chính vào thời khắc ấy.
Một bóng người thiếu niên xuất hiện. Thân khoác hắc bào, tay cầm cự kiếm, bước ra từ màn u quang như xuyên qua cửu u thập điện. Khí tức quanh thân hắn bừng phát, trong nháy mắt trấn áp toàn bộ linh hồn cường giả có mặt nơi ấy.
Dáng vẻ kia thoạt nhìn chỉ như một kẻ tuổi trạc hai mươi, nhưng khí tức tỏa ra lại sâu thẳm vô biên, thậm chí không hề thua kém các trưởng lão cao tầng của những đại thế lực đương thời.
Khi ấy, thân ảnh người kia như ẩn như hiện giữa khói máu mịt mờ, từng bước từng bước đi tới, tựa như từ vực sâu địa ngục mà đến. Không ít cường giả lần lượt ngã xuống dưới chân hắn. Máu tươi nhiễm đỏ một dải sơn hà Minh Giới, vẽ nên một trường chinh phạt mà không ai không nhớ.
Khuôn diện hắn tuấn mỹ phi phàm, thế nhưng giữa hàng mi lại nhuốm một tầng sát khí lạnh buốt như sương thiên cổ. Đôi mắt kia, gần như không tồn tại thứ gọi là tình cảm tam giới."
Ta còn nhớ rõ… năm đó, hắn từng nói. Hạ Phong lấy lại chút bình tĩnh khẽ thở dài.
*"Dù Nhị giới có liên minh cũng không thể giết sạch tộc nhân Minh Tộc ta. Trăm năm sau, ta sẽ dùng máu của nhân gian dẫn luyện Ma Đan, dùng tiên cốt của Thiên Tộc luyện thành Ma Châu. Ngày bản tôn đăng Đế, cũng chính là ngày ta huyết tẩy nhân gian, máu nhuộm Nhân tộc, lấy tiên cốt của đám tiên nhân, tắm máu nhân gian. Máu phải nhuộm lại Tam giới một lần nữa!"
Lúc này Thanh Y sắc mặt tái nhợt, thân thể hơi run, độc tố trong cơ thể lại một lần nữa phát tác. Nàng đưa tay che miệng, ho khan mấy tiếng, từng ngụm máu đen theo đó bật ra, nhiễm đỏ cả bàn tay nhỏ nhắn.
Hơi thở yếu ớt như sợi tơ, nhưng trong ánh mắt nàng vẫn còn vương chút kiên cường không chịu khuất phục.
Thấy vậy, Hạ Phong vội bước đến, thân ảnh lướt qua như gió. Hắn cúi người ôm lấy Thanh Y đang run rẩy vào lòng, giọng trầm thấp nhưng mang theo lo lắng khó giấu:
"Tiểu nha đầu… cảm thấy thế nào rồi?"
Thanh Y cố gắng giơ tay, cánh tay mảnh mai lúc này đã bắt đầu biến sắc, từng đường mạch máu dưới da hiện rõ, dần dần chuyển sang sắc xanh thẫm—dấu hiệu cho thấy độc tố đã lan sâu vào kinh mạch.
Nàng chưa kịp đưa tay đến trước mặt Hạ Phong thì đã mềm nhũn ngã xuống, toàn thân không còn chút khí lực.
Hạ Phong hoảng hốt, vội đỡ lấy nàng, hai tay lay nhẹ thân thể đang dần lạnh đi ấy, giọng run run gọi:
"Tiểu nha đầu! Tiểu nha đầu…!
Man Bân như một bóng đen lướt qua đám người Vương Trần, nhanh chóng cầm lấy tay Kim Sóc, kéo nàng về phía Hạ Phong. Giọng hắn khàn đặc, trầm tĩnh nhưng lộ rõ sự gấp gáp:
*"Nhanh lên, nàng ấy không còn nhiều thời gian nữa."
*
Tiểu hữu, ta nghe nói máu Long Tộc có thể giải trừ một số loại độc trên thế gian này, không biết có phải sự thật?
Ngươi là bằng hữu của Vương Trần, cũng là người nhà của Man Trại ta. Nay, trong lúc hiểm nguy này, ta xin mượn chút máu Long Tộc của ngươi, mong rằng ngươi không từ chối.
Dứt lời, Man Bân không hề chần chừ. Hắn vung dao sắc bén, nhanh chóng trích một giọt máu từ tay Kim Sóc, ngưng lại một chút rồi lập tức nhỏ giọt máu đó vào miệng Thanh Y.
Máu Long Tộc trong suốt, tựa như ánh sáng lấp lánh, khi vừa chạm vào môi nàng, liền lan tỏa khí tức kỳ lạ, như làn sóng huyền bí cuốn lấy thân thể đang dần lạnh đi của nàng